Nhìn thấy khuôn mặt giống hệt mình đang trơ mặt ngơ ngác, Úc phu nhân càng thêm tức giận. Từ khi cô con gái này được tìm về, bà ta chưa có một ngày nào được yên ổn.
Quả nhiên là cô gái hoang dã lớn lên ở nông thôn, tính tình vừa u ám vừa khó ưa, đã vậy còn biến thành một người câm.
Con gái như vậy mà mang ra ngoài, bà ta còn thấy mất mặt, biết vậy đã không nên đón cô trở về.
Úc Cửu Tư ôm Đại Hoàng im lặng nhìn chằm chằm vào bộ mặt căm ghét của Úc phu nhân, đôi mắt đen láy khó dò, toát ra khí thế áp bức.
Úc phu nhân đang kiêu ngạo, tự đắc bỗng nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, bà ta sợ hãi lùi về sau một bước, ánh mắt nhìn Úc Cửu Tư tràn đầy vẻ kinh hãi.
“Con tốt nhất là nên trông chừng con chó bẩn thỉu này, nếu để nó chạy ra ngoài dọa sợ các vị khách quý, thì chỉ có con mất mặt.” Úc phu nhân hung hăng trừng mắt nhìn Úc Cửu Tư, tin chắc rằng luồng khí đáng sợ vừa rồi chỉ do mình tưởng tượng ra.
“Hôm nay Thiển Thiển mời tới không ít vị khách quý, tốt nhất là con nên ở yên trên lầu, đừng đi đâu cả, hiểu chưa?”
Sau khi cảnh cáo Úc Cửu Tư vài câu, Úc phu nhân mới hài lòng vội vã rời đi.
Đại Hoàng bị Úc Cửu Tư ôm chặt vào trong ngực hướng về bóng lưng của Úc phu nhân nhe răng trợn mắt, quơ chân muốn nhào lên cắn bà ta.
[Tiểu chủ nhân, người buông ta ra, ta muốn đi cắn chết bà ta.] Đại Hoàng mở cái miệng đỏ như máu, lộ ra hàm răng bén nhọn, một bộ dạng hung dữ.
Tiểu chủ nhân của nó bị mắng, Đại Hoàng xì khói tức giận đến mức muốn cắn người.
“Đại Hoàng, không thể cắn người.” Úc Cửu Tư nhẹ nhàng vuốt ve chú chó đang cáu kỉnh.
[Do bà ta vừa mắng vừa trừng người trước.] Đại Hoàng bất đắc dĩ hạ hai chân đang không ngừng quơ quào, chất giọng non nớt đầy sự bất bình.
“Chờ đến hết duyên là được.” Ánh mắt Úc Cửu Tư nhàn nhạt dõi theo bóng dáng Úc phu nhân bước xuống lầu, đồng tử co rút lại, thấy được sợi nhân quả quấn quanh giữa chính mình và bà ta.
Tuy huyết thống không thể đổi, nhưng rồi cũng sẽ có ngày mối liên kết này sẽ cạn.
Úc Cửu Tư hơi nghiêng đầu, ánh mắt từ từ đảo qua Úc Thiển Thiển ăn diện lộng lẫy đang cười tươi như hoa cùng Úc Minh Thành tiếp đón những vị khách quý bên dưới.
Úc Thiển Thiển ngoan ngoãn theo sát phía sau lưng cha, nhìn thế nào cũng thấy toát ra dáng vẻ một thiếu nữ tự do phóng khoáng lại có vài phần yêu kiều của người từng sống trong nhung lụa.
Có lẽ là được dịp gặp gỡ, mấy người khách sôi nổi nói chuyện với nhau rồi thoải mái cười to giòn giã.