Ánh mắt Phượng Thiên Vũ tà mị nhìn nàng: “ Phù Nguyệt, nàng yên tâm, trừ nàng ra, ta sẽ không cho bất cứ kẻ nào ngồi lên vị trí chính phi. Tìm được cơ hội ta sẽ cho nàng lên làmchính phi.”
“Vậy ngươi có thể hứa về sau chỉ yêu một mình ta? Không liên quan tới nữ tử khác?” Long Phù Nguyệt hai mắt sáng long lanh.
Phượng Thiên Vũ trầm ngâm một chút: “Phù Nguyệt, ta chỉ có thể đảm bảo nàng ở trong lòng ta là duy nhất…..”
Khuôn mặt nhỏ của Long Phù Nguyệt xụ xuống: “Nói cách khác, ngươi sẽ không vì cây gỗ cổ như ta mà buông tha cho toàn bộ rừng cây sao?”
Long Phù Nguyệt cười ha ha: “Tiểu nhân nào dám nói gì ngài. Để chúc mừng ta thoát khỏi cái nhà giam hoa lệ đó, chúng ta uống rượu đi.”