“ŧıểυ thư, Hoắc tiên sinh đã ở dưới tầng chờ người rất lâu rồi ạ.” Có người hầu gõ cửa, cung kính bước vào nói.
“Ồ, vậy để hắn chờ tiếp đi.” Quý Hạ ngồi trước gương trang điểm, chậm rãi nói.
“Ơ…” Người hầu ngạc nhiên mở to hai mắt. Phải biết rằng trước kia mỗi khi Hoắc tiên sinh đến, ŧıểυ thư sẽ vui vẻ phấn khích xuống đón, nhưng hôm nay lại để hắn chờ tiếp, chuyện này chưa từng xảy ra!
Quý Hạ lười nhác phẩy tay: “Được rồi được rồi, đi xuống cũng phải từ từ. Bạn trai mà không muốn chờ bạn gái trang điểm thì tính là bạn trai kiểu gì?”
Người hầu nghe vậy càng ngạc nhiên, ŧıểυ thư trước giờ luôn dịu dàng dễ mến, sao lại nói mấy lời như này chứ?
Nhưng cô ấy chỉ là người hầu, cô ấy cũng không dám lắm mồm nên chỉ nhanh chóng lui ra ngoài.
Sau khi người hầu rời đi, Quý Hạ đoan trang trong gương kia nhìn qua rất diễm lệ, nhưng lớp trang điểm và kiểu tóc chẳng ăn khớp với khuôn mặt tinh xảo của cô.
Không chỉ mặt mũi, quần áo trên người cô cũng quá là lễ nghi, hoàn toàn không hợp với dáng người xinh đẹp của cô.
Cô hừ một tiếng, cởi thẳng đồ ra rồi bước vào phòng tắm, bắt đầu tháo trang sức tắm rửa.
Vòi hoa sen phun ra nước ấm vừa phải, hơi nước mờ mịt dần tản đầy phòng tắm. Trong chiếc gương to đùng phản chiếu lại dáng người eo nhỏ chân dài của cô.
Quý Hạ gội đầu, cảm nhận sự mềm mại từ đầu ngón tay, không khỏi hừ nhẹ.
Nguyên chủ vốn chất phát, từ da dẻ đến dáng người không chê đâu được, chỗ nào cũng đẹp đến bức người, gia thế thì giàu có, chỉ là cô lại thích một tên đàn ông tên Hoắc Dữ Minh. Mà Hoắc Dữ Minh lại thích phụ nữ ŧıểυ bạch hoa dịu dàng, hiền huệ, thanh thuần, vì thế nên để Hoắc Dữ Minh thích mình, lần nào nguyên chủ cũng tốn công hao sức, trang điểm làm tóc, tận lực biến mình trở nên thanh thuần, mặc quần áo bảo thủ đơn giản, còn duy trì vẻ dịu dàng hiền huệ như xưa nay cô ấy luôn vậy vậy.
Nhưng không ngờ, thứ gì càng dễ có thì đàn ông càng không quý trọng. Nguyên chủ toàn tâm toàn ý yêu Hoắc Dữ Minh, thậm chí bàn đến cả chuyện cưới hỏi nhưng Hoắc Dữ Minh lại dây dưa với bạn thân Triệu Bội Du của cô ấy.
Trong một lần vô tình, nguyên chủ phát hiện chuyện Hoắc Dữ Minh và Triệu Bội Du lén lút sau lưng mình, nhưng cô ấy sợ mất Hoắc Dữ Minh nên nén giận, giả vờ không biết gì, cuối cùng cũng gả được cho Hoắc Dữ Minh.