【 Hệ thống: Ký chủ, cậu nói vậy có nghĩ tới cảm nhận của Ma Tôn không? Ngài ấy mọc sừng thì sao?! 】
Thẩm Tam Xuyên: Nó chỉ là một con mèo thôi, cứ trì hoãn trước, cứu người đã tính sau!
【 Hệ thống: Cậu cũng biết nó chỉ là một con mèo, vậy mà cậu còn không chịu tha cho nó ư?! 】
Thẩm Tam Xuyên:?
Sau đấy mèo tam thể nhảy tót vào lòng Thẩm Tam Xuyên: “Con người, ngươi tên là gì? À, đừng có vui quá nha, bổn đại meo luôn khinh chẳng thèm biết tên lũ loài người các ngươi. Chẳng qua ngươi sắp thành cô dâu của bổn đại meo rồi, nên dù sao cũng phải gọi tên yêu. Nói đi, tên ngươi là gì?”
“Thẩm Tam Xuyên.”
“Tên gì cứng ngắc thế, bổn đại meo không thích, đổi tên cho cưng nhé – gọi cưng là, Bé Đường nè!”
【 Hệ thống: Ẹc, thôi, con mèo đần này không định để lại đường sống cho chính nó nữa rồi 】
“… Từ chối được không?” Thẩm Tam Xuyên hơi cạn lời. Thật ra hồi bé anh chàng có biệt danh là Bé Điền. Bởi vì chữ Tam và chữ Xuyên ghép nhau sẽ ra chữ Điền. Bởi vậy mấy đứa chung lớp cố ý bắt chước TV, gọi anh chàng là Bé Đường theo kiểu sến rện. Chuyện ấy khiến sau này anh chàng hơi bị anti social. Dân tình tưởng anh chàng là mỹ nhân lạnh như núi băng, mặt rét căm cắm, chứ thực ra anh chàng chỉ không muốn giao tiếp với người khác, mong người khác cách mình thật xa mà thôi.
(Chữ Tam 三 và chữ Xuyên 川 mà chồng lên nhau thì sẽ thành chữ Điền 田. Chữ Điền là ruộng, gần âm với chữ Điềm甜 là ngọt ngào. Bên Tây thì Tiểu Điềm Điềm sẽ là cái tên yêu dạng sweetie, bé cưng, bé đường, bé sữa linh tinh.)
“Lát mình động phòng hoa chúc nha Bé Đường!”
“… Mi thả người đã rồi tính.”
Con mèo tam thể Bạc Tuyết nhìn Thẩm Tam Xuyên với vẻ mặt chán phèo: “Mới nãy cưng hôn hít gái xinh trong rừng thơm ngọt biết bao nhiêu, mà giờ chả còn tí mùi nào, quả thực làm bổn đại meo thất vọng!”
Thẩm Tam Xuyên chẳng hiểu ra làm sao: “Mùi gì cơ, ta có phải đồ ăn đâu.”
“Meo, nhưng toàn thân cưng tỏa ra mùi hương mời gọi, ngon khủng kiếp quá đáng luôn á!” Mèo tam thể Bạc Tuyết cọ vào cằm Thẩm Tam Xuyên, “Không thì sao lại thu hút bổn đại meo đến được!”
“Đừng… Đừng nói linh tinh!” Nhớ lại nụ hôn kích thích với sư đệ trong rừng, mặt anh chàng lập tức đỏ phừng phừng, tim cũng bắt đầu gia tốc.
“Meo, này con người, cưng nghĩ gì thế, mùi hương ấy lại xuất hiện rồi nè meo. Thơm quá là thơm, bổn đại meo say mất thôi!”
“…” Thẩm Tam Xuyên điều chỉnh lại cảm xúc, xách cổ con mèo lên nói, “Mau dẫn ta đi thả người đi, mi còn muốn thành thân nữa không?”
“Được thui Bé Đường! Yêu Bé Đường ghê!”
Mèo tam thể Bạc Tuyết nằm trên vai Thẩm Tam Xuyên, dẫn anh chàng đến chỗ nó nhốt những cô gái kia, vừa đi vừa nói chuyện: “Tuy bổn đại meo khinh chả muốn giải thích với một đứa người thường, nhưng Bé Đường thì khác. Sợ cưng hiểu lầm bổn đại meo lăng nhăng, moa quyết định nói khéo với cưng, moa chưa từng chạm vào cô gái nào trong số này!”
Khóe miệng Thẩm Tam Xuyên giần giật: “Nói… khéo ở đâu cơ?”
“Dù sao bắt chúng về rồi, mùi hương thơm ngọt kia không còn xuất hiện nữa, bổn đại meo mất hứng với tụi nó luôn!”
Thẩm Tam Xuyên buồn cười: “Nếu vậy thì mi sẽ nhanh mất hứng với ta thôi.”
“Đương nhiên là không rồi, lũ kia làm sao so với Bé Đường được, riêng nhan sắc của cưng đã đủ cho bổn đại meo liếm gần tháng!” Mèo tam thể Bạc Tuyết nghiêng đầu cọ vào má Thẩm Tam Xuyên, “Huống hồ chẳng phải ban nãy cưng vừa tỏa ra mùi hương ngọt lành đấy sao, điều ấy chứng tỏ bổn đại meo có thể khiến cưng tỏa ra mùi hương thơm phức đó. Cưng quả nhiên là người tình mèo trong số mệnh của bổn đại meo!”
【 Hệ thống: Tui nghe hết nổi rồi, sao Ma Tôn còn chưa tới, hu hu hu 】
Vất vả lắm họ mới tới chỗ giam giữ các thiếu nữ. Những cô gái kia vốn đang ngồi túm tụm run bần bật, nhưng thấy tướng mạo người tới, họ bỗng đờ đẫn ngỡ ngàng!
Sao lại có người đẹp đến nhường này?
Thần tiên tới cứu họ đấy ư???
Chàng đây ngon mắt quá, lạnh lùng mà lại quyến rũ. Con mèo tam thể tội ác tày trời kia đang nằm trên vai chàng, tựa như chú thú cưng chàng có thể đùa giỡn thoải mái!
Thẩm Tam Xuyên vừa định vào cứu người, thì chợt phát hiện chỗ này có bùa cấm, vào không nổi ra không xong. Anh chàng bèn nói: “Mở bùa cấm thả người đi.”
“Được á Bé Đường, không thành vấn đề nha Bé Đường!” Mèo tam thể Bạc Tuyết nhìn Thẩm Tam Xuyên với vẻ lấy lòng, rồi vung đuôi lên, bùa cấm ngăn hai bên lập tức biến mất.
Các thiếu nữ lũ lượt đứng dậy, ai nấy đều ngẩn ngơ nhìn chàng trai như tiên trên trời tới đây cứu vớt họ.
“Đa tạ ơn cứu mạng của công tử.”
“Tôn tính đại danh của công tử là gì, công tử theo học môn phái nào, sau này chúng thiếp xin tới cảm tạ tận nơi!”
“Đúng vậy, công tử, nhà chàng… đã có thê thiếp gì chưa? Lấy thân báo đáp được không ạ?”
“Cô đã có tình nhân rồi mà còn định lấy thân báo đáp à?”
“Bao giờ về tôi sẽ quẳng lão chết bằm nhà tôi đi luôn!!”
…
Thẩm Tam Xuyên đau hết cả đầu. Sao mấy cô em này cứ nhìn anh chàng đầy mong đợi thế, tự dưng lại cãi cọ ầm ĩ, cửa mở rồi còn không mau trốn đi.
“Các ngươi xứng được nghe tên của Bé Đường nhà moa ư? Bổn đại meo đã mở lòng từ bi thả các ngươi rồi, đừng có ríu rít ở đây nữa. Bổn đại meo nói cho các ngươi biết, lát nữa Bé Đường nhà moa phải thành thân bái đường với moa rồi, sau đấy còn động phòng hoa chúc. Các ngươi không đi, hay là tính ở lại ăn tiệc? Bổn đại meo không rảnh mà chiêu đãi các ngươi đâu!”
Mấy cô gái kia nghe mèo tam thể Bạc Tuyết nói vậy, đều tưởng Thẩm Tam Xuyên phải bán sắc để cứu họ, các cô lại càng xúc động đậy hơn!
“Sao lại bắt công tử lấy mi làm chồng được?!”
“Đúng rồi, sao mi lại được thành hôn với công tử, mi chỉ là một con mèo thôi!”
“Công tử trốn theo chúng thiếp đi, con mèo này không có ý tốt với chàng đâu!”
…
Cuối cùng tất cả thiếu nữ đều bị con mèo tam thể Bạc Tuyết dịch chuyển tức thời quẳng ra khỏi động chỉ trong nháy mắt.
“Ôi, đàn bà.” Nó nhìn Thẩm Tam Xuyên, vẻ mặt xuyến xao, “Quả nhiên chẳng đứa nào cưỡng nổi sức hút của bổn đại meo, còn định ăn vạ ở đây không chịu đi. Bé Đường cứ yên tâm, nay lòng moa chỉ có cưng, tuyệt đối không liếc chúng thêm cái nào đâu!”
【 Hệ thống: Lũ yêu linh hệ mèo đều tự sướng tự phụ vậy hả? Nhưng nhưng mà hóa ra kỹ năng của con yêu tinh mèo này là dịch chuyển tức thời. Thảo nào tới mùa động dục nó lại bắt nhiều thiếu nữ về như thế. Phá được án rồi. 】
“Tốt rồi, không còn ai quấy rầy đôi ta nữa, hoàn thành lời hứa thành thân với bổn đại meo thôi! Bé Đường chắc hẳn cũng sốt sắng lắm đúng không!”
“Ẹc… hay để hôm khác đi?” Thẩm Tam Xuyên ngẫm ngợi, “Kết hôn là việc lớn hàng đầu của đời người, phải chọn ngày Hoàng đạo chứ?”
Mèo tam thể Bạc Tuyết: “Hôm nay may lắm nè, trước khi ra ngoài bổn đại meo đã xem Hoàng Lịch rồi! Ngày đẹp để cưới hỏi, chuyển nhà đó meo!”
Tại sao một con mèo lại có thói quen xem Hoàng Lịch trước khi ra ngoài???
【 Hệ thống: Giờ không phải lúc khịa cái này đâu, nếu cậu bái đường với nó thật, thì cứ đợi Ma Tôn tới giết người đi 】
“Ta có chuyện này muốn hỏi, ờm, mi biến thành hình người được không?”
“Bổn đại meo khinh không thèm biến thành người!”
Thẩm Tam Xuyên gật đầu: “Thế thì tốt.”
“Nhưng bổn đại meo có thể biến cưng thành mèo đấy!”
“… Không cần phải thế!”
Mèo tam thể Bạc Tuyết vui rạo rực nói: “Bé Đường chớ nóng vội. Trong động của bổn đại meo có một suối nước nóng, cưng có thể đi tắm gội trang điểm trước rồi hẵng trải qua đêm vui với bổn đại meo! Dù sao hôm nay cũng là đêm đầu của đôi mình, nhân lúc cưng đi tắm, bổn đại meo phải trang hoàng lại động phủ cho đẹp, không thể để Bé Đường chịu tủi hổ được!”
【 Hệ thống: Còn chu đáo gớm… 】
Sau đó Thẩm Tam Xuyên thật sự đến dòng suối nước nóng mà Bạc Tuyết nói tới. Thấy Bạc Tuyết luyến lưu từng bước chân mèo, đá lông nheo với mình bỏ đi, Thẩm Tam Xuyên đành phải giả bộ cởi quần áo.
Chờ đến khi chắc chắn Bạc Tuyết đã đi khuất, anh chàng mới vội vàng kiếm tìm quanh suối nóng.
Thẩm Tam Xuyên: Còn trick gì nữa không, chắc chắn phải có lối ra khác chứ?
【 Hệ thống: Tui khuyên thế này, hay cậu quay gacha thử đi? Chỉ cần triệu hồi được một con yêu linh mạnh hơn yêu tinh mèo kia, là KO được nó luôn rồi 】
Thẩm Tam Xuyên: Lãng phí điểm tích lũy của tớ chỉ vì một con mèo thôi sao? Chi bằng đằng ấy bảo Thỏ Lắc Lư lấy nó luôn đi…
Nói xong, cả anh chàng lẫn hệ thống đều ngây ra. Sau đấy anh chàng triệu hồi Thỏ Lắc Lư khỏi nội cảnh, nhìn con thỏ càng ngày càng béo ú, nói: “Ra canh cửa, lỡ con mèo tam thể kia về, thì mày bảo mày là tao nhé, hiểu chưa?”
Thẩm Tam Xuyên: Đừng nói nhảm nữa, mau tìm lối ra đi!
【 Hệ thống: Theo các loại plot, thì lối ra của mấy chỗ thế này toàn ở dưới đáy suối thôi 】
Thẩm Tam Xuyên: Có lý, nhưng tớ không biết bơi thì phải làm sao?
【 Hệ thống: Vậy thì phải xem cậu có tin vào định luật nhân vật chính có vầng hào quang bất tử không á 】
Thẩm Tam Xuyên: Đằng ấy thấy tớ cứ ngồi đây đợi người tới cứu có ăn chắc mặc bền không?
【 Hệ thống: Kỹ năng của yêu tinh mèo là dịch chuyển tức thời, có khi hội kia vẫn chưa biết cậu bị quẳng vào xó nào đâu. Trừ phi mấy cô gái được cậu cứu ra vẫn nhớ đường về, thì mới dẫn người đi cứu cậu được 】
【 Hệ thống: Mà không đúng, họ cũng bị dịch chuyển tức thời ra ngoài, chắc không nhớ nổi đường đâu 】
Thẩm Tam Xuyên do dự nhìn dòng suối nước nóng mịt mờ khói sương: Vậy tớ vẫn phải nhảy à?
【 Hệ thống: Nhắc nhở thân thiện, bà con nào không biết bơi thì đừng nhảy lung tung nhá, sơ sảy chết như chơi đó. Đừng bắt chước ký chủ, cậu ta được buff luck rồi 】
Thẩm Tam Xuyên:?
【 Hệ thống: Được rồi, cậu nhảy đi, tui đang khuyên các độc giả ngồi trước màn hình đừng bắt chước cậu thôi 】
Thẩm Tam Xuyên ngập ngừng mãi, cuối cùng vẫn hạ quyết tâm, nhắm mắt bịt mũi nhảy tòm xuống suối!
Chỉ một lát sau khi anh chàng nhảy vào suối nóng, một bóng dáng trắng như tuyết xuất hiện ở bên bờ. Thiên Lũng Cảnh nhìn xuống suối nước nóng, cũng nhảy vào theo. Chẳng bao lâu sau, mặt nước lại im lìm, vẫn tỏa làn khí nóng, không để lại chút dấu vết nào.
Thẩm Tam Xuyên không biết bơi, còn chẳng mở mắt nổi dưới đáy suối. Anh chàng những tưởng bét ra mình phải nhịn thở được một phút, nào ngờ chưa tới 10 giây anh chàng đã uống no bụng nước. Đúng lúc anh chàng cảm thấy não mình cũng úng nước, thì một nguồn sức mạnh vô cùng dịu dàng bỗng cứu anh chàng thoát khỏi cõi chết. Rõ ràng vẫn ở trong nước, nhưng anh chàng lại cảm thấy mình có thể thở được!
Anh chàng run như cầy sấy mở mắt ra, phát hiện đúng là có nguồn sáng dưới đáy suối thật!
Lạ ghê, rõ ràng mình đang ở dưới nước mà sao lại thở được nhỉ? Hay là mình đột nhiên lĩnh hội được kỹ năng bơi lặn?
Giữa lúc anh chàng đang băn khoăn ngẫm ngợi, nguồn sáng kia chợt tỏa rộng, lập tức bao vây toàn thân anh chàng. Thẩm Tam Xuyên bị quầng sáng như đèn laser chiếu vào, không thể mở nổi mắt. Khi anh chàng phản ứng được, thì đã ngã xuống một khoảng đất bằng!
Anh chàng ngẩng đầu nhìn dòng nước dập dềnh như thạch trái cây trên đầu mình, rồi lại vốc một vốc đất bụi khô ráo dưới chân: “Quả nhiên là hang động khác. Đáy suối này có cả mật thất, trong mật thất còn có không khí. Mình biết ngay tác giả để suối nước nóng ở đây là tính cả rồi mà, nhìn phát biết liền, đọc nhiều sách quả nhiên đời sẽ nở hoa.”
Khi vỗ mông đứng dậy, anh chàng bỗng dưng cảm nhận được một nguồn khí lạnh đằng sau, cái kiểu lạnh đến tận xương, lạnh tới độ tim run bần bật.
Anh chàng chậm rãi ngoái đầu, thấy một thanh kiếm đang cắm nghiêng trên bệ cách đó không xa.
Khu vực quanh thanh kiếm bị đóng đá hết cả, tựa một cung điện bằng băng. Băng tuyết lan tràn như mạng nhện khắp ngóc ngách. Tất cả những thứ nó động vào có vẻ đều kết một lớp đá lạnh dày cui.
Thân kiếm trong văn vắt, xương kiếm đá dăm lởm chởm đan xen. Nó đứng sừng sững lặng im ở đó, tỏa ra hơi lạnh âm u.
Cao ngạo như vị thần chết chóc xa xưa, toàn thân tỏa ra khí thế cấm người khác lại gần!
Thẩm Tam Xuyên nhìn thanh kiếm kia, cứ có cảm giác một đoạn nhạc đệm rất là máu lửa hào hùng mỗi khi vũ khí thần thánh tuyệt thế nào đó lên sân khấu đang diễu đi diễu lại trong đầu mình…
【 Hệ thống: Bảo sao quả nhạc nền này nghe quen thế!!! 】
【 Hệ thống: Đúng là vô lý đùng đùng!!! Siêu phản khoa học!!! Tại sao ký chủ lại nổ được rate 0.1% chứ!!! Tại, vì, sao? 】