Ngoại Tình Với Bạn Thân

Chương 3: Không Cắm Vào Làm Đối Phương Cao Trào.

Trước Sau

break
 
Giang Lãng ngẩng đầu lên từ giữa hai chân cô, tắt đồng hồ, lúc này trong phòng chỉ còn lại tiếng thở dốc của Lâm Việt Phong.
 
Mất một lúc lâu cô mới có thể bình ổn cảm xúc, vừa mặc quần vào đàng hoàng vừa nhớ lại cảm giác thoải mái vừa rồi....rõ ràng là còn chưa cắm vào, nhưng lại thoải mái hơn tất cả những lần trước của cô.
 
Đáng tiếc là thời gian quá ngắn, mới đó đã hết một phút rồi sao? Cô cảm giác chỉ mới được một lúc, cơ thể bây giờ đang rất nửa vời, có thoải mái nhưng cũng rất khó chịu, rất muốn Giang Lãng giúp mình xoa bóp, cọ một lúc mới được, nhưng mấy lời này cô tuyệt đối sẽ không nói ra...
 
Nếu nới trước đó cô chỉ muốn thông qua trò này để làm Giang Lãng xấu mặt thì bây giờ đã có nguyên nhân khó giải thích được.
 
Cô nhìn đống lá bài trên bàn, kẹp chặt hai chân, sau khi nuốt một ngụm nước bọt mới giả vờ bình tĩnh nhìn Giang Lãng: “Tới tôi, cậu muốn tôi làm gì?”
 
Thử thách...mau chọn thử thách đi...cô nghĩ thầm trong lòng, đôi mắt cũng hiện rõ vẻ chờ mong.
 
“Thử thách.”
 
Giọng nói của cậu làm Lâm Việt Phong thở phào một hơi, đồng thời cũng cảm thấy bên dưới khó chịu hơn ít nhiều.
 
Lâm Việt Phong rút một lá bài, không xem nói thật mà trực tiếp xem luôn thử thách bên dưới.
 
“Dùng biểu cảm quyến rũ nhất để ăn một quả chuối.”
 
Lâm Việt Phong cảm thấy vô cùng thất vọng, tại sao chứ...không có tiếp xúc cơ thể, vừa rồi cô còn đang nghĩ trò chơi biến thái này luôn khiến người ta phải xấu hổ đỏ mặt, đúng lúc cô đang mong chờ sẽ cơ thử thách gì hơi dâm một chút thì lại ra thử thách chán òm như vậy, Lâm Việt Phong thầm nghĩ bản thân với bộ trò chơi này có vẻ không hợp nhau!
 
Nhưng cô cũng không thể để lộ biểu cảm quá mức thất vọng, làm bộ như thở phào nhẹ nhõm khi bốc được một lá bài bình thường, đứng lên đi vào nhà bếp tìm một quả chuối.
 
Cô nghiêng người dựa vào ghế sô pha, buộc tóc ra sau, lột vỏ chuối, sau đó ngậm vào miệng.
 
Đôi mắt cô nhìn Giang Lãng chằm chằm từ trên xuống dưới một lượt, sau đó mυ"ŧ nhẹ trái chuối.
 
Lâm Việt Phong có thể thấy rõ hô hấp của Giang Lãng càng lúc càng nhanh hơn, ánh mắt ghim chặt trên người cô.
 
Hình như, cũng không mấy nhàm chán.
 
Lâm Việt Phong đột nhiên tìm được điều thú vị trong thử thách lần này, vậy nên cô không ăn cho xong nhanh như dự tính ban đầu nữa, thay vào đó là từ từ liếʍ mυ"ŧ, giống như đang ăn gì đó rất quý, mà phản ứng của Giang Lãng càng lúc càng lớn, Lâm Việt Phong nhìn bên dưới của cậu một cái, nhìn vào chỗ giữa hai chân đã căng lên như một túp lều.
 
Cô lại đắc ý vì bản thân có thể ảnh hưởng đến Giang Lãng, gương mặt đỏ ửng nóng hổi, có chút xúc động muốn kẹp chặt hai chân.
 
Đợi đến khi cô ăn xong quả chuối trong phòng chỉ còn lại tiếng thở dốc nặng nề của hai người.
 
“Khụ khụ…đổi người…chọn thử thách…”
 
Động tác chọn bài của Giang Lãng lần này có chút vội, mà lần chọn này đều đáp ứng được mong muốn của cả hai người.
 
“Thử thách: Dưới tình huống không cắm vào vẫn làm đối phương cao trào.”
 
Lâm Việt Phong nói: “Sao mỗi lần cậu thử thách tôi lại là người xui xẻo vậy…”
 
Nhưng cô mạnh miệng như vậy nhưng trong lòng đã muốn Giang Lãng nhanh tới chạm vào mình.
 
Giang Lãng cũng không phụ mong chờ của cô.
 
Cậu đứng lên đi đến trước Lâm Việt Phong, lần đầu cô mới thấy cậu có cảm giác áp bức, sau đó Giang Lãng cúi đầu hôn cô.
 
Mong muốn tiếp xúc thân thể cuối cùng cũng được đáp ứng, cơ thể Giang Lãng đè lên người Lâm Việt Phong, cô tuy thoả mãn nhưng lại càng khao khát nhiều hơn, cô nâng eo, cố đụng vào chỗ cương cứng của cậu.
 
Lâm Việt Phong biết đó là chim của Gang Lãng, biết được điều đó không những không làm cô thấy xấu hổ mà ngược lại càng thấy hưng phấn và khao khát hơn nữa, cứng quá…hơn nữa lại còn rất lớn…vậy nên cô lại tiếp tục nâng eo, ngay lúc này, cô điều chỉnh góc độ, thậm chí còn hơi dạng chân, để cho chỗ đó chọc trúng vào giữa hai chân mình.
 
“AAAAA… Giang Lãng…”
 
Bàn tay của hắn từ dưới áo thun luồng vào, sờ ngực Lâm Việt Phong, dùng sức xoa bóp.
 
Cảm giác sờ vào ngực cô rất tuyệt, vừa mềm vừa trơn lại còn lớn, một bàn tay căn bản không nắm hết được.
 
Giang Lãng vén hết áo cô lên, sau đó ngậm lấy đầu vυ" của cô.
 
Cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ này quá mạnh, cả người Lâm Việt Phong giật bắn một cái, lúc cô làʍ t̠ìиɦ cùng bạn trai đối phương cũng có sờ vυ" cô, nhưng cô hoàn toàn không đạt được kɧoáı ©ảʍ như vậy, chỉ hơi thoải mái một chút, cho nên mỗi lần đọc truyện người lớn thấy nữ chính chỉ được xoa vυ" đã xụi lơ cô đều xem thường, căn bản không thoải mái được như vậy, cô luôn hoài nghi ngực cô có thật sự là nơi mẫn cảm không.
 
Nhưng khoảnh khắc Giang Lãng ngậm lấy dầu vυ" cô thật sự đã cảm nhận được cảm giác sung sướиɠ đó, cô sai rồi, chỗ này đích thị là nơi mẫn cảm.
 
“Lại liếʍ tiếp đi…ưm…” Cô không nhịn được đưa tay ôm đầu Giang Lãng, không hy vọng cảm giác này dừng lại…
 
Giang Lãng ở một bên liếʍ vυ" cô, một bên vứt lá bài “không được cắm vào” xuống đất, bàn tay cách lớp qυầи ɭóŧ miết nhẹ khe hẹp của cô.
 
Lâm Việt Phong vốn đã bị liếʍ ngực đến mức mê man, sao còn chịu được cảm giác này nữa, tiếng nức nỡ thấp thấp vang lên, bàn tay đang cọ khe hẹp của cô bất ngờ dừng lại.
 
Lâm Việt Phong: “Cậu làm gì vậy…đừng có ngừng…”
 
Hành động tiếp theo của Giang Lãng là dùng cả bàn tay bọc lấy nơi đó của cô, sau đó xoa nhẹ một chút.
 
“Ưm…”
 
Lâm Việt Phong hít sâu một hơi, nhất thờ cô không phân biệt được hai loại kɧoáı ©ảʍ này cái nào hơn, là bị ngón tay đùa giỡn hay là bị cả bàn tay bao lấy xoa bóp.
 
Giang Lãng giống như cảm nhận được sự bối rối của cô, cậu lúc thì dùng ngón tay cọ, khi bại dùng cả bàn tay bọc lấy xoa bóp, khi thì khảy hột le, làm cho Lâm Việt Phong sướиɠ như điên.
 
Cô chỉ cảm thấy kɧoáı ©ảʍ trong người không ngừng chồng chất lên nhau, càng lúc càng nhiều, cuối cùng cũng bùng nổ…
 
“Lâm Việt Phong, cậu làm ướt qυầи ɭóŧ của tôi rồi.”
 
 

break
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc