"Không." Quý Hạ khom người chui vào trong xe, một tay chống lên thành ghế, đôi mắt sáng ngời nhìn thẳng vào mắt hắn, chân thành nói: "Cố Hoài Châu, tôi không cãi nhau với hắn, tôi nghĩ kỹ rồi, cũng thật sự muốn anh cướp dâu. Thế nào, có dám không? Anh dám tôi gả anh luôn."
Cố Hoài Châu còn chưa đáp lời, mấy người khác trên xe đã nháo nhào hết cả lên: "Ặc, anh Châu, quý đại ŧıểυ thư đây trước giờ luôn xem thường chúng ta, giờ quý đại ŧıểυ thư đây lại muốn gả cho anh. Quý đại ŧıểυ thư đây đã muốn gả, vậy anh Châu cưới luôn thôi, cũng để cho người ta biết đàn ông như nào mới xứng danh đàn ông!"
Bọn họ là đàn em của Cố Hoài Châu, dù sau khi Quý Hạ thay đổi phong cách bọn họ không nhận ra cô nhưng cái tên Quý Hạ cũng rất nổi danh ở Dương thành, nghe Quý Hạ muốn gả thì họ ồn ào lên.
Cố Hoài Châu liếc nhìn bọn họ, hừ nhạt: "Đừng ồn ào, xuống xe, ông đây có việc muốn bàn với quý đại ŧıểυ thư đây."
Mấy tên đàn em làm mặt quỷ xong đậu xe vào ven đường, sau đó bọn họ xuống xe, để không gian riêng cho Cố Hoài Châu và Quý Hạ.
Từ lúc Cố Hoài Châu lên tiếng, Quý Hạ đã cười híp mắt nhìn hắn và đám đàn em. Đợi đến khi bọn họ xuống xe hết, ý cười cùng giễu cợt trong mắt gần như tiêu biến: "Lại còn muốn bàn chuyện với tôi cơ à, xem ra tôi vẫn còn hữu dụng với ngài Cố đây ha."
"Được rồi, đừng được nước mà lấn tới nữa. Quý Hạ, chúng ta lớn lên cùng nhau, tính em như nào tôi không biết chắc. Muốn tôi giúp như nào thì cứ nói ra, nể tình cảm trước kia của chúng ta, ông đây không ngại giúp em chút. Nhưng về phần cướp dâu, em nghĩ tôi sẽ tin em sao?"
"Vậy à..." Quý Hạ mỉm cười, cố tình kéo dài âm điệu: "Nếu không tin, vậy không bằng... Tôi để anh Châu đây thấy thành ý của tôi nhé?"
Vừa nói, cô vừa vươn tay, trực tiếp kéo khóa quần Cố Hoài Châu xuống!
Ngày thường Cố Hoài Châu rất ít khi mặc tây trang, lúc này hắn đang mặc một chiếc quần rộng rãi dễ chịu. Cũng vì vậy nên Quý Hạ mới dễ dàng cởi quần ngoài của hắn, quần trong cũng nhanh chóng tụt ra.
Cố Hoài Châu sao ngờ được Quý Hạ đoan trang ngoan ngoãn bấy năm nay lại trở nên lớn mật như thế. Hắn chỉ cảm thấy bên dưới mát lạnh, chưa kịp phản ứng đã thấy Quý Hạ đột ngột cúi đầu. Cô hé miệng ra, trực tiếp ngậm cái thứ mềm oạt, chưa kịp chuẩn bị đã bị banh ra ngoài kia vào miệng!