Mục Sở và Cố Tích là đôi bạn thân thiết từ thuở nhỏ, chia sẻ với nhau mọi bí mật trong cuộc sống. Một ngày nọ, trong khi hai người đang nói chuyện, Cố Tích bất ngờ kéo Mục Sở vào phòng ngủ, rồi trao cho cô một bức thư tình, bảo cô giữ giúp.
Mục Sở vừa mới cầm bức thư, cửa phòng đột ngột mở ra, và Cố Tần, anh trai của Cố Tích, bước vào. Cố Tần sở hữu dáng vẻ cao lớn, đầy thu hút với phong thái lạnh lùng, tự phụ. Anh khiến bất cứ ai gặp cũng phải ngước nhìn vì sự điềm tĩnh và uy quyền của mình.
Trong khoảnh khắc đối diện với ánh mắt của anh, Mục Sở có chút bối rối. Cô vội giấu bức thư ra phía sau, nở nụ cười hiền lành, nhu thuận chào: "Anh."
Cố Tần ngồi xuống ghế sa lon, thái độ ung dung nhưng không kém phần nghiêm nghị. Anh liếc nhìn Mục Sở, giọng nói lười biếng nhưng lại mang một sức ép khó cưỡng: "Em có biết hậu quả của việc yêu sớm bị phát hiện là gì không?"
Mục Sở cảm thấy nhịp tim của mình tăng lên, chưa kịp trả lời thì Cố Tần đã nhả ra từng chữ một cách rõ ràng và đáng sợ: "Đánh gãy chân!"
Mục Sở: "..."
Không khí trong phòng bỗng nhiên căng thẳng đến mức cô không biết nên cười hay khóc, chỉ mong nhanh chóng thoát khỏi tình cảnh này. Nhưng trong lòng, cô không thể không tự hỏi liệu Cố Tần có thực sự nghiêm túc hay chỉ đang trêu chọc cô.