Nhiệt độ trong phòng hơi cao, lúc hai người trò chuyện vô cùng hứng thú, Cố Mao Bút chợt cởϊ áσ khoác ngoài ra, lộ lớp quần áo căng chật ních bên trong.
“Thật ngại quá.” Cố Mao Bút vừa xin lỗi vừa cởi một cái cúc áo ra.
“Không sao cả, nếu cậu thích kiểu dáng quần áo như thế này, cậu có thể chọn mua quần áo cũng nhãn hiệu XX, bọn họ có may quần áo theo kích thước của người Châu Âu các cậu.” Trình Quân Nhiên cười cười giúp cậu ta sửa soạn lại một chút.
“Ha ha, anh thật dịu dàng.” Cố Mao Bút giơ tay giữ chặt tay hắn lại, bờ môi nhẹ nhàng giật giật.
Trình Quân Nhiên sững sờ, hắn hoảng hốt nhìn Cố Mao Bút.
“Anh và hắn không phải là một đôi đúng không?” Cố Mao Bút cười cười ghé sát đầu lại gần, lý trí của Trình Quân Nhiên mách bảo không thể nào nhanh như vậy được, nhưng cơ thể hắn lại bắt đầu xuất hiện phản ứng.
Bàn tay thô to nhưng rất có lực đang đè ép bả vai hắn, loại cảm giác bị phía trên đè xuống, khiến Trình Quân Nhiên như muốn ướt đến nơi.
“Ha ha, nhìn tôi đi, đừng thẹn thùng đến vậy.” Cố Mao Bút có chút gấp gáp giơ tay giữ chặt gương mặt của Trình Quân Nhiên, cơ thể áp xuống đặt lên một nụ hôn.
“Jack.”
Một âm thanh cứng rắn lạnh lùng đột nhiên vang lên từ đằng sau hai người.
Trình Quân Nhiên giật nảy mình đẩy Cố Mao Bút ra, hắn nhìn đôi mắt có chút oán trách của Cố Mao Bút, tim bắt đầu đập loạn xạ, không biết vì sao khi nãy còn cảm thấy Cố Mao Bút rất ‘ngon miệng’, nhưng lại bởi vì giọng nói kia mà khiến Trình Quân Nhiên có cảm giác chột dạ như vừa bị bắt gian tại trận.
“Này, Khải Đức.” Cố Mao Bút kéo kéo quần, đũng quần nhô ra một khoảng to tướng khiến Trình Quân Nhiên nhìn mà hết hồn.
Cố Mao Bút chú ý đến ánh mắt của Trình Quân Nhiên, còn có con chim đại bàng vừa sải cánh kia nữa.
Trái tim của Trình Quân như chợt xiết chặt lại, vội vàng uống một ngụm nước, giảm cơn khô khan trong miệng.
“Đây là bạn của tôi, cũng không phải là buổi tiệc tình ái của cậu.” Cố Nghiễn Đoan mặc một bộ quần áo rộng rãi thoải mái đi lại gần sau đó ngồi xuống bên cạnh Trình Quân Nhiên, ánh mắt hắn liếc nhìn vành tai đỏ như lửa của Trình Quân Nhiên, cơ thể từ tốn tựa ra sô-pha đằng sau.
Trước giờ Trình Quân Nhiên chưa từng nghĩ bản thân hắn sẽ như thế này. Ngồi giữa hai người đàn ông, loại cảm giác xấu hổ đó như một ngọn lửa rực cháy hận không thể nướng hắn cong vòng lên, bằng không dáng vẻ chật vật như bây giờ của hắn sẽ càng lúc càng rõ ràng.
“Phiền cậu gọi Ngụy Minh Chinh đến đây giúp tôi.” Cố Nghiễn Đoan nghiên người nói với Trình Quân Nhiên một câu, Trình Quân Nhiên nhẹ gật đầu, đứng dậy khỏi chiếc ghế sofa rời đi.
“Làm sao đấy?” Ngụy Minh Chinh đã uống nhiều, trên mặt nở một nụ cười bỉ ổi.
“Bà mẹ nó, rốt cuộc cậu đã uống bao nhiêu vậy?” Trình Quân Nhiên dành lấy ly rượu trong tay Ngụy Minh Chinh, Ngụy Minh Chinh phất phất tay nói: “Tôi vẫn luôn chú ý đến cậu mà, làm tốt lắm.”
Ngụy Minh Chinh nhìn thoáng quá thấy người bên cạnh cũng không để ý, hắn nói với Trình Quân Nhiên: “Người đó chính là ông chủ nhỏ của công ty X, vẫy tay một cái là cậu có thể bay tới Hollywood ngay luôn đấy.”
Trình Quân Nhiên có chút nóng mặt quay đầu lại, bất chợt bắt gặp hai đôi mắt của Cố Nghiễn Đoan và Cố Mao Bút đang nhìn hắn chằm chằm.
“Cố Nghiễn Đoan muốn gặp cậu.” Trình Quân Nhiên thấp giọng nói một câu, Ngụy Minh Chinh có chút kinh ngạc nhìn Trình Quân Nhiên một hồi, sửa sang lại quần áo sau đó đi về phía Cố Nghiễn Đoan.
Cố Nghiễn Đoan nhìn Ngụy Minh Chinh, lạnh lùng nói một câu: “Anh và Trình Quân Nhiên không phải một cặp.”
“What?” Ngụy Minh Chinh nhíu mày, có điều rất nhanh hắn liền hiểu rõ, nụ cười trên miệng không còn kìm chế được nữa, thế nhưng nhìn thấy gương mặt đen như đít nồi như muốn ăn thịt người ta của Cố Nghiễn Đoan, vội vàng nghiêm túc nói: “Thật sự xin lỗi, vốn dĩ là vợ tôi sẽ tham gia buổi tiệc cùng với tôi, nhưng vợ tôi đang mang thai, nên không tiện đi lại.”
Cố Nghiễn Đoan nghe hắn nói vậy, chậm rãi hít một hơi, cảm xúc trong mắt hắn giống như lưỡi đao lưỡi kiếm.
“Vậy Trình cũng chưa có bạn trai đúng không?” Cố Mao Bút nói chen vào một câu.
Ngụy Minh Chinh đấu tranh tư tưởng một hồi, hắn biết nếu bây giờ vẫn còn cố ý giải thích về xu hướng giới tính của Trình Quân Nhiên thì có lẽ sẽ là càng che càng lộ, ngược lại hắn lại nói một câu: “Cậu ấy chưa có người yêu.”
Hai người Cố Nghiễn Đoan và Cố Mao Bút vừa nghe được câu này, mỗi người đều thở nhẹ ra một hơi cũng thả lỏng tinh thần hơn, Cố Nghiễn Đoan thậm chí còn cười cười, nói thêm một câu ngại quá với Ngụy Minh Chinh.
Lúc này Ngụy Minh Chinh nhìn thấy Cố Nghiễn Đoan toát ra một loại khí chất của một vị chủ nhà không thể nào diễn tả rõ được, hắn cũng không nóng không mềm phụ họa thêm ít câu, trong lúc này Cố Mao Bút nhân cơ hội hỏi sở thích của Trình Quân Nhiên là gì, Ngụy Minh Chinh cũng lựa chọn và kể ra những sở thích không gây ảnh hưởng đến tương lai của Trình Quân Nhiên.