Vị con riêng không quay đầu lại nhìn Trình Quân Nhiên, lại cầm lấy ly rượu của mình rót một ít vào ly của Trình Quân Nhiên.
Trình Quân Nhiên nhìn nhãn hiệu của chai rượu kia, hai chân đột nhiên run lên, lửa nóng trong người hắn vừa mới xuất hiện giờ đang dần chạy xuống dưới.
“Cạn ly, cậu có thể gọi tôi là Cố Nghiễn Đoan.”
Giọng nói của vị con riêng này rất trầm thấp, nhưng mang lại một loại cảm giác rất ấm áp.
Trình Quân Nhiên nhìn thoáng qua đôi mắt dưới lớp lông mi dài, tim đập nhanh dữ dội, hắn cười tủm tỉm nhấc ly rượu cụng với Cố Nghiễn Đoan, nhưng lại không hề giới thiệu tên của mình.
Ngụy Minh Nhiên ác cảm nhìn Trình Quân Nhiên và Cố Nghiễn Đoan đang tai kề tai áp sát vào nhau trò chuyện, hậm hực đá người được hắn mời đến một cái.
“Cậu Nghiễn Đoan, tôi...” Người kia mỉm cười nâng ly rượu lên.
Cố Nghiễn Đoan lạnh nhạt liếc nhìn hắn một cái, nói: “Chúng ta không phải bạn bè, phiền cậu gọi tôi là Khải Đức.”
Trình Quân Nhiên không ngờ rằng vị con riêng này lại thú vị đến vậy, hắn tựa đầu lên vai vị con riêng kia, cười cười, tinh tế thả một làn hơi lên cổ của Cố Nghiễn Đoan.
“Có thể mời anh nhảy một bài không?” Có điều rất nhanh Cố Nghiễn Đoan định thần lại giữ chặt bàn tay đang cố tình lướt trên cơ thể hắn đi dọc xuống phía dưới của Trình Quân Nhiên, hắn đặt ly rượu xuống quay đầu lại nhìn Trình Quân Nhiên.
Không ngờ Trình Quân Nhiên đang cơn hứng tình như bị bắt gian ngượng ngùng đẩy đẩy kính, sau đó gật đầu một cái.
“Cậu Khải Đức...” Ngụy Minh Nhiên tức giận đứng lên.
Cố Nghiễn Đoan quay đầu hờ hững nhìn Ngụy Minh Nhiên, lạnh nhạt nói: “Mặc dù cậu hai nhà họ Ngụy đã đưa ra nhiều điều kiện rất tốt, nhưng mà tôi còn có giới hạn cạnh tranh cơ bản, thật xin lỗi.” Cố Nghiễn Đoan nói xong, Trình Quân Nhiên vô cùng kinh ngạc không nhịn được nhìn Cố Nghiễn Đoan, phát hiện người này vậy mà lại vừa giảo hoạt vừa chính trực.
Thấy Cố Nghiễn Đoan không hề có ý định hợp tác với Ngụy Minh Nhiên, hắn lập tức an tâm hơn, cũng không giữ tư thế nắm tay như hiện giờ nữa, hắn rút tay từ trong tay Cỗ Nghiễn Đoan ra.
Cố Nghiễn Đoan nhìn Trình Quân Nhiên bằng ánh mắt kỳ lạ, nói: “Cậu Ngụy cũng tới sao?”
Trình Quân Nhiên có chút lúng túng khó xử nhìn Cố Nghiễn Đoan, trong long thầm nghĩ sao tên này lại giảo hoạt đến vậy chứ, hắn vừa buông lỏng cảnh giác, thì lại bị uy hϊếp thế này.
“Cậu Cố Nghiễn Đoan đúng là quá thông minh.” Trình Quân Nhiên tự nhiên ngồi sát lại gần.
Cố Nghiễn Đoan như một con sư tử to lớn hài lòng ôm con mồi vào lòng.
“Chắc là cậu Cố cũng thường xuyên tập gym nhỉ?” Trình Quân Nhiên hơi lúng túng thiếu điều muốn rên lên thành tiếng, cơ thể rắn chắc nóng hổi kia, hắn vừa leo lên thì liền có phản ứng.
Toàn thân nóng rang như bị ngọn lửa thiêu đốt, Trình Quân Nhiên biết rõ bây giờ có lẽ đối mắt hắn đã có thay đổi rồi, nhưng may là hắn đang đeo kính râm, nếu không sợ rằng Cố Nghiễn Đoan sẽ nhìn thấy ánh mắt của hắn mất, bởi vì ánh mắt hắn bây giờ không biết có bao nhiêu phần gợϊ ɖụ©!
“So với tập gym thì tôi thích vận động hơn, càng kịch liệt thì lại càng thích.” Cố Nghiễn Đoan nhìn quanh đám người, gần như là ôm Trình Quân Nhiên đi qua đám người, hai chân Trình Quân Nhiên mềm nhũn không cách nào đi được, nghe được mấy câu này cùng chỉ bất giác: “À ừ” mấy câu.
“Ví dụ...” Trình Quân Nhiên cảm giác bản thân của hiện tại đang rất thèm khát, còn bên trong thì càng lúc càng hưng phấn.
“Tất cả các kiểu vận động đối đầu, tôi xém chút định đi nhập ngũ cơ.” Cố Nghiễn Đoan trầm giọng cười, Tỉnh Quân Nhiên tưởng tượng ra hình ảnh nếu Cố Nghiễn Đoan mặc quân phục...
“Quân Nhiên, anh không sao chứ?” Ngụy Minh Chinh thấy Trình Quân Nhiên gần như được Cố Nghiễn Đoan ‘dìu dắt’ đi lại gần. sắc mặt có gì đó không đúng lắm.
Trình Quân Nhiên bấm chặt vào lòng bàn tay một cái, thoát ra khỏi cơ thể nóng như lửa đốt kia, cười cười nói: “Không sao cả, cậu Cố cũng biết cậu đang chơi ở đây, nên muốn qua đây chào hỏi một chút.”
Ngụy Minh Chinh có chút khó xử nhìn Cố Nghiễn Đoan, nhưng vẫn không quên kéo Trình Quân Nhiên về phía bên cạnh hắn trước.
Cố Nghiễn Đoan nhướng mày, sắc mặt cũng bất giác trầm xuống nhìn Ngụy Minh Chinh, nói: “Cậu Ngụy yên tâm, chúng tôi có ý muốn hợp tác lâu dài với công ty của anh, cho nên cũng sẽ không quan tâm đến những cái lợi nhỏ nhặt trước mắt.”
Sau khi nghe hắn nói vậy sắc mặt của Ngụy Minh Chinh lúc đỏ lúc trắng, nếu là trước kia nhất định sẽ nhào vào đánh nhau, nhưng bây giờ là cơ hội Trình Quân Nhiên dùng cách này để tìm tới cho hắn, thêm nữa sau khi kết hôn hắn biết trách nhiệm của hắn càng ngày càng lớn, cho nên cũng chỉ có thể cười trừ thuận theo.
Trong đầu Trình Quân Nhiên cảm thấy rất mơ hồ, hắn không biết tại sao Cố Nghiễn Đoan lại đột nhiên thay đổi sắc mặt, vừa rồi rõ ràng hắn đã biết Trình Quân Nhiên hắn là do Ngụy Minh Chinh đưa đến để phá vỡ cục diện cơ mà.