Nghĩa Hải Hào Tình

Chương 18: Trước tiềm phục, sau quật khởi

Trước Sau

break
Trận trận hương vị từ trong phòng bếp truyền ra, tiến vào trong mũi Lý Dật, làm Lý Dật đành phải nuốt nước bọt.

Nghiêng đầu nhìn xuyên qua kính cửa sổ bếp, mơ hồ nhìn thấy hình dạng bận rộn của Hạ Vũ Đình trong nhà bếp, khóe miệng hắn không khỏi mọc lên dáng tươi cười.

Chẳng hiểu vì sao, mỗi lần ở chung một chỗ với Hạ Vũ Đình, Lý Dật nghĩ toàn thân trên dưới có một loại cảm giác thả lỏng nói không nên lời, loại cảm giác này làm hắn mười phần mê luyến.

“Các vị khán giả, chào buổi trưa mọi người. Tiếp theo xin truyền đến mọi người một tin tức trọng yếu đầu tiên. Buổi sáng ngày hôm nay, trên sông Hoàng Phổ phát hiện năm cụ tử thi, theo cảnh sát giám định, trong số người chết có bốn người là đào phạm từ phương bắc trốn tới, mặt khác một người là một người thất nghiệp sống trong bổn địa. Hôm nay, án kiện vẫn còn nằm trong sự điều tra, người phụ trách cảnh sát tuyên bố, chuyện lần này rất có thể là hắc đạo báo thù…”

Nghe được tin tức như thế, Lý Dật thoáng thở phào nhẹ nhõm, chuyện ngày hôm qua tuy rằng không ai phát hiện, nhưng vết tích lưu lại thật nhiều lắm, nếu cảnh sát cố ý điều tra, rất có khả năng tìm được chính mình. Nhưng theo Lý Dật xem ra, người phụ trách của cảnh sát nếu nói như vậy, như vậy rất có khả năng sẽ trực tiếp định án.

Dù sao, bốn người của lão Ngũ là đào phạm giết người, cảnh sát hận bọn họ không chết sớm một chút cho rồi, tự nhiên sẽ không phí khí lực đi thăm dò bọn họ là bị ai giết chết.

“Cơm xong rồi.” Lúc này, Hạ Vũ Đình đẩy cửa phòng bếp ra, bưng một chén dưa chua đi ra, trên chén bốc lên từng trận hương thơm, làm Lý Dật không khỏi nuốt nước bọt.

Có thể do kiếp trước chưa từng được ăn cơm nhà, Lý Dật rất thích cảm giác ăn cơm tại nhà.

Bữa trưa rất phong phú, có thịt, canh cá dưa chua, rau xanh, canh trứng, sắc, hương, vị đều có.

Lượng cơm của Hạ Vũ Đình cũng không lớn, mỗi lần chỉ ăn nửa chén cơm, ăn rất chậm, thế nhưng mỗi lần trong chén cũng không còn chút thức ăn nào.

Thân cũng là cô nhi, nàng biết tầm quan trọng của lương thực, có đôi khi một chén cơm đủ để cứu một mạng người.

Nhìn tư thế ăn như quỷ chết đói đầu thai của Lý Dật, Hạ Vũ Đình có chút nghi hoặc.

Trước đây, tuy rằng Lý Dật rất thích ăn cơm do nàng nấu, thế nhưng không ăn giống như sói nuốt hổ ngốn kiểu bây giờ.

Trong khoảng thời gian này tới nay, Hạ Vũ Đình phát hiện Lý Dật xảy ra biến hóa rất lớn, thế nhưng nàng cũng không hỏi nhiều, trong mắt nàng, Lý Dật vô luận biến đổi như thế nào, đều là tiểu nam hài luôn chảy nước mũi, thấy nữ hài thì mặt sẽ đỏ.

Ăn hết nửa chén cơm, Hạ Vũ Đình cầm khăn lau miệng, cẩn thận múc cho Lý Dật một chén canh, sau đó hai tay chống cằm, ôn nhu nhìn dáng ăn chật vật của Lý Dật, khóe miệng không khỏi hiện lên một dáng tươi cười hạnh phúc.

Đồng thời khi Lý Dật đưa tay nhấc chén canh, lại thấy dáng tươi cười ôn nhu đủ làm điên đảo chúng sinh nơi khóe miệng Hạ Vũ Đình, trong lòng không khỏi hơi chấn động.

Lúc Hạ Vũ Đình cười thì hai bên khóe miệng sẽ hiện ra hai má lúm đồng tiền nhàn nhạt, dáng tươi cười rất nhạt, nhưng làm mọi người có một loại cảm giác như được tắm gió mùa xuân, thấy dáng tươi cười của nàng, Lý Dật chỉ cảm thấy trong lồng ngực có một sự an tĩnh nói không nên lời.

Nếu như đời này không còn nhìn thấy dáng tươi cười của nàng nữa thì sẽ là tình hình thế nào?

Trong lòng ngạc nhiên tuôn ra loại suy nghĩ này, trong lòng Lý Dật hơi chấn động, đồng thời trong ánh mắt tận sâu trong có vẻ càng thêm kiên định.

Trước ngày hôm qua, mục tiêu tương lai của Lý Dật rất đơn giản, kiếm tiền mua căn nhà cho Hạ Vũ Đình, sau đó tìm người gây tai nạn đụng chết “Lý Dật” ngày trước, mục tiêu lâu dài chính là đi tìm lão xử nữ năm mươi năm sau đã giết mình, dùng phương pháp khác để trả thù.

Thế nhưng, chuyện hôm qua đã đánh một cây châm dự phòng cho Lý Dật.

Kiếp trước hắn chém giết ngàn người, cừu gia nhiều tới đếm không hết.

Khi đó hắn chỉ cô đơn một mình, căn bản không có gì lo lắng, cộng thêm hắn thập phần hiểu được cách ngụy trang chính mình, nên tuyệt không lo lắng sẽ bị cừu gia trả thù.

Kiếp trước Lý Dật là người cô đơn, kiếp này cũng không phải.

Đi tới thế giới này gần nửa tháng, Lý Dật đã dần dần thích cảm giác được ở chung một chỗ với Hạ Vũ Đình, mà sau khi trải qua chuyện ngày hôm qua, Dương Phàm cũng trở thành người thân của hắn, hắn không hi vọng hai người sẽ bị bất luận sự thương tổn nào.

Bởi vậy, theo Lý Dật xem ra, mặc dù hắn có thể hô mưa gọi gió trong giới sát thủ như kiếp trước, nhưng không cách bảo chứng sự an toàn cho Hạ Vũ Đình và Dương Phàm, thậm chí sẽ mang đến tai nạn có tính hủy diệt cho họ!

Cho nên, Lý Dật muốn nếm thử đi theo con đường hắc đạo, lĩnh vực hắc đạo tuy có nhiều khác nhau so với lĩnh vực sát thủ, nhưng chung quy cũng là kết quả của thế giới ngầm, nhiều ít thích hợp với sở trường đặc biệt của chính mình. Mặt khác, nếu Lý Dật thực sự có điều thành tựu trong lĩnh vực hắc đạo, không chỉ có thể thực hiện được nguyện vọng của Dương Phàm, cũng đủ khả năng bảo hộ sự an toàn của hai người.

Sau khi làm ra quyết định, Lý Dật cũng không có ý nghĩ kỳ lạ là đi giết trùm hắc đạo Thượng Hải, trực tiếp phong vương, đó là chuyện không có khả năng!

Không ăn qua thịt heo, cũng gặp qua heo chạy.

Kiếp trước Lý Dật hành tẩu trong thế giới ngầm, đối với lĩnh vực hắc đạo nhiều ít có chút hiểu biết, hắn hiểu rõ, ngày xưa chạy đi kêu gào đánh giết cũng chỉ là những tên côn đồ thuộc tầng dưới chót, hắc đạo kiêu hùng chân chính, thường thường một câu nói liền có thể quyết định được sự sống chết của rất nhiều người.

Bởi vậy, muốn thành kiêu hùng hắc đạo chân chính cũng không dễ dàng.

Sẽ không làm, muốn làm liền làm tốt nhất!

Đây là tín điều nhân sinh của Lý Dật.

Kiếp trước hắn dùng thời gian không đến mười năm trở thành sát thủ của thế giới ngầm mà kẻ khác khi nghe tên đã sợ mất mật.

Kiếp này, dã tâm của Lý Dật không nhỏ, hắn muốn làm không phải là tên côn đồ cả ngày cầm đại đao đi chém người, mà là hắc đạo kiêu hùng chân chính.

Dã tâm lớn, nhưng Lý Dật cũng không mù quáng, hắn hiểu rõ, không có khả năng đầy đủ mà muốn đi làm một việc, như vậy chỉ vì sự xung động của chính mình mà phải trả giá đắt thảm thống!

Theo Lý Dật xem ra, hôm nay phải làm chính là khôi phục lại thân thể trong thời gian này, mau chóng quen thuộc tất cả giới hắc đạo của Thượng Hải, sau đó tìm đúng lối đi vào, tiến nhập hắc đạo.

Trước ẩn núp, sau quật khởi.

Đây là kế hoạch của Lý Dật.

….

Bữa trưa qua đi, Hạ Vũ Đình đi phúc lợi viện, mà Lý Dật ở lại trong nhà tiến hành sự huấn luyện khôi phục của mình.

Huấn luyện cường độ cao suốt buổi trưa khiến Lý Dật có một loại cảm giác hư thoát, sự huấn luyện siêu cường làm thân thể hiện tại của hắn mỗi lần đều đạt được điểm giới hạn, kể từ đó, mỗi lần huấn luyện xong, thân thể hắn đều có một loại cảm giác đau nhức, loại đau nhức này phảng phất như toàn thân, làm người ta khó có thể chịu được.

Thời gian của kiếp trước, mỗi lần Lý Dật huấn luyện xong, huấn luyện viên đều sẽ cho hắn tắm trong hồ nước nóng được pha đủ loại dược vật.

Hôm nay, Lý Dật không có loại điều kiện này, chỉ có thể từ bên ngoài mua dược vật về thoa, thoa loạn toàn thân các nơi, để giảm bớt đau đớn trên người.

Thời gian buổi tối, Lý Dật đúng giờ đi tới Phượng Hoàng Dạ tổng hội.

Lý Dật cũng không như thường ngày trực tiếp đi tới phòng thay đồ bảo an, mà là đi thang máy trực tiếp đến phòng làm việc của tổng giám đốc ở lầu sáu.

Có thể do thời gian quá sớm, Trần Dương cũng chưa có mặt tại phòng làm việc.

Suy nghĩ một chút, Lý Dật gọi điện thoại cho Trần Dương, đi thẳng vào vấn đề nói: “ Trần quản lý, chừng nào ngài đến phòng làm việc? Tôi muốn nói chuyện cùng ông.”

Lý Dật điện thoại làm Trần Dương có chút nghi hoặc, hắn không biết Lý Dật tìm hắn nói chuyện gì, vì vậy nói với Lý Dật hai mươi phút sau hắn sẽ về tới dạ tổng hội.

Hai mươi phút sau, Trần Dương phong trần mệt mỏi đi tới trước cửa phòng làm việc, sắc mặt hắn có chút đỏ lên, trên người mang theo mùi rượu nồng đặc, hiển nhiên, trước đó hắn đang tiếp khách.

Đi tới phòng làm việc, Trần Dương gọi bí thư pha hai ly trà, sau đó cho bí thư lui ra ngoài.

Nhẹ nhàng uống ngụm trà, giảm bớt chút men say, Trần Dương hỏi: “Lý tiên sinh, chẳng hay anh tìm tôi có chuyện gì?”

“Trần Dương, ông hẳn là thập phần quen thuộc về giới hắc đạo?” Lý Dật hỏi thật trực tiếp.

Trần Dương gật đầu, nói: “Lý tiên sinh, tuy rằng bản thân tôi không phải thuộc hắc đạo, thế nhưng, nói đến giới hắc đạo Thượng Hải, tôi vẫn tương đối rõ ràng, không biết Lý tiên sinh muốn hỏi tình huống phương nào?”

“Đem những chuyện ông biết đều nói cho tôi biết, càng chi tiết càng tốt.” Lý Dật nâng ly trà lên, đầu tiên nhẹ nhàng ngửi chút hương trà, lập tức dùng nắp ly trà xua chút lá trà, há miệng uống một ngụm sau nhắm mắt lại, sau đó thong thả phun ra một ngụm nhiệt khí.

Nhìn hình dạng không nóng không vội của Lý Dật, trong lòng Trần Dương không còn nửa điểm do dự, hồi đáp: “Lý tiên sinh, hắc đạo Thượng Hải dù sao cũng không phải do một mình Tiêu tiên sinh định đoạt, mà trên thực tế, tổng cộng có ba người chia cắt giang sơn hắc đạo của Thượng Hải, chỉ là cả ba người đều thuộc quyền quản lý của Tiêu tiên sinh mà thôi.”

“Ba người bọn họ phân biệt là Tiêu Cường, Trịnh Thiết Quân, Gia Cát Minh Nguyệt. Trong đó Tiêu Cường là con trai của Tiêu tiên sinh, hôm nay quản lý những chỗ ăn chơi của Thượng Hải, mà Trịnh Thiết Quân lại là một viên dũng tướng thuộc hạ của Tiêu tiên sinh, biệt hiệu Phá Quân, mặc kệ trong chuyện sinh ý nào, chỉ khi gặp phải chuyện vướng tay hắn mới đứng ra, về phần Gia Cát Minh Nguyệt lại là quân sư của Tiêu tiên sinh, giúp Tiêu tiên sinh quản lý sinh ý của cả hắc bạch lưỡng đạo.”

Nói đến đây, Trần Dương như có ý vô ý liếc mắt nhìn Lý Dật, nói: “Ngoại trừ ba người này ra, Tiêu tiên sinh còn có một bảo tiêu, tên thì tôi không rõ lắm, mọi người trong hắc đạo nói, người kia là người mà Tiêu tiên sinh tín nhiệm nhất.”

Lý Dật tỉ mỉ thưởng thức một phen lời nói của Trần Dương, lại có chút nghi hoặc: “Thượng Hải là thành thị phát đạt nhất phía nam, vô luận đối với hắc đạo hay bạch đạo đều là một khối bánh ngon cực lớn, lẽ nào không có những người khác muốn nhúng chàm hắc đạo Thượng Hải?”

“Lý tiên sinh có điều chẳng biết, hắc đạo phía nam tuy rằng bang phái san sát, nhưng tóm lại mà nói là do Mãnh Hổ Bang một nhà độc đại. Mà Mãnh Hổ Bang chia làm Thiên, Nhân, Địa ba phân hội, trong đó Tiêu tiên sinh là đại lão của Thiên phân hội, cho nên không ai dám nhúng chàm hắc đạo Thượng Hải!” Trần Dương mơ hồ nhìn ra được Lý Dật muốn nhúng chàm hắc đạo Thượng Hải, thế nhưng Lý Dật lại hoàn toàn không biết gì về Thượng Hải hắc đạo, điều này không khỏi làm hắn có chút nghi hoặc.

Nghe Trần Dương phân tích, Lý Dật cũng không chấp nhận.

Kiếp trước Lý Dật từng kiến thức qua các đại lão bang hội toàn cầu bên trong Mafia, tự nhiên hiểu rõ, đối với một đại hình hắc bang mà nói, phe phái bên trong rất nhiều, cũng không phải thập phần đoàn kết. Tại nước ngoài, đại khái hắc bang đều do hình thức gia tộc cấu thành, trong hắc bang có hiện tượng từng gia tộc đoạt quyền thập phần nghiêm trọng.

“Mặt khác, tôi đã từng nghe qua được một tin tức, có người nói, Tiêu tiên sinh là con rể của lão đại Mãnh Hổ Bang đương kim, độ chân thực tin tức này thì tôi không dám xác định.” Trần Dương bỗng nhiên nhớ tới việc gì, lần thứ hai nói.

Tuy rằng Trần Dương nói xong đều là một ít những biểu hiện bên ngoài, nhưng nhượng cho Lý Dật đối với hình thức của hắc đạo Thượng Hải cũng có được sự nhận thức đơn giản. Về phần nhận thức sâu hơn một tầng, Lý Dật tin tưởng với thân phận Trần Dương căn bản không thể biết được, theo Lý Dật xem ra, Mãnh Hổ Bang có thể chiếm giữ toàn bộ phía nam, bối cảnh mạnh đại tuyệt đối khiến kẻ khác không thể tưởng tượng, dù sao, không có bối cảnh cường đại làm hậu thuẫn, không có khả năng có được quy mô lớn như vậy.

Một giờ sau, Lý Dật kết thúc cuộc nói chuyện với Trần Dương.

Nhìn theo bóng lưng Lý Dật rời đi, Trần Dương chậm rãi cầm lấy chén trà, lâm vào trầm tư.

break
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc