Dưới nụ hôn cuồng nhiệt của Hạ Hầu Diễm, hơi thở của Hướng ŧıểυ Dương bắt đầu rối loạn, đầu lưỡi khéo léo nhiệt tình đáp lại hắn.
Nụ hôn của hắn hoàn toàn trái ngược với vẻ ngoài lạnh như băng, nóng bỏng thiêu đốt, dường như muốn hút hết không khí của nàng, không lưu lại một chút gì.
Hạ Hầu Diễm đặt Hướng ŧıểυ Dương lên mặt bàn, để nàng ngồi đối diện với hắn. Đầu lưỡi ướt át vẫn không ngừng mυ"ŧ lấy chiếc lưỡi thơm tho nhỏ nhắn, nếm vị rượu còn lưu lại trong miệng nàng, hương thơm nhàn nhạt khiến hắn say mê.
"Không. . . . . ." Bị hắn hôn đến không thở nổi, Hướng ŧıểυ Dương không nhịn được đẩy hắn ra, kéo theo một sợi chỉ bạc ái muội nối liền môi của hai người.
Nàng vươn phấn lưỡi ra liếʍ đi sợi chỉ bạc đó, còn chầm chậm liếʍ ngang cánh môi, trên môi vẫn còn lưu lại hương vị của hắn. Hành động này vô cùng hấp dẫn, khiến đôi mắt vốn đen thẫm của Hạ Hầu Diễm càng trở nên thâm trầm.
"Trong miệng ngươi có hương thơm của rượu." Đôi tay trắng trẻo mảnh khảnh vòng qua cổ hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn sát lại gần, ánh mắt mờ sương dao động. "Ta rất thích. . . . . ."
Hướng ŧıểυ Dương vừa thì thầm, vừa đưa đầu lưỡi nhẹ nhàng vẽ lại viền môi của hắn..
Nhìn môi mỏng khêu gợi vương lại hơi thở của mình, nàng hài lòng nở nụ cười. Đúng lúc muốn rời khỏi thì hắn lại chiếm lấy đầu lưỡi mềm mại, điên cuồng bất chấp tất cả mà ngậm mυ"ŧ, lưỡi quấn lưỡi tạo thành một hình ảnh da^ʍ đãиɠ.
"Nàng không nên hấp dẫn ta. . . . . ." Ngậm môi dưới non mềm, giọng nói Hạ Hầu Diễm thâm trầm thô ráp, lửa dục từ hạ thân bốc lên dữ dội. Bắt đầu từ khoảnh khắc nhìn thấy nàng ở trên nóc nhà kia, ngọn lửa đó chưa từng lụi xuống mà ngược lại càng lúc càng bùng cháy mãnh liệt.
Hắn muốn nàng! Ý niệm này thúc đẩy hắn, càng làm cho nụ hôn của hắn cuồng nhiệt hơn. Ra sức quấy phá miệng nhỏ, chiếm đoạt hơi thở mùi đàn hương cùng nước miếng thơm ngon của nàng; quấn mυ"ŧ lấy phấn lưỡi dụ người, không bỏ qua bất kỳ ngọt ngào nào.
Mà tay của hắn cũng qua một lớp y phục xoa bóp miên nhũ no đủ, vừa nhào nặn vừa trêu chọc. Thỉnh thoảng còn dùng hai ngón tay ma sát đỉnh nhỏ, làm cho nàng khẽ khàng thở gấp.
Khi hắn mơn trớn, một bụng đầy mưu kế của nàng cũng mềm nhũn hóa thành nước. Rốt cuộc không còn tâm trí nào để suy nghĩ, chỉ có thể tùy hắn trêu đùa.
Thân thể yêu kiều mềm mại không tự chủ được áp sát vào người hắn, bộ ngực dưới sự nắn bóp của hắn trở nên cương tức; mang theo từng đợt tê dại. Nụ hoa cứng rắn đứng thẳng, qua một lớp y phục vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng.
"Ta cảm thấy thật kỳ lạ. . . . . ." Hướng ŧıểυ Dương thở gấp, nước miếng trong suốt do bị hôn kịch liệt mà không kịp nuốt xuống từ khóe miệng chảy ra, cánh môi mềm mại dưới sự hấp mυ"ŧ của hắn mà sưng đỏ nhiễm thêm một tầng thủy quang.
"Không phải. . . . . ." Hướng ŧıểυ Dương lắc đầu, không nhịn được cắn môi dưới nó: "Không thấy ghét, chỉ là. . . . . ."
Chỉ là không quen tiếp xúc với lửa nóng như vậy, làm cả người nàng đều mềm nhũn, chỉ cảm thấy thật nóng, thật nóng.
"Chỉ là cái gì?" Bàn tay thích thú vuốt ve miên nhũ đàn hồi, qua lớp quần áo, dùng ngón tay nắn nhẹ nụ hoa nhô ra.
"A!" Nụ hoa nhạy cảm mỗi lần bị tiếp xúc đều sinh ra cảm giác run rẩy lan ra khắp toàn thân. Tay nhỏ không nhịn được bắt lại tay của hắn. Hướng ŧıểυ Dương vẻ mặt mờ mịt ngước mắt nhìn Hạ Hầu Diễm.
"Ngoan, đừng sợ." Phản ứng ngây thơ của nàng khiến môi mỏng khẽ nhếch lên cười nhẹ. Hắn cúi đầu xuống hôn nàng, dịu dàng dụ dỗ để nàng từ từ thả lỏng.
Mà bàn tay thô ráp cũng không an phận, cởi ra hỉ phục trên người nàng, làn da tuyết trắng cùng với chiếc yếm màu hồng đào đập vào mắt, trắng nõn mịn màng như ngọc thật dụ người.
Mà hai khối đẫy đà kia lại như ẩn như hiện ở dưới lớp áo yếm, nụ hoa cứng rắn chỉ còn lớp vải mỏng che chắn lại càng hiện ra rõ ràng, hấp dẫn ánh mắt của hắn.
Làn môi nóng bỏng ướt át rời khỏi cái miệng thơm mùi đàn hương, nhẹ mυ"ŧ lấy cằm nhỏ, đầu lưỡi dần dần liếʍ xuống làn da trơn nhẵn.
"Ừm. . . . . ." Tay nhỏ nắm chặt lấy mép bàn, thuận theo hành động liếʍ mυ"ŧ của hắn mà nâng cao cằm lên, ưỡn cong người để gần với môi lưỡi của hắn hơn, khẩn cầu hắn chơi đùa.
Đôi môi chạm tới cần cổ tuyết trắng, khẽ liếʍ lấy nơi lõm xuống ở giữa hai xương quai xanh của nàng, đầu lưỡi nhẹ nhàng đè xuống vài cái, chọc nàng bật ra tiếng than nhẹ.
"A. . . . . ." Tiếng rêи ɾỉ ngượng ngùng không tự chủ bật ra khỏi miệng, Hướng ŧıểυ Dương cảm thấy có một chút ngứa ngáy khó chịu khi hắn trêu đùa làn da của nàng.
Thật nóng cũng thật khó chịu, không nhịn được mà muốn nhiều hơn nữa . . . . . .
"Đừng gấp, ta sẽ cho nàng." Nhiệt tình của nàng khiến hắn khẽ cười, vẻ mặt lạnh như băng đã sớm biến mất, hóa thành từng ngọn lửa dục cháy bỏng.
Bàn tay cách lớp áo yếm mỏng nắm chặt lấy một khối mềm mại, dùng sức vuốt ve, ngón tay giật mạnh lớp vải ma sát lấy nụ hoa.
Mà lưỡi của hắn cũng không bỏ qua một tấc da thịt nào, để lại từng dấu vết ướt át da^ʍ đãиɠ, trên làn da tuyết trắng lưu lại những ấn ký thuộc về hắn. Sau đó, môi mỏng đi tới trước lớp vải màu hồng đào, khẽ khàng hôn xuống từng chút từng chút một.
"A!" Rõ ràng là cách một lớp quần áo, nhưng nàng lại cảm nhận được nhiệt độ trên môi hắn rất chân thực, dường như môi hắn đang trực tiếp xuyên qua chướng ngại mà chạm thẳng vào làn da của nàng khiến nàng thoáng run nhẹ.
Qua lớp áo mỏng, Hạ Hầu Diễm há miệng ngậm lấy, dùng sức mà mυ"ŧ nụ hoa cứng rắn. Bàn tay cũng không bỏ qua khối đẫy đà còn lại, theo động tác bú mυ"ŧ của môi lưỡi mà dùng sức đưa lên đẩy xuống vuốt ve, suồng sã nắn bóp ra đủ các hình dạng.
"Ừm a. . . . . ." Hướng ŧıểυ Dương ngửa đầu lên thở gấp, trong miệng bật ra tiếng rêи ɾỉ yêu kiều.
Dưới sự đùa bỡn của hắn, bộ ngực có cảm giác hơi đau đớn, mà dưới bụng cũng truyền tới một luồng nóng bỏng, một chất lỏng ướt át từ trong thân thể chảy ra.
"Diễm!" Khẽ lẩm bẩm tên của hắn, nàng không nhịn được khép chặt hai đùi lại, muốn khiến cho chất lỏng mắc cỡ kia ngừng chảy.
Động tác của nàng thu hút sự chú ý của hắn, khóe môi cong lên thoáng hiện ra tà nịnh.
"Mới có vậy đã ướt rồi sao?" Giọng nói tà tứ, hoàn toàn khác với dáng vẻ lạnh lùng của hắn trong ấn tượng của nàng. Ngay cả ánh mắt cũng khác hẳn rồi, không hề lạnh lẽo nữa, mà thay vào đó là một ngọn lửa cháy bỏng nóng rực.
Hạ Hầu Diễm như vậy khiến tim của nàng đập nhanh hơn, “thình thịch, thình thịch”, nàng động tâm là vì hắn.
"Diễm. . . . . ." Cái miệng nhỏ nhắn thốt ra tên của hắn. Dưới cái nhìn thâm trầm của hắn, chất dịch mắc cỡ kia dường như lại chảy ra nhiều hơn.
Thanh âm mềm mại khiến nội tâm Hạ Hầu Diễm như tan chảy. Hắn phát hiện ra bản thân rất thích nghe nàng gọi tên hắn như vậy, thích ánh mắt của nàng khi nhìn hắn, chăm chú mà triền miên, giống như hắn là điều duy nhất nàng quan tâm hiện giờ.
"Ta ở đây." Hạ Hầu Diễm lên tiếng trả lời, bàn tay vòng ra phía sau kéo nút thắt dây áo của nàng, hai khối no đủ mềm mại không còn quần áo che giấu, hiện rõ ràng ngay trước mắt hắn.
"A!" Nàng khẽ hô một tiếng, theo bản năng muốn đưa tay lên che lại nhưng bị hắn nhanh chóng ngăn cản.
"Đừng che. . . . . ." Bắt được tay của nàng, tròng mắt đen thâm thúy nóng bỏng say mê nhìn hai con thỏ nhỏ trắng mềm trước mặt không chớp mắt.
Miên nhũ trắng như tuyết mới được vuốt ve mà hiện lên một màu hồng nhạt, nụ hoa trên đỉnh giống như quả mọng ngon miệng, thuần thục mà kiều diễm. Theo sự run rẩy của nàng mà khẽ rung động, vẽ ra những đường cong dụ người.
Yết hầu không tự chủ được di chuyển lên xuống, Hạ Hầu Diễm cúi đầu, không còn quần áo ngăn cản, há miệng ngậm lấy một nụ hoa. Đầu lưỡi liếʍ mυ"ŧ, nhẹ nhàng xoay vòng khiêu khích.
Nụ hoa màu hồng nhiễm một tầng nước trong suốt, ẩm ướt sáng bóng. Hạ Hầu Diễm hài lòngnở nụ cười, tiếp tục liếʍ một chút, sau đó mới há to miệng ra ngậm chặt.
Đôi môi kết hợp với đầu lưỡi dùng sức mυ"ŧ lấy nụ hoa hấp dẫn, thỉnh thoảng rời khỏi, liếʍ hết phần thịt trơn nhẵn mềm mại xung quanh, cả miên nhũ mềm mại không sót một chỗ nào, suồng sã liếʍ mυ"ŧ tạo ra cả tiếng vang ngượng ngùng.
Mà khối no đủ còn lại hắn cũng không bỏ sót, cũng dùng phương thức đó liếʍ mυ"ŧ miên nhũ trắng như tuyết biến thành màu phớt hồng. Bàn tay cùng môi lưỡi chơi đùa nơi đẫy đà trơn nhẵn, dùng tay nắm lấy một bên, vuốt ve nắn bóp thịt non, nhận lại được thanh âm rêи ɾỉ của nàng.
"Ừm a. . . . . . Diễm. . . . . ." Hướng ŧıểυ Dương nắm chặt lấy khăn trải bàn, tơ lụa đã sớm bị nàng làm nhàu nhíu vào một chỗ. Hướng ŧıểυ Dương không tự chủ được ưỡn ngực cao hơn để hắn thêm dễ dàng đùa bỡn.
Bộ dạng phóng đãng của nàng càng thêm quyến rũ Hạ Hầu Diễm, môi ướt từ từ di chuyển xuống phía dưới, liếʍ mυ"ŧ cái bụng bằng phẳng, trêu đùa rốn nhỏ đáng yêu. . . . . .
Cuối cùng, Hạ Hầu Diễm đẩy chân của nàng ra, hắn đưa mặt lại gần đối diện với chiếc qυầи ɭóŧ mỏng màu trắng của nàng.
"Đừng!" Hướng ŧıểυ Dương kinh hô, theo bản năng muốn khép hai đùi lại.
Nhưng hắn không để cho nàng có cơ hội làm vậy mà ngược lại còn đem chân nàng mở ra lớn hơn, ánh mắt nóng bỏng nhìn thẳng vào cảnh đẹp ngọt ngào trước mắt.
Chỉ thấy vải dệt đã sớm ướt đẫm, còn có thể loáng thoáng nhìn thấy cả cảnh xuân mê người bên trong.
"Đừng nhìn. . . . . ." Hắn nhìn chăm chú khiến nàng thực thẹn thùng. Rõ ràng bề ngoài lạnh như băng, vậy mà sao có thể làm ra những hành động nóng bỏng như thế này chứ?
Nhưng điều khiến Hướng ŧıểυ Dương cảm thấy xấu hổ hơn chính là, hắn càng như thế thì lại càng hấp dẫn nàng. Chính vì nhìn thấy ngọn lửa dưới khối băng kia, nàng mới động tâm với hắn.
"Ta không những nhìn mà còn muốn nếm thử một chút. . . . . ." Nàng ngượng ngùng khiến Hạ Hầu Diễm thêm ham muốn. Chóp mũi đến gần nơi ướt át, ngửi được hương thơm nhàn nhạt hấp dẫn. Hắn kìm lòng không được vươn lưỡi nếm chất dịch ngọt ngào kia. . . . . .
"A!"
Hướng ŧıểυ Dương không ngờ Hạ Hầu Diễm sẽ có hành động táo bạo như vậy, không khỏi kinh hãi hô lên một tiếng.
"Đừng như vậy. . . . . . thật xấu hổ. . . . . ." Nàng đưa tay muốn đẩy hắn ra, mặt nhỏ đã nóng đỏ như lửa, ngay cả tầm mắt cũng không dám nhìn thẳng vào hắn.
Nhưng Hạ Hầu Diễm không hề để ý tới sự ngăn cản của nàng, tiếp tục vươn lưỡi ra liếʍ lấy vải dệt ướt át. Đầu lưỡi đâm vào hoa huy*t mẫn cảm, cho dù cách một lớp vải vóc cũng khiến nàng run lên một trận.
Cảm giác kỳ dị kia khiến Hướng ŧıểυ Dương mềm nhũn cả người, đôi tay đang ngăn cản cũng theo đó mà dần trở nên vô lực.
"Thật ngọt!" Hạ Hầu Diễm động môi tán thưởng, nhìn hoa huy*t mềm mại dính sát vào lớp vải đã ướt nhẹp, cảnh tượng tuyệt mỹ quá đỗi thu hút.
Hắn không nhịn được duỗi ngón tay ra, qua lớp vải mỏng ma sát cánh hoa phấn nộn.
"A. . . . . . Đừng. . . . . ." Hành động của hắn khiến Hướng ŧıểυ Dương cảm thấy ngứa ngáy, không chịu nổi hơi run lên, hoa huy*t lại cuộn ra thêm nhiều chất lỏng. Hình ảnh trước mắt lại càng thêm mê người khiến Hạ Hầu Diễm có cảm giác miệng đắng lưỡi khô.
Ngón tay ma sát càng nhanh hơn, trêu đùa cánh hoa nhỏ, nắn vuốt đè ép, đầu ngón tay cùng vải đâm sâu vào huyệt nhỏ.
"A!" Thân thể Hướng ŧıểυ Dương cứng lại, hoa huy*t non mềm không chịu nổi sự xâm phạm của hắn, cảm thấy hơi đau một chút, "Đừng mà. . . . . ."
Nàng than nhẹ như khóc tố cáo hắn, âm thanh lại càng đốt lên lửa dục trong lòng hắn. Bàn tay thô lỗ cởi tiết khố ra, khiến hoa huy*t dụ người phơi bày hoàn toàn ở trước mặt.
Nhìn từng sợi lông nhỏ màu đen áp sát lấy hoa huy*t mềm mại, một lớp nước trong suốt ánh lên, càng làm múi thịt hồng nộn phía dưới thêm kiều diễm.
Hạ Hầu Diễm vươn tay ra thăm dò, khẽ vuốt lớp lông mượt mà kia, đầu ngón tay chạm phải chất dịch ẩm ướt. Ngón tay vạch ra, chất lỏng theo đó mà kéo nhau chảy ra.
"Thật xinh đẹp. . . . . ." Dịch mật tuôn trào toát ra một hương thơm nhàn nhạt. Hạ Hầu Diễm gạt lớp lông tơ sang hai bên, lấy tay trêu đùamúi thịt hồng nộn.
"Ưm. . . . . . Đừng như vậy. . . . . ." Nơi tư mật bị đùa giỡn, ngay cả nàng cũng chưa từng chạm vào nó như vậy, nhưng tay hắn lại ngang nhiên đụng vào khiến nàng quá đỗi thẹn thùng.
Cảm giác xấu hổ làm cho nàng muốn kháng cự, nhưng đúng lúc này Hạ Hầu Diễm lại khẽ kéo múi thịt, chọc nàng yêu kiều rêи ɾỉ."A. . . . . ."
"Đừng kháng cự, chỉ cần hưởng thụ là được rồi." Hạ Hầu Diễm nhẹ giọng dụ dỗ, ngón tay vân vê bên ngoài cánh hoa, khiến nó sưng lên đỏ thẫm.
Dịch lỏng theo ngón tay tràn ra, làm cả bàn tay hắn ướt đẫm, giữa hai chân nàng là một mảnh lầy lội, càng thuận lợi cho Hạ Hầu Diễm đưa ngón tay vào thăm dò.
Vừa mới đưa vào được chừng một đốt ngón tay, thịt non chặt khít đã mυ"ŧ lấy tay hắn chặt chẽ.
"A!" Nơi tư mật lần đầu tiên bị xâm nhập theo bản năng đẩy ngón tay của hắn ra, cảm giác có chút đau khiến nàng khẽ nhíu mày.
"Thả lỏng nào." Hạ Hầu Diễm dụ dỗ, thanh âm khàn khàn mang theo một tia nhu tình. Bàn tay còn lại di chuyển lên trên, nắm lấy một bên no đủ, vuốt ve an ủi.
"Ừm. . . . . ." Dưới sự dịu dàng của hắn, Hướng ŧıểυ Dương từ từ thả lỏng cơ thể, cảm nhận ngón tay hắn ở bên ngoài hoa huy*t nhẹ nhàng ma sát thành thịt.
Cảm giác tê dại khiến nàng rêи ɾỉ. Sự đùa bỡn lúc nhẹ lúc nặng thực khó chịu làm nàng không tự chủ được mà bật ra tiếng ngâm kháng nghị.
"Diễm. . . . . ." Hướng ŧıểυ Dương khát cầu, hai đùi không tự chủ được mở ra lớn hơn, tay nhỏ cầm tay của hắn, cùng tay hắn vuốt ve miên nhũ, mang đến khoái lạc cho bản thân.
Thuận theo hoa dịch trơn trượt, ngón tay thon dài từ từ tiến vào cấm địa dụ người.
Đầu tiên là từ từ di động, đầu ngón tay tìm đến hoa hạch nhỏ bên trong, nhẹ nhàng ma sát, sau đó dần dần thong thả kéo ra đẩy vào.
"A. . . . . ." Hắn rút ra đưa vào cực chậm, chậm rãi giày vò nàng. Cảm giác ngứa ngáy không những không giảm bớt mà còn tăng thêm khiến nàng cảm thấy càng khao khát khó chịu.
"Diễm. . . . . . thật khó chịu. . . . . ." Hướng ŧıểυ Dương khóc nhẹ, rêи ɾỉ van xin, cơ thể vặn vẹo, muốn hắn tăng nhanh động tác hơn nữa. Lửa dục nóng bỏng khát cầu hắn thô lỗ mạnh mẽ dập tắt.
"Vật nhỏ nhiệt tình. . . . . ." Hạ Hầu Diễm không nhịn được cười, gia tăng tốc độ ngón tay rút ra đưa vào. Không những vậy, còn tăng thêm một ngón tay nữa, không lưu tình mở lớn hoa huy*t nhỏ hẹp.
Hai ngón tay tiến vào sâu hơn, cùng nhau chơi đùa hoa hạch nhạy cảm; lôi kéo, đẩy ra càng nhiều hoa dịch, còn tạo ra tiếng nước hưng phấn.
Nhưng vẫn chưa đủ, Hạ Hầu Diễm nhét hai ngón tay thật sâu vào trong, đến tận khi chạm vào một tầng màng mỏng mới rút trở về, sau đó lại dùng sức hơn tiến vào.
Mỗi lần tiến vào hắn đều cố ý chạm tới tầng màng mỏng kia mới rút ra khiến Hướng ŧıểυ Dương có hơi đau đớn. Một chút máu theo ngón tay của hắn từ từ chảy ra.
"A! Diễm. . . . . ." hoa huy*t nhỏ dường như không chịu nổi sự cuồng loạn của hắn, sắc hồng lan tràn ra toàn bộ thân thể yêu kiều. Theo động tác kéo ra đưa vào càn rỡ mà hoa huy*t bắt đầu co chặt, trào ra hoa dịch dâm lãng.
Biết nàng sắp đạt tới cao triều lần đầu tiên, Hạ Hầu Diễm cắn răng một cái, động tác tăng tốc nhanh hơn. Bàn tay nắm miên nhũ cũng thêm dùng sức xoa bóp.
Một luồng hoa dịch từ bên trong thân thể mạnh mẽ trào ra, thuận theo ngón tay hắn rút ra mà chảy ra khỏi miệng huyệt, khiến tấm khăn trải bàn ở dưới người nàng ướt đẫm một mảnh.