Tả Ấp gọi Tả Sâm vào phòng làm việc: Mảnh đất ở Đông Giao, chúng ta có muốn mua hay không? Tả Sâm duỗi cái lưng mệt mỏi: Mua chứ, sao lại không mua? Tả Ấp mắt không nhìn về phía Tả Sâm, chỉ nhìn chằm chằm tài liệu trong tay: Có lòng tin thắng được “Vạn Tượng” không? Tả Sâm lại ngáp một cái: Cha, ngài làm càng ngày càng ít, nói lại càng ngày càng nhiều, con thấy ngài vẫn là về hưu đi thôi. Tả Ấp ném tài liệu một phát: Về hưu? Tốt, ta muốn về hưu về nhà bồng cháu. Tả Sâm lại mang chó ra: Đúng, hai con đâu rồi, ngài ôm hết con này lại ôm con kia. Tả Ấp giận đến run tay run chân: “Bánh màn thầu” và “Bánh bột mì” là chó, không phải