Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 302: Huyền Thiên Tông nguy cơ.

Trước Sau

break

Nam tử nói đến đây cũng làm ra bộ dáng ngưng trọng, một lúc lâu mới nói tiếp:
 
- Bất quá các vị không cần lo lắng quá mức, tên cung phụng Thiên giai do hoàng thất phái tới kia liền giao cho ta giải quyết, đến lúc đó ta tự nhiên sẽ có biện pháp, khiến hắn trái lại phải ly khai nơi này, đồng thời cũng cam đoan những cao thủ khác của hoàng thất trong khoảng thời gian ngắn không thể phân thân.
 
Nói đến đây, nam tử vừa cười nói:
 
- Có thể bây giờ bọn họ đã động thủ rồi, cứ như vậy, Huyền Thiên tông chỉ còn hai gã cường giả Thiên giai, tuy rằng hai người kia thực lực cao cường, nhưng số lượng Thiên giai bên phía chúng ta có thể bù lấp lại chênh lệch, về phần chúng đệ tử dưới Thiên giai, ta tin tưởng chỉ bằng tông môn nhị lưu như Huyền Thiên Tông, căn bản chẳng làm ra tác dụng gì quá lớn, có thể trực tiếp không tính tới.
 
Mọi người vừa nghe, nhãn tình đều sáng lên, lập tức ánh mắt nhìn về phía nam tử có chút bất đồng, hiển nhiên trong nhận định của bọn họ, đây vốn là chuyện tình mười phần phức tạp, thế nhưng ở trong miệng nam tử này chẳng qua chỉ mấy câu liền giải quyết xong, có thể thấy được năng lực và địa vị của hắn lớn tới mức nào.
 
Sau khi nhận được câu trả lời của nam tử, mọi người tựa hồ cũng thấy dễ dàng không ít, ba gã cường giả Thiên giai, thoáng cái ít đi một vị, chuyện này đối với bọn hắn mà nói, không thể nghi ngờ là một tin tức rất tốt.
 
- Diệp thiếu các chủ, nếu Tinh Hải các ngươi đã nắm chắc như vậy, chúng ta đây liền không có quyền lưỡng lự, lần này phải nhất định khiến tên tuổi Huyền Thiên Tông biến mất khỏi đại lục, trả hết mối hận tại Thiên Thánh cốc ba năm về trước.
 
Ngồi sát cạnh gã nam tử là một lão giả thân mặc ma y, sắc mặt có chút dữ tợn nói.
 
Nếu như Hàn Phong ở đây sẽ phát hiện, trong mấy người ngồi chỗ này có tới mấy khuôn mặt mà hắn vài phần quen thuộc.
 
Ngồi sát bên lão giả mặcma y là một lão giả mặc hắc y, cũng gật đầu phụ họa nói:
 
- Không sai, lần này mục đích của chúng ta không chỉ có vì năm đó bị Huyền Thiên Tông cướp đi ba trăm thiên địa thánh quả, trọng yếu hơn nữa là báo thù cho chúng đệ tử chết thảm dưới tay Hàn Phong.
 
Mọi người nghe vậy, trên mặt lập tức lộ ra một cỗ tức giận ngập trời, rất có xu thế cùng chung mối thù.
 
Mà nam tử kia ngồi ở một bên, trong thấy biểu hiện đám người trước mắt kia khóe miệng cũng không khỏi lộ ra một vẻ cười quỷ dị.
 
Ngay sau khi mấy người kết thúc cuộc đàm luận không lâu, đế đô nguyên bản phải mười phần bình tĩnh, thế nhưng lúc này lại đang tranh cãi ầm ĩ một cách bất ngờ.
 
Tiêu Tấn ngồi ở trong hoàng cung, sắc mặt âm trầm nghe thủ hạ đang hội báo.
 
Một năm rưỡi trước, đế đô vừa trải qua trường phong ba phản loạn của Lâm gia, dưới sự thống trị của Tiêu Tấn vừa mới khôi phục lại một chút khởi sắc.
 
Không nghĩ tới lúc này mới không được bao lâu, dĩ nhiên bốn bề đế đô đều truyền đến công kích khó hiểu của địch nhân.
 
Trước nhất là tin tức từ Tiết gia và Hàn gia, đã phân biệt phái người đi ngăn chặn.
 
Hoàng thất lại càng không cần phải nói, người theo phe địch nhân càng ngày càng nhiều, mới đây hoàng thất đã phải phái thêm vài gã cung phụng gia nhập chiến đoàn.
 
Vốn cho rằng tăng thêm vài gã cung phụng Thiên giai trợ trận, sự tình hẳn phải rất dễ giải quyết.
 
Nhưng lại không biết từ nơi nào chạy ra hơn mười gã võ giả thực lực cực mạnh, vây chặt lấy vài gã cung phụng, trong khoảng thời gian ngắn cũng khó có thể bứt ra.
 
Mà sau khi hơn mười gã võ giả kia không biết từ đâu xuất hiện, Tiêu Tấn đã biết được thân phận những địch nhân này!
 

 
Sau khi Tiêu Tấn thấy được hơn mười gã thần bí kia vây lấy cung phụng Thiên giai của hoàng thất, hắn đã nhận ra thân phận những người này.
 
Những người đột nhiên xuất hiện cùng thời điểm đế đô bị địch nhân tập kích, hẳn là Võ Hoàng Điện đã biến mất cách đây hơn một năm.
 
Hơn mười người này đều là võ giả thực lực cực mạnh, trên người tản mát ra tử khí nồng đậm, có phần giống với khí tức trên người Địa Chu và Địa Tá tại hơn một năm về trước.
 
Thậm chí so với hai người kia còn mạnh hơn rất nhiều.
 
Dần dần về sau, tuy rằng hơn mười gã cường giả ngụy Thiên giai này không thể tạo thành uy hiếp quá lớn đến mấy cung phụng Thiên giai, thế nhưng đối với toàn bộ thủ vệ và cấm vệ quân của đế đô, bọn họ dù liều mạng tấn công, nhưng dưới tử khí của đám người này cũng phải thương vong thảm trọng.
 
Không biết làm sao khác, Tiêu Tấn đành phải tự mình xuất thủ.
 
Chỉ bất quá, Tiêu Tấn vừa ra tay liền có ba gã cường giả ngụy Thiên giai quấn lấy hắn.
 
Đối mặt với những tên giảo hoạt vô cùng này, Tiêu Tấn cũng mười phần đau đầu, thế nhưng lại không thể tránh được.
 
Vừa đánh lui một cường giả ngụy Thiên giai, Tiêu Chiến đi tới bên người Tiêu Tấn, cau mày nói:
 
- Bệ hạ, hành động bọn người kia có chút quái dị, tựa hồ là muốn kéo dài thời gian.
 
Tiêu Tấn làm sao không nhìn ra ý đồ đám người này, từ đầu đến giờ bọn chúng hầu như không có chính diện giao thủ với hắn, dường như chỉ muốn cuốn lấy hắn và mấy gã cung phụng Thiên giai.
 
Tuy rằng đánh tới cuối cùng, hơn mười cường giả ngụy Thiên giai ở đây tất nhiên không phải là đối thủ bọn họ, thế nhưng thủ vệ quân và cấm vệ quân đế đô lại không chịu nổi tiêu hao lớn như vậy.
 
Dưới tình huống bất đắc dĩ, Tiêu Tấn suy nghĩ một chút, tiếp đến nói:
 
- Xem ra không còn biện pháp nào khác, không thể làm gì khác hơn là gọi Khôn Long từ Huyền Thiên Tông trở về.
 
- Thế nhưng bên Huyền Thiên Tông sẽ thế nào?
 
Tiêu Chiến ở một bên không khỏi sửng sốt, lập tức nhắc nhở.
 
Tiêu Tấn lắc đầu, nói:
 
- Thời gian tới kỳ hẹn ba năm chỉ còn hơn nửa tháng, hơn nữa nếu như tiếp tục hao tổn, hoàng thất chúng ta sẽ phải chịu một trận đả kích mười phần trầm trọng, hoàng thất chúng ta không thể chịu nổi tiêu hao như vậy.
 
Tiêu Chiến cũng minh bạch lời Tiêu Tấn, vì vậy chỉ đành gật đầu, không nói nhiều thêm.
 
Tại một góc cách không xa Huyền Thiên Tông.
 
- Xem ra bên kia đế đô đã bắt đầu hành động, chư vị vừa rồi hẳn là cũng cảm ứng được trong Huyền Thiên tông xuất hiện một cỗ ba động.
 
- Không sai, cỗ ba động này mười phần cường đại, cùng lúc còn xuất hiện một cỗ khí tức thuộc về cường giả Thiên giai, xem ra bên kia đã thành công rồi.
 
Một lão giả mặc hắc bào, đầu bạc trắng, khuôn mặt đầy nếp nhăn nhàn nhàn đáp lời.
 
Mấy người bên cạnh hắn lúc mới rồi cũng cảm thụ được sự biến hóa của cỗ khí tức này, đều đồng loạt gật đầu phụ họa.
 
Lúc này, vẫn giống như trước, đều là mấy vị lão giả xoay quanh một người trẻ tuổi, hắn nhìn mọi người một lượt rồi nhàn nhạt nói;
 
- Tiếp đến là sân khấu của chúng ta rồi, hi vọng các vị có thể làm hết sức, lần này có thể thuận lợi tiêu diệt Huyền Nguyên tông hay không hoàn toàn đều dựa vào sự đồng tâm hiệp lực của các vị.
 
- Đây là tự nhiên, chỉ một Huyền Thiên Tông, nếu như không có thêm hai gã cường giả thiên giai chống đỡ sao có thể là đối thủ của chúng ta, ngày hôm nay liền cho bọn chúng biết thế nào là lợi hại, còn tiểu tử Hàn Phong kia, lão phu phải tự mình tróc thịt lọc xương hắn.
 
Lão giả mặc ma y lớn tiếng nói.
 
- Đã vậy, chư vị liền lập tức xuống phía dưới chuẩn bị, đợi thời gian vừa đến, chúng ta lập tức lên núi.
 
Nam tử cười nói.
 
Mọi người lần lượt ly khai, từng người đi xuống phía dưới chuẩn bị.
 
Lúc này, tại Thanh Mộc thành cách khá xa Huyền Thiên Tông, Hàn Phong dẫn theo Tiêu Linh và Lý Thần chạy hơn hai mươi ngày lộ trình, rốt cuộc đi tới một tòa thành gần Huyền Thiên Tông nhất.
 
Càng tới gần Huyền Thiên Tông, trong lòng Hàn Phong càng có thêm một loại tâm tình nóng vội của người xa nhà đã lâu.
 
Hàn Phong đối với suy nghĩ trong đầu cũng không nhịn được cảm thấy buồn cười.
 
Bất quá dựa theo cước trình hiện tại, bọn họ đại khái không quá một ngày đêm thời gian là về tới Huyền Thiên Tông.
 
Kỳ thực, dựa theo thực lực Thiên giai của hai người Hàn Phong và Lý Thần, từ thôn Thanh Hà đến Huyền Thiên tông căn bản chỉ cần vài ngày đường là đủ.
 
Nhưng có thêm Tiêu Linh bên cạnh nên hai người chỉ có thể thả chậm tốc độ vừa đủ với Tiêu Linh.
 
Lúc này tựa hồ Tiêu Linh cũng có chút nóng vội muốn mau chóng trở về Huyền Thiên Tông, bởi vậy mới cự tuyệt đề nghị dừng lại một ngày đêm ở thành Thanh Mộc của Hàn Phong mà dự định suốt đêm chạy về Huyền Thiên Tông.
 
- Chết tiệt, Huyền Thiên Tông là cái tông môn gì, vì sao lão phu vẫn chưa từng nghe nói qua? Chẳng lẽ là thế lực ẩn giấu từ xa xưa?
 
Lý Thần vừa đổ một ngụm rượu vào trong miệng vừa hỏi.
 
Mấy ngày gần đây, Lý Thần đối với Huyền Thiên Tông trong miệng Lăng Phong cảm thấy rất hiếu kỳ, rốt cuộc không biết đây là dạng tông môn gì lại có thể nuôi dưỡng ra được một thiên tài như Hàn Phong.
 
Hắn từ trong miệng Hàn Phong và Tiêu Linh nhiều lần nghe được ba chữ Huyền Thiên tông, nhưng cẩn thận lục lọi trong hồi ức hữu hạn của mình lại thủy chung không thể nhớ nổi, không biết tại trong đế quốc Thiên Tinh từ lúc nào lại xuất hiện một thế lực như vậy.
 
Bây giờ ba người đã chạy đến gần Huyền Thiên Tông, Lý Thần rốt cuộc cũng không nhịn nổi lòng hiếu kỳ, không khỏi mở miệng dò hỏi một câu.
 
Hàn Phong ở một bên nghe được Lý Thần nói như vậy cũng cảm thấy nao nao, lập tức buồn cười nói:
 
- Chẳng qua chỉ là một tông môn bình thường, thực lực không đáng gì, ngươi tự nhiên không thể nghe nói qua được.
 
- Thực lực tông môn không đáng gì, ngươi thực sự coi ta là đồ ngốc sao?
 
Lý Thần kêu lên bất mãn:
 
- Theo lão đầu này biết, trên đại lục này, những thế lực có thể nuôi dưỡng ra được quái vật giống như ngươi có đếm ra hết cũng không quá mười đầu ngón tay.
 
Ba lần bốn lượt bị Lý Thần gọi là quái vật, Hàn Phong cũng có chút phiền muộn, nhưng hắn không hề giải thích gì nhiều, dù sao nếu không phải trong lòng hắn biết rõ nguyên nhân, chỉ sợ hắn cũng phải cho mình là một quái vật.
 
Không tới hai mươi tuổi đã thành cường giả Thiên giai, hơn nữa còn liên tiếp tán công chín lần sau khi trở thành cường giả Thiên giai, phóng nhãn khắp đại lục, tốc độ tu luyện bực này chỉ sợ khiến bất kỳ ai cũng không thể tin nổi.
 
Tiêu Linh ở một bên nhìn thấy biểu tình phiền muộn của Hàn Phong cũng mỉm cười, lập tức hướng phía Lý Thần nói:
 
- Tiền bối, lần này ngươi đoán sai rồi, ta cũng là đệ tử Huyền Thiên tông, từ ba năm trước đây Huyền Thiên tông xác thực không phải tông môn có tiếng tăm gì, nếu như không phải lần đó Hàn Phong biểu hiện chói sáng trên Thiên Thánh đại hội, chỉ sợ hiện tại cũng không mấy người biết đến tên tuổi Huyền Thiên Tông.
 
Nghe được Tiêu Linh giải thích, Lý Thần vẫn nửa tin nửa ngờ, liếc mắt nhìn hai người nhưng không hỏi gì thêm, dù sao chỉ qua nửa ngày nữa bọn họ sẽ đến Huyền Thiên Tông, "thực tế" thế nào, đến lúc đó tự hắn nhìn sẽ biết.
 
Ngay lúc ba người Hàn Phong thẳng đường vừa đi vừa nói chuyện, tại dưới chân núi Huyền Thiên Tông, có mấy trăm người đang vọt tới cực nhanh.
 
Phía trước đám người này chính là nam tử trẻ tuổi và mấy người lão giả mặc ma y lúc trước đã thương lượng cách thức đối phó Huyền Thiên Tông.
 
Đám người kia tổng hợp lại đại khái có hai ba trăm người, so sánh với Huyền Thiên tông mà nói ước chừng đông hơn gấp hai lần.
 
Chớp mắt, nam tử và lão giả mặc ma y đã suất lĩnh đoàn người nhanh chóng đi tới gần đại môn Huyền Thiên Tông.
 
Nhìn đại môn khí thế trước mắt, bên trên là bảng hiệu bằng đồng khắc ba chữ Huyền Thiên Tông, nam tử khẽ cười lạnh một tiếng.
 
Cũng không thấy bất luận động tác nào, một đạo kình khí trực tiếp từ trên người nam tử nhanh chóng bắn ra.
 
Kình khí bắn ra, mọi người vừa nghe một tiếng đứt gãy thanh thúy, ngay sau đó bảng hiệu to lớn bằng đồng từ tít trên cao rơi thẳng xuống đất.
 
- …Hừ! Từ hôm nay trở đi, Huyền Thiên tông sẽ giống như bảng hiệu này, triệt để ngã xuống.
 
Nam tử lạnh lùng vừa cười vừa nói.
 
Đúng lúc này, từ bên trong Huyền Thiên tông nhanh chóng bay ra một đạo thân ảnh.
 
Nhất thời, một cỗ khí thế cường đại như phô thiên cái địa ập đến khiến cả đám người này cảm giác hít thở không thông.
 
- Bọn chuột nhắt phương nào, khẩu khí thật lớn, cũng dám xông phá Huyền Thiên Tông ta!
 
Người theo tiếng đi tới, từ đằng xa, một đạo nhân ảnh lấy tốc độ cực nhanh xuất hiện trước mặt mọi người.
 
Lão giả mặc ma y đứng phía trước quay sang ra hiệu một chút cho hắc bào lão giả bên cạnh, người sau gật đầu, cả hai liền đồng thời phóng tới trước mặt người vừa tới.
 
Nháy mắt, ba đạo nhân ảnh liền đụng nhau giữa không trung.
 
Ngay khi ba người quấn đấu với nhau là lúc, từ trong Huyền Thiên tông liên tiếp phóng ra hai đạo nhân ảnh.
 
Đứng ở phía dưới, nam tử kia nguyên bản không có bất luận động tác nào, sau khi cảm thụ được khí tức tản mát ra từ trên người hai đạo nhân ảnh này, khuôn mặt cũng hơi trầm xuống, ngữ khí có chút kinh dị nói:
 
- Làm sao có thể, dĩ nhiên lại là hai gã cường giả Thiên giai, nhưng vừa rồi rõ ràng có một đạo khí tức Thiên giai biến mất, lẽ nào tình báo có sai lầm?
 
Đứng ở bên người nam tử là lục bào lão giả cũng đang nhíu mày, nói:
 
- Diệp thiếu các chủ, đúng là có hơn một cường giả Thiên giai, nhưng cảm giác khí tức yếu hơn người trước rất nhiều, dựa theo suy đoán của ta, đây cũng không phải tình báo chúng ta có chuyện mà hẳn do người này mới vừa tiến cấp trở thành cường giả Thiên giai, bởi vậy chúng ta tự nhiên không thể thu được tin tức.
 
Người được gọi là thiếu các chủ chính là thiếu các chủ Diệp Hạo Thiên của Tinh Hải Các, hắn cũng chính là người đầu lĩnh của kế hoạch lần này.
 
Mà những người bên cạnh hắn này lại đến từ những thế lực khác nhau, nhưng đại thể đều là nhóm người của các tông môn tham dự Thiên Thánh cốc ba năm về trước bị Hàn Phong chặn giết.
 
Hiển nhiên những tông môn này trong ba năm qua không có lúc nào buông tha bốn trăm thiên địa thánh quả trong tay Huyền Thiên Tông.
 
Nguyên bản có sự bảo hộ của hoàng thất nên mọi người không thể nào hành động thiếu suy nghĩ, thế nhưng nương theo động tĩnh tại đế đô, bản thân hoàng thất hiện tại còn ứng phó khó khăn, tự nhiên không thể bận tâm tới Huyền Thiên Tông bên này.
 
Ngay sau sự việc kia diễn ra không lâu, Hạo Thiên đã sớm tụ tập bọn họ, sau đó liền có hành động lần này.
 
Sở dĩ những thế lực này lại sảng khoái đáp ứng như vậy, ngoại trừ việc thiên địa thánh quả trong tay Huyền Thiên Tông, trọng yếu hơn là Diệp Hạo Thiên còn hứa hẹn thêm một vài chỗ tốt cho bọn chúng.
 
Đồng thời, hành động lần này còn có Hạo Thiên phụ trách kiềm chế hoàng thất bên kia.
 
Đã có người phụ trách kiềm chế lực lượng hoàng thất, những thế lực này tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
 
Mọi chuyện diễn ra tạo thành một cục diện như ngày hôm nay.
 
Cường giả Thiên giai của Huyền Thiên Tông xuất hiện đầu tiên chính là Bố Lôi Địch, một trong hai người đến sau không cần phải nói, tự nhiên là Phí lão.
 
Về phần cường giả Thiên giai vừa thăng cấp, nếu như Hàn Phong ở đây thấy được, tự nhiên cũng sẽ vui vẻ dị thường.
 
Bởi vì người này chính là Huyền Cơ Tử, đương đại tông chủ Huyền Thiên Tông.
 
Hắn hiện tại đã là cường giả Thiên giai nhất phẩm!
 
break
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc