Tầm mắt Trì Yên cũng dừng trên cổ tay mình, giữa cổ tay trắng nõn tinh tế lại hiện lên một vệt đỏ, nhìn thế nào cũng thấy không ổn.
Nhưng may mà không trầy da, nên lúc chạm vào cũng không thấy đau___ nếu không phải Khương Dịch nhắc nhở, cô cũng đã quên luôn chuyện này rồi.
Trì Yên nâng mắt, đơn giản rõ ràng nói tóm tắt lai lịch của vết đỏ này một lần.
Lúc quay phim chịu mấy vết thương đối với diễn viên là chuyện hết sức bình thường.
Vốn dĩ Trì Yên cho rằng Khương Dịch cũng nghĩ như vậy, kết quả đợi vài giây, cũng không chờ được anh bỏ tay ra, ngón tay anh dừng trên cổ tay cô, lòng bàn tay cọ nhẹ lên: "Còn đau không?"
Trì Yên lắc đầu: “Không đau.”
Loại thương tích này, nằm trên người ai người đó biết
Nhìn rất đáng sợ…… Cũng chỉ là nhìn đáng sợ mà thôi.
Đầu Trì Yên hơi choáng, mí mắt nặng đến mức muốn rớt xuống luôn.
Lại vừa quay đầu, cô thấy Khương Dịch câu lên ý cười: “Khá tốt.”
Dứt lời, anh đã thu tay, chuyển tầm mắt nhìn về phía trước, một chân dẫm chân ga.
Bên ngoài đèn đường chiếu qua cửa sổ xe, khi sáng lúc tối cứ luân phiên nhau chuyển qua, dường như phân cách mặt anh thành hai mảnh sáng tối rõ ràng.
Hôm nay hình như tâm trạng Khương Dịch rất tốt.
Một đường từ phim trường đến bệnh viện, chỉ cần Trì Yên quay đầu nhìn anh, là có thể thấy khóe môi anh hơi hơi câu lên.
Trì Yên không thể hiểu được, lúc xuống xe muốn túm tay áo anh, nhưng lại sợ có người nhìn thấy, chỉ thu đành thu tay đi theo phía sau, đến giọng cũng bị cô áp xuống: "Anh cười cái gì thế?"
"Anh có cười đâu."
Trì Yên: "Em không mù nhé!"
Bên ngoài gió lạnh thổi qua, Trì Yên cũng không cảm thấy lạnh, ngược lại cảm thấy khí nóng trên người đều bị gió đêm thổi đi mất.
Cô không quan tâm nữa túm lấy tay áo Khương Dịch, giống như cái đuôi nhỏ đi theo phía sau anh.
Anh cúi đầu nhìn cô: “Không sợ bị người ta thấy à?”
Trì Yên đã lấy khẩu trang từ trong túi xách đeo lên, cũng không biết là do đeo khẩu trang hay là vì bị cảm, lúc nói chuyện, giọng ồm ồm: “Như vậy sẽ không sợ nữa rồi.”
Không có biện pháp, cô thật sự rất muốn cầm tay Khương Dịch.
“Anh còn chưa nói anh đang cười cái gì?”
Khương Dịch nắm chặt tay cô, sau đó đút vào túi áo: “Về nhà nói cho em biết.”
Bệnh viện hôm nay nhiều người, các phòng bệnh cơ bản cũng đầy cả, lúc Trì Yên truyền nước chỉ có thể ngồi ngoài hành lang, dựa vào bả vai Khương Dịch ngủ gật
Bên tai không ngừng có tiếng xe giải phẫu cùng tiếng người qua lại, Trì Yên mơ màng sắp ngủ, đầu từ trên vai Khương Dịch trượt xuống, dứt khoát bị anh đỡ bả vai nằm trên đùi mình.
Trì Yên thật sự không muốn động, đến mí mắt cũng không muốn mở.
Ngay cả lúc bên tai có tiếng phụ nữ gọi Khương Dịch một tiếng, cô cũng chỉ nhẹ nhíu mi, ý thức hơi thanh tỉnh, nhưng vẫn không mở mắt ra được.
Người phụ nữ kia hình như là bạn cùng lứa, cũng chú ý đến cô đang nằm trên đùi Khương Dịch, dịu dàng hỏi: "Cô gái này chắc là vợ của cháu rồi?"
Cô cảm giác được ngón tay anh khẽ gỡ mấy lọn tóc che lên mặt cô, giọng nhàn nhạt: “Ân.”
Người phụ nữ sửng sốt một chút, nhưng thật ra cũng không cảm thấy ngạc nhiên lắm, chỉ là ánh mắt nhìn Trì Yên lại thêm mấy phần đánh giá.
Bà vẫn luôn muốn biết đối tượng kết hôn của cháu trai là kiểu người gì, chẳng qua hôm nay cô bé này nhắm nghiền hai mắt, trên mặt lại còn đeo một cái khẩu trang che cả nửa khuôn mặt, đến vẻ nɠɵạı cũng không nhìn rõ được.
“Ốm à a?”
“Ân.” Khương Dịch vẫn lãnh đạm như cũ, lúc ngẩng đầu đáy mắt có chút lạnh, “Thím hai, thím tới bệnh viện làm gì?”
Nụ cười bên khóe miệng của người phụ nữ hơi cứng lại, rất nhanh lại khôi phục tự nhiên: "Cơ thể không thoải mái, cho nên đến khám thử."
Bà ta nói rồi nhìn đồng hồ, “Có rảnh tới trong nhà ăn cơm nhé.”
Khương Dịch khẽ nhếch môi, cười như không cười.
Người phụ nữ kia đã sớm quen đứa cháu trai lạnh nhạt này, cũng không cảm thấy xấu hổ, cách đó không xa có bác sĩ gọi tên bà ta, bà ta gật đầu cười cười với Khương Dịch một cái, dẫm giày cao gót “Lộc cộc” đi xa.
Mắt Khương Dịch nhẹ nhíu, ngẩng đầu nhìn phòng mà người phụ nữ đi tới.
Khoa phụ sản.
Cách một hồi lâu, anh mới thu mắt lại, hơi cúi đầu, vén hơn nửa đống tóc che mặt Trì Yên ra sau tai, sợ cô không thở được kéo luôn khẩu trang xuống.
Khuôn mặt cô cứ thế lộ ra hơn nửa, sạch sẽ nhu hòa.
Cho dù nhắm mắt lại, vẫn là có thể nhìn ra, khuôn mặt này cùng với người phụ nữ vừa rồi có ba bốn phân tương tự.
Ngón tay Khương Dịch mới chạm vào mặt cô, khóe mắt Trì Yên đã hơi giật lên, cô sợ ngứa, dứt khoát quay mặt đi, vùi vào lòng Khương Dịch.
·
Trì Yên cũng không biết về nhà lúc nào, chỉ biết là vừa mở mắt, trần nhà cùng đèn thủy tinh đều là những thứ cô quen thuộc.
Cô nhẹ nhàng thở ra.
Sau khi truyền dịch tuy rằng chưa khỏi cảm hoàn toàn nhưng cũng đỡ hơn nhiều rồi
Chuyện về Khương gia cũng bị Khương Dịch tạm thời gác xuống, Trì Yên thấy vậy vui mừng, chỉ cần may mắn có thể kéo dài một ngày thì phải kéo dài một ngày. Tâm lý cô xây dựng còn chưa đủ lớn, ít nhất trước mắt không chống được đại BOSS Khương Bác Đào.
Giai đoạn kết thúc《 Người dẫn đường 》, Trì Yên vì tránh chậm tiến độ, lại phải về đoàn phim mấy ngày. .
Giữa trưa chính là lúc mặt trời lên cao nhất, mấy nữ diễn viên trong đoàn chảy không ít mồ hôi đều phải dùng quạt tạo gió, chỉ có Trì Yên là nɠɵạı lệ, mỗi ngày đều ôm ly ấm uống nước ấm.
Vừa vặn đến thứ Bảy, trước đó vài ngày có quay một gameshow được sắp xếp phát vào tối nay.
Số lần xuất hiện của Trì Yên trong bộ đó cuối cùng cũng nhiều lên, vì nhân vật nữ số 2 tính cách vui vẻ, là một chị gái nhỏ không những không hống hách mà còn thấu tình đạt lí, dù là nam hay nữ cũng đều thích cả.
Cốt truyện phía sau của cô càng nhiều, nhân duyên của Trì Yên với người qua đường càng tốt.
Fans ghé vào đầu tường nhà cô nhiều vô số nhưng cũng không thể hấp dẫn được quá nhiều fans trung thành.
So sánh với cô thì nữ chính lại bị hắc nhiều vô cùng.
Đây là lần đầu tiên, Trì Yên ý thức được chỗ tốt của việc đóng vai nữ phụ.
Không cần tạo scandal với Lục Chi Nhiên, cũng không cần thành cái bia cho mọi người chỉ trích.
Đẹp cả đôi đàng, trừ việc thù lao đóng phim hơi ít một tí.
Có thể là bởi vì bộ phim tình yêu kia có sức ản hưởng không tệ, độ chú ý của Trì Yên trong đoàn làm phim cũng cao lên không ít.
Lúc mới vừa tiến tổ cô vẫn là diễn viên thứ 18 vô cùng trong suốt, sau khi phim chiếu rồi, cô ít nhất cũng có thể dấn thân lên tuyến ba rồi.
Đặc biệt rõ ràng hơn ở chỗ, bình thường cô học thoại cả ngày cũng chả bị ai quấy rầy, kết quả sau khi kết thúc cảnh quay hôm nay, cô mới mở kịch bản ra, đã có một nữ diễn viên đi đến.
Nói là nhàm chán tới tìm cô tám chuyện, trên thực tế cơ bản chính là một cuộc nói chuyện vô nghĩa.
Trì Yên một câu có một câu không đáp lời, lúc người khác nói chuyện cô đều có thói quen nhìn mắt họ, lần này cũng không nɠɵạı lệ.
Hơn mười phút qua đi, Trì Yên nghe thấy cô nàng tràng giang đại hải ngồi khen mình, chỉ xấu hổ lại không thể mất lễ phép mà cười vài cái.
Chờ người nọ thật sự không tìm thấy đề tài nữa, rốt cuộc mới thuyết minh mục đích cuối cùng của mình: “Về sau có tài nguyên tốt, em không lấy thì có thể đề cử cho chị nha.”
Hiểu biết của Trì Yên đối với cô ta cũng chỉ giới hạn trong tên tuổi với giới tính mà thôi.
Nhưng cô cũng chả nhiều lời, chỉ theo ý cô ta mà nói vài câu, chờ sau khi người nọ rã rời hứng thú bỏ chạy lấy người mới cúi đầu xem kịch bản.
3h chiều, đoàn phim lần đầu tiên tiến hành quay.
4h rưỡi, vì trạng thái của nam nữ chính không tốt, tập thể đoàn phim lại bất đầu điều chỉnh.
Trì Yên ở đoàn phim này không thể so với trước đây, trước kia cô tốt xấu gì còn có có thể nói chuyện trời đất với Tống Vũ, tới đoàn phim này rồi, cơ bản đến người nói chuyện cùng cũng không có.
Nghỉ ngơi cũng chả khác gì không nghỉ ngơi cả, Trì Yên học thoại đến phiền, dứt khoát cầm di động lướt Weibo.
Cô và Lục Chi Nhiên, diễn viên của bộ phim kia ngày ngày đều leo hot search, vị trí thay đổi qua lại, hẳn là Ảnh đế tự mang lưu lượng, không hề giống chuyện Thẩm Ninh lần trước là bị Khương Dịch mua hot search.
Tình tiết phim đã tiến triển hơn phân nửa, còn mấy ngày nữa là đến đại kết cục.
Độ hot của cô tăng cũng nhanh, cơ bản không cần dựa vào Lục Chi Nhiên, cũng có thể treo trên hot search cả ngày.
Tên Trì Yên, song song chính là tên nhân vật cô diễn.
Loại cảm giác này thật sự rất tuyệt, không cần dựa vào scandal nào, chỉ bằng việc đóng phim, Trì Yên bắt đầu bội phục chính mình rồi, nhìn lượng fans tăng lên mỗi ngày lại cảm thấy mỹ mãn.
Trì Yên rời khỏi hot search, sau đó chuyển đi lướt Weibo mấy người đã follow.
Người cô follow cũng không nhiều, chỉ có đa͙σ diện cùng hợp tác qua, mấy diễn viên từng cùng phối diễn.
Trước kia đều là nhân vật quần chúng, cô cũng lười đến lấy Weibo hơn mười vạn fans lúc trước của mình đi follow mấy vị đại lão mấy ngàn vạn fans, hai người không thân, ngược lại có vẻ chính mình như là kẻ háo danh ưu nịnh bợ vậy đó.
Cho nên vào giới một năm, người cô follow cũng vẫn có thể đếm trên đầu ngón tay được.
Mỗi lần lướt Weibo, đều chỉ hiện ra mấy tin mới mà thôi.
Mọi người đều là người bận rộn, phát Weibo đều vào lúc rảnh rỗi.
Hôm nay cũng chỉ có bảy tám cái, có đóng phim bị thương cầu an ủi, còn có chia sẻ cách làm cá chưng tương.
Trì Yên chán muốn chết lướt qua, lại lướt lướt, rất nhanh cô phát hiện điểm không thích hợp.
Cái Weibo đăng kí cho Khương Dịch từ ngày đăng kí cũng không phát được mấy bài, thế mà cũng hiếm khi phát được một cái.
Khương Dịch ca ca:【 bị cảm một tuần. 】
Trì Yên vào trang chủ của anh, lại nhìn bài viết mới đăng một cái:【nếu không tốt nữa sẽ lại đổi phương thưc trị liệu. 】
Fans của anh không nhiều lắm, nhưng hình như cũng không ít.
Gần tám vạn người, Trì Yên hoài nghi anh lén lút mua fans cương thi, loại chuyện này cô cũng không phải không gặp người đã làm qua, trước kia có một trang làm đẹp, tổng cộng hơn 50 vạn fans, có 49 vạn đều là xì tiền ra mua cả.
Chỉ là ý tưởng này nhanh chóng bị cô phủ định, cô thaya được số bình luận và số like.
Thời gian đăng cũng chưa lâu, nhưng số lượng đã phá lên cả ngàn rồi.
Trì Yên click mở bình luận, sau đó nhìn thấy Lục Cận Thanh bình luận:【 kết quả chị ấy khỏe rồi ha ha ha ha! 】
Tai Trì Yên nóng lên, di động rung một chút, người cô theo dõi đã gửi tin nhắn.