Tạ Nhu nhẹ nhàng vỗ lưng cô, an ủi: “Không giận cậu, tớ cũng có chỗ không đúng.”“Vậy được rồi.”
“Chúng ta vẫn tốt như trước kia sao?”Nhưng đột nhiên Tạ Nhu lại trưởng thành mà cô không hề hay biết, thậm chí còn cách cô rất xa.Tạ Nhu nói xong thì xoay người rời đi.
“Đương nhiên, mãi là bạn bè.”Tuy rằng Tôn Di Hinh bực bội nhưng cũng không dám nói thêm cái gì. Dù sao đúng là cô ta bắt nạt Hồ A Xuân trước nên đuối lý, đành tự mình nuốt một bụng tức giận.Tạ Nhu vẫy tay với Tôn Di Hinh đang nói chuyện vui vẻ với mọi người.
A Xuân đỏ mặt, cúi đầu cười xấu hổ: “Tớ mặc đồ cậu, vậy cậu làm sao bây giờ?”A Xuân có vẻ không để bụng: “Bây giờ tớ là Hồ Nhĩ Na.”Chương trước
“Tớ đi luôn, A Định đến đón tớ.”A Xuân không đợi Tạ Nhu trả lời đã cúp điện thoại.Tạ Nhu suy nghĩ mấy ngày, cuối cùng vẫn quyết định gọi điện thoại cho A Xuân.
“Vậy được rồi.”Hàn Định Dương ngồi xuống, tức giận trừng cô một cái: “Sai ở đâu?”“Trên mạng đồn tớ rất nhiều chuyện, cậu hỏi chuyện nào?”
A Xuân rời toilet trước. Tạ Nhu ở lại lau đi dấu vết trên ngực rồi cũng đi ra ngoài.Tạ Nhu vừa mới xem hot search về những bức ảnh riêng tư của A Xuân “bị” lộ, trong lòng vô cùng tức giận.
Chỉ là cô không rời đi ngay mà quay lại bàn tiệc, tự rót cho mình một ly rượu vang đỏ đầy.A Xuân cũng bắt đầu làm việc chăm chỉ, muốn nỗ lực đuổi kịp bước chân Tạ Nhu.
“Di Hinh, nói chuyện với tôi một chút.”Đạo diễn gọi cô.Chương sau
Tạ Nhu vẫy tay với Tôn Di Hinh đang nói chuyện vui vẻ với mọi người.Editor: Giản Linh Kiwi
Tôn Di Hinh thoáng do dự, nhưng rốt cuộc vẫn đi theo Tạ Nhu.Việc này đương nhiên không thể thiếu Đặng Tề quạt gió thêm củi sau lưng.Lúc Hàn Định Dương về nhà, sắc trời đã tối.
Dù sao bây giờ Tạ Nhu cũng là con cưng giới giải trí, hơn nữa còn có gia thế. Tuy bọn họ không có liên quan gì nhưng cũng không dễ đắc tộiMấy ngày vừa rồi, cô có rất nhiều ấm ức và phẫn nộ trong lòng, muốn nói hết tất cả với Tạ Nhu.
Tôn Di Hinh theo Tạ Nhu đến chỗ rẽ hành lang vắng người. Tạ Nhu xoay người, ly rượu vang đỏ tràn đầy trên tay cô bỗng đổ lên bộ váy dạ phục trắng tinh, khiến phần trước ngực và bụng của cô ta ướt một mảng lớn.“Ừ, tớ mới đọc tin tức.”
Phần rượu còn lại trong ly thì hắt lên mặt cô ta, làm nhòe đi lớp trang điểm.Sau khi A Xuân quen anh ta, anh ta lập tức giúp đỡ lăng xê A Xuân lên đầu đề hot search Weibo rất nhiều lần, khiến A Xuân nổi tiếng trở lại. Vai nữ chính bộ phim cuối cùng cũng vào tay A Xuân.
Chuyện xảy ra quá bất ngờ nên Tôn Di Hinh không kịp đề phòng, nhất thời ngẩn người. Đến lúc cô ta phản ứng lại thì chỉ vào Tạ Nhu hét lên: “Cô làm gì thế hả!”
Tạ Nhu bình tĩnh nói: “Mới vừa rồi cô làm gì với A Xuân thì bây giờ tôi làm cái đó. Cũng không phải tôi bắt nạt cô, đừng ấm ức làm gì.”“Đương nhiên, mãi là bạn bè.”Cuối cùng thì vẻ mặt Hàn Định Dương cũng dịu đi, anh nhéo eo cô: “Có khả năng không?”
“Không phải cô trở mặt với cô ta rồi sao?”Đương nhiên Tạ Nhu biết có một số nữ minh tinh vì thượng vị mà không từ thủ đoạn, thậm chí không tiếc bán thịt cầu vinh.
“Việc nào ra việc đó. Dù tôi tuyệt giao với cô ấy, chuyện của cô ấy tôi vẫn sẽ quản. Sau này nếu để tôi biết cô lén lút có động thái bất lợi gì với cô ấy thì cứ giống như hôm nay thôi, cô làm gì cô ấy, tôi sẽ làm điều ấy với cô.”Nhưng… Cô ấy là A Xuân! Là bạn tốt nhất của cô!
Tạ Nhu nói xong thì xoay người rời đi.“Nhĩ Na, chuẩn bị xong chưa?”Từ nhỏ đến lớn cô đều như thế, cho dù làm gì cũng đều đến nơi đến chốn, thái độ cực kỳ nghiêm túc.
Tuy rằng Tôn Di Hinh bực bội nhưng cũng không dám nói thêm cái gì. Dù sao đúng là cô ta bắt nạt Hồ A Xuân trước nên đuối lý, đành tự mình nuốt một bụng tức giận.Tin đồn vô căn cứ, những người đó không nói được gì, cũng chỉ là nghe người khác nói lại.“Chúng ta vẫn tốt như trước kia sao?”Trong nhà không bật đèn, vốn anh còn nghĩ Tạ Nhu không ở nhà nên gọi cho cô, cuối cùng lại phát hiện điện thoại cô reo lên trên bàn trà.
Sau khi giải quyết khúc mắc với Tạ Nhu, A Xuân thật sự bắt đầu quyết tâm nghiêm túc nghiên cứu kỹ năng diễn xuất. Lúc Tạ Nhu có thời gian rảnh thì sẽ diễn thử phối hợp với cô, hoặc là dạy cô một buổi về lĩnh vực thời trang, đặc biệt phải biết chờ cơ hội.“Bạn thân em đã yên tĩnh được ngày nào chưa?” Suýt chút nữa Tạ Nhu hất bay miếng bánh tart trứng trên tay anh.
Dần dần A Xuân phát hiện, Tạ Nhu có ngày hôm nay không phải hoàn toàn dựa vào may mắn và sự giúp đỡ của Hàn Định Dương.Hàn Định Dương mặc tạp dề, mang bao tay thật dày bưng một đĩa bánh tart trứng vừa mới đưa ra khỏi lò nướng, kéo dài giọng dụ Tạ Nhu: “Vợ ơi, thơm quá!”“Anh biết hả?”
Dù là kỹ thuật diễn xuất hay kiến thức người mẫu cơ bản của cô đều cực kỳ nắm vững, hoàn toàn ngoài dự kiến của cô.
Không ai có thể tự nhiên mà nổi tiếng, thành công của Tạ Nhu càng không phải ngẫu nhiên.Tạ Nhu biết anh lại hiểu đi đâu, cô đẩy đẩy anh: “Anh nói xem?”Tạ Nhu không hề cảm động vì trò đùa của anh, vẫn khóc: “Em không muốn thấy A Xuân như bây giờ. Tuy anh nói mỗi người đều có lựa chọn của riêng mình, nhưng em không nghĩ A Xuân đi đi bước đường như vậy, đây không phải hướng đi tốt. Chúng em từng vui vẻ như thế, nhưng bây giờ…”
Từ nhỏ đến lớn cô đều như thế, cho dù làm gì cũng đều đến nơi đến chốn, thái độ cực kỳ nghiêm túc.Tôn Di Hinh theo Tạ Nhu đến chỗ rẽ hành lang vắng người. Tạ Nhu xoay người, ly rượu vang đỏ tràn đầy trên tay cô bỗng đổ lên bộ váy dạ phục trắng tinh, khiến phần trước ngực và bụng của cô ta ướt một mảng lớn.Không ai có thể tự nhiên mà nổi tiếng, thành công của Tạ Nhu càng không phải ngẫu nhiên.
A Xuân có lòng ích kỷ, cô nghĩ chỉ cần mình nổi tiếng mà Tạ Nhu vẫn không nổi được, cô sẽ kéo Tạ Nhu, hai người đời này sẽ mãi bên nhau không xa rời.Hàn Định Dương tìm khắp nhà một lượt, cả đáy giường cũng không bỏ qua, cuối cùng tìm thấy cô trốn trong tủ quần áo.Hàn Định Dương cởi bao tay ra, đưa một cái bánh tart trứng đến trước mặt cô, “Há mồm, nếm thử đi.”
Chẳng sợ tương lai cô ấy kết hôn với Hàn Định Dương, cô vẫn có thể tiếp tục làm bạn với cô ấy.Thấy cô im lặng, A Xuân cũng có thể đoán ra được phản ứng của cô, nói: “Có gì mà kinh ngạc thế! Cậu cũng đâu phải người mới, chẳng lữ còn không biết quy tắc ngầm trong giới sau?”“Tớ đi luôn, A Định đến đón tớ.”
Nhưng đột nhiên Tạ Nhu lại trưởng thành mà cô không hề hay biết, thậm chí còn cách cô rất xa.Nói xong cô vội lấy bánh tart trong tay Hàn Định Dương, nhưng anh xoay người: “Không cho em ăn.”“Không bận.”
A Xuân cũng bắt đầu làm việc chăm chỉ, muốn nỗ lực đuổi kịp bước chân Tạ Nhu.Tôn Di Hinh thoáng do dự, nhưng rốt cuộc vẫn đi theo Tạ Nhu.
Nổi tiếng không phải là chuyện dễ, đặc biệt là ở nơi có nhiều người tài giỏi xuất hiện khắp nơi như giới giải trí, nếu không có chút thủ đoạn mà đi lối tắt, chỉ sợ rất khó thành công.
Vì thế, A Xuân tìm một người bạn trai tên là Đặng Tề, một phóng viên của tạp chí ngành giải trí, đảm nhận việc marketing.“Em không biết vì sao A Xuân lại biến thành như vậy, em nhớ A Xuân trước kia, nhớ thời cấp ba. Khi đó chúng em rất… rất đơn thuần, cùng nhau đi học, cùng nhau về nhà, còn cùng nhau đi WC.”
Sau khi A Xuân quen anh ta, anh ta lập tức giúp đỡ lăng xê A Xuân lên đầu đề hot search Weibo rất nhiều lần, khiến A Xuân nổi tiếng trở lại. Vai nữ chính bộ phim cuối cùng cũng vào tay A Xuân.“Khiến em không xuống nổi giường nữa được không?”Hàn Định Dương đau lòng mà kéo cô từ đống quần áo ra, ôm cô đến ghế sô pha, “Anh mới về muộn một chút mà đã khóc rồi sao? Nhớ anh vậy à?”
Lúc đầu Tạ Nhu còn tưởng A Xuân lấy được vai diễn này là danh xứng với thực, dù sao đạo diễn cũng khen cô rất nhiều.
Chỉ là sau đó lại nghe mấy chị em trong ngành đồn thầm rằng, A Xuân bị dùng quy tắc ngầm.
Cô cực kỳ tức giận, đi lên tranh cãi với đám người đó.Mùi hương ngọt ngào xộc vào mũi, Tạ Nhu vẫn không chút dao động, cầm ipad lật xem những tấm ảnh riêng tư của A Xuân bị lộ ra. Kích thước ảnh lớn đến mức khiến người ta kinh ngạc.
Tin đồn vô căn cứ, những người đó không nói được gì, cũng chỉ là nghe người khác nói lại.Tạ Nhu cầm một miếng bánh tart đưa đến bên miệng Hàn Định Dương: “Vậy em đút A Định.”Chỉ là sau đó số người truyền đi lại nhiều thêm, có cả chứng cứ hẳn hoi.
Chỉ là sau đó số người truyền đi lại nhiều thêm, có cả chứng cứ hẳn hoi.Lúc ấy, A Xuân có chuyện nên về quê một chuyến, lấy sổ hộ khẩu đến đồn công an để sửa lại tên.
Hơn nữa còn có việc A Xuân và phóng viên tạp chí Đặng Tề xào hot search, trong lòng Tạ Nhu không tránh khỏi nghi ngờ.A Xuân nói, “Đang ở phim trường , có chuyện gì sao?”“Tùy vậy.”Tạ Nhu vùi đầu vào cánh tay Hàn Định Dương, bật khóc thật lớn.
Lúc ấy, A Xuân có chuyện nên về quê một chuyến, lấy sổ hộ khẩu đến đồn công an để sửa lại tên.Sau khi giải quyết khúc mắc với Tạ Nhu, A Xuân thật sự bắt đầu quyết tâm nghiêm túc nghiên cứu kỹ năng diễn xuất. Lúc Tạ Nhu có thời gian rảnh thì sẽ diễn thử phối hợp với cô, hoặc là dạy cô một buổi về lĩnh vực thời trang, đặc biệt phải biết chờ cơ hội.
Cô cảm thấy tên Hồ A Xuân quá thô, đổi lại thành Hồ Nhĩ Na.Tạ Nhu thấy dỗ được Hàn Định Dương rồi mới nói: “Vừa rồi em có hơi bực, không phải cố ý làm vậy đâu.”“Không phải cô trở mặt với cô ta rồi sao?”A Xuân rời toilet trước. Tạ Nhu ở lại lau đi dấu vết trên ngực rồi cũng đi ra ngoài.
Vì chuyện này mà bố A Xuân thậm chí cầm gậy đuổi cô ra khỏi nhà, nói: “Nếu mày đổi tên thì cũng đừng về Hồ gia nữa. Xem như tao chưa từng có đứa con gái như mày!”Vì chuyện này mà bố A Xuân thậm chí cầm gậy đuổi cô ra khỏi nhà, nói: “Nếu mày đổi tên thì cũng đừng về Hồ gia nữa. Xem như tao chưa từng có đứa con gái như mày!”Hàn Định Dương hừ một tiếng: “Còn không nhìn xem là ai làm.”
A Xuân không ngại cãi nhau với bố mẹ mà khăng khăng muốn sửa tên, khiến Tạ Nhu bối rối vô cùng.Đối với lời dặn dò thường xuyên của Tạ Nhu, A Xuân tùy ý đáp lại nhưng không hề nghe theo, nếu không cũng sẽ chẳng nữ hoàng như hiện tại, ngay cả ăn kem cũng có thể lên hot search.Tạ Nhu nói, “Không được, em nhất định phải làm việc thật chăm chỉ, tích góp nhiều tiền hơn để cưới A Định về nhà.”“A Định tự tay làm điểm tâm, em không những không tắm gội thay quần áo dâng hương tĩnh tâm nếm thử, mà còn suýt hất bay.”
Một mặt cô nghĩ A Xuân quá nóng lòng muốn nổi tiếng. Mặt khác, cô cảm thấy A Xuân đang ngày càng đi lệch.
Đối với lời dặn dò thường xuyên của Tạ Nhu, A Xuân tùy ý đáp lại nhưng không hề nghe theo, nếu không cũng sẽ chẳng nữ hoàng như hiện tại, ngay cả ăn kem cũng có thể lên hot search.
Việc này đương nhiên không thể thiếu Đặng Tề quạt gió thêm củi sau lưng.“Ai da!”
Tạ Nhu vừa mới xem hot search về những bức ảnh riêng tư của A Xuân “bị” lộ, trong lòng vô cùng tức giận.
Hàn Định Dương mặc tạp dề, mang bao tay thật dày bưng một đĩa bánh tart trứng vừa mới đưa ra khỏi lò nướng, kéo dài giọng dụ Tạ Nhu: “Vợ ơi, thơm quá!”A Xuân không ngại cãi nhau với bố mẹ mà khăng khăng muốn sửa tên, khiến Tạ Nhu bối rối vô cùng.
Mùi hương ngọt ngào xộc vào mũi, Tạ Nhu vẫn không chút dao động, cầm ipad lật xem những tấm ảnh riêng tư của A Xuân bị lộ ra. Kích thước ảnh lớn đến mức khiến người ta kinh ngạc.Tạ Nhu đuổi theo, cầm tay anh làm nũng, “A Định, đừng giận mà, Nhu Nhu sai rồi.”“Việc nào ra việc đó. Dù tôi tuyệt giao với cô ấy, chuyện của cô ấy tôi vẫn sẽ quản. Sau này nếu để tôi biết cô lén lút có động thái bất lợi gì với cô ấy thì cứ giống như hôm nay thôi, cô làm gì cô ấy, tôi sẽ làm điều ấy với cô.”
Hàn Định Dương cởi bao tay ra, đưa một cái bánh tart trứng đến trước mặt cô, “Há mồm, nếm thử đi.”Hơn nữa còn có việc A Xuân và phóng viên tạp chí Đặng Tề xào hot search, trong lòng Tạ Nhu không tránh khỏi nghi ngờ.
Suýt chút nữa Tạ Nhu hất bay miếng bánh tart trứng trên tay anh.
Hàn Định Dương từ trên cao nhìn xuống cô, sắc mặt trầm xuống, ngữ điệu có hơi tức giận: “Có phải lão tử đối với em tốt quá không?”Hàn Định Dương cắt bánh tart trứng thành từng miếng nhỏ, dùng tăm xỉa răng chọc lên đút cho Tạ Nhu ăn.
Tạ Nhu thấy Hàn Định Dương tức giận thì vội bỏ ipad xuống, chân trần đến trước mặt anh dỗ dành: “Xin lỗi, để em ăn nhé?”
Nói xong cô vội lấy bánh tart trong tay Hàn Định Dương, nhưng anh xoay người: “Không cho em ăn.”
“A Định.”
Tạ Nhu đuổi theo, cầm tay anh làm nũng, “A Định, đừng giận mà, Nhu Nhu sai rồi.”Tạ Nhu nhẹ nhàng vỗ lưng cô, an ủi: “Không giận cậu, tớ cũng có chỗ không đúng.”
Hàn Định Dương ngồi xuống, tức giận trừng cô một cái: “Sai ở đâu?”
“A Định tự tay làm điểm tâm, em không những không tắm gội thay quần áo dâng hương tĩnh tâm nếm thử, mà còn suýt hất bay.”Điện thoại vang lên hồi lâu mới có người nhận, Tạ Nhu nghe thấy bên kia điện thoại khá ồn ào.
“Em còn biết à.”Đầu Tạ Nhu “Bùm” một tiếng, cảm giác máu dồn tụ hết lên đ.ỉnh đầu, không nói thêm được gì nữa.
Tạ Nhu thấy sắc mặt anh hòa hoãn thì ngoan ngoãn lại gần, ngồi cạnh anh lấy lòng: “A Định đút em đi.”“A Xuân!”
“Không đút, không có tay à?”Chuyện xảy ra quá bất ngờ nên Tôn Di Hinh không kịp đề phòng, nhất thời ngẩn người. Đến lúc cô ta phản ứng lại thì chỉ vào Tạ Nhu hét lên: “Cô làm gì thế hả!”
Tạ Nhu cầm một miếng bánh tart đưa đến bên miệng Hàn Định Dương: “Vậy em đút A Định.”Ngữ điệu A Xuân bình tĩnh lạ thường, “Tớ muốn đóng phim. Khi nào rảnh thì cùng nhau ăn bữa cơm rồi tâm sự, cũng lâu rồi chúng ta không gặp.”Chẳng sợ tương lai cô ấy kết hôn với Hàn Định Dương, cô vẫn có thể tiếp tục làm bạn với cô ấy.
Hàn Định Dương miễn cưỡng cắn một miếng, phần còn lại Tạ Nhu ăn nốt.Dù sao bây giờ Tạ Nhu cũng là con cưng giới giải trí, hơn nữa còn có gia thế. Tuy bọn họ không có liên quan gì nhưng cũng không dễ đắc tội
Vị ngọt hòa tan nơi đầu lưỡi, cô kinh ngạc thốt lên: “Ngon quá!”
Hàn Định Dương hừ một tiếng: “Còn không nhìn xem là ai làm.”Tạ Nhu bình tĩnh nói: “Mới vừa rồi cô làm gì với A Xuân thì bây giờ tôi làm cái đó. Cũng không phải tôi bắt nạt cô, đừng ấm ức làm gì.”
“A Định nhà chúng ta thật đảm đang.”Tạ Nhu vừa thở phào nhẹ nhõm một hơi, lại nghe cô nói: “Cùng đạo diễn là thật. Dù sao thì cơ hội lần này cũng khó có được, đạo diễn nói bộ phim này có thể giúp tớ đạt được giải Kim Kê dành cho nữ diễn viên chính xuất sắc vào cuối năm.”
Tạ Nhu ôm cổ Hàn Định Dương, chu miệng hôn một cái. Hàn Định Dương ghét bỏ mà dùng mu bàn tay lau mặt: “Dơ muốn chết.”
“A Định không chỉ đẹp trai mà còn hiền tuệ. Tương lai ai cưới được A Định chắc chắn nửa đời còn lại sẽ vô cùng hạnh phúc.”
Tạ Nhu nói, “Không được, em nhất định phải làm việc thật chăm chỉ, tích góp nhiều tiền hơn để cưới A Định về nhà.”
Cuối cùng thì vẻ mặt Hàn Định Dương cũng dịu đi, anh nhéo eo cô: “Có khả năng không?”
Tạ Nhu biết anh lại hiểu đi đâu, cô đẩy đẩy anh: “Anh nói xem?”
“Khiến em không xuống nổi giường nữa được không?”
Anh nói xong, tay lại bắt đầu mó máy khắp người cô không có quy củ.
Tạ Nhu thấy dỗ được Hàn Định Dương rồi mới nói: “Vừa rồi em có hơi bực, không phải cố ý làm vậy đâu.”
Hàn Định Dương cắt bánh tart trứng thành từng miếng nhỏ, dùng tăm xỉa răng chọc lên đút cho Tạ Nhu ăn.Hàn Định Dương im lặng nghe Tạ Nhu ấm ức nói hết, ôm chặt cô gắt gao trong ngực, dịu dàng nói: “Nhu Nhu, con người sẽ luôn có ngày trưởng thành lớn lên, đánh đổi bằng sự đơn thuần và vui vẻ.”
“Mỗi người đều có lựa chọn của riêng mình, em đâu thể kiểm soát cuộc đời cô ấy.”“Được, không nói nữa.”Tạ Nhu không khỏi đau lòng, hít thở cũng khó khăn.
“Anh biết hả?”“Di Hinh, nói chuyện với tôi một chút.”
“Bạn thân em đã yên tĩnh được ngày nào chưa?”“Mỗi người đều có lựa chọn của riêng mình, em đâu thể kiểm soát cuộc đời cô ấy.”
Hàn Định Dương nói, “Mấy anh em mọt sách trong phòng nghiên cứu của anh giờ chẳng thèm viết luận văn, số hiệu cũng không làm, cả ngày ngồi nghiên cứu hình dạng bộ ng.ực cậu ta.”
Tạ Nhu suy nghĩ mấy ngày, cuối cùng vẫn quyết định gọi điện thoại cho A Xuân.“Tới liền đây.”
Điện thoại vang lên hồi lâu mới có người nhận, Tạ Nhu nghe thấy bên kia điện thoại khá ồn ào.
“Bận à?”Tạ Nhu thấy sắc mặt anh hòa hoãn thì ngoan ngoãn lại gần, ngồi cạnh anh lấy lòng: “A Định đút em đi.”A Xuân bên kia dừng một chút, một lát sau mới nói: “Với Kiều Trăn là giả, là vì phim mới lăng xê.”
“Không bận.”
A Xuân nói, “Đang ở phim trường , có chuyện gì sao?”Tạ Nhu ôm cổ Hàn Định Dương, chu miệng hôn một cái. Hàn Định Dương ghét bỏ mà dùng mu bàn tay lau mặt: “Dơ muốn chết.”
“Ừ, tớ mới đọc tin tức.”
“Cái nào? Là việc tớ với Kiều Trăn vào khách sạn, hay là bức ảnh chân dung riêng tư cỡ lớn bị lộ kia?”“Tên này khó gọi quá, tớ gọi cậu là A Xuân được không?”A Xuân hít sâu, khiến nỗi lòng cuộn trào của bản thân bình tĩnh lại.
Kiều Trăn là nam chính của , là tiểu thịt tươi đang hot trong giới gần đây.
“A Xuân!”
A Xuân có vẻ không để bụng: “Bây giờ tớ là Hồ Nhĩ Na.”Hàn Định Dương từ trên cao nhìn xuống cô, sắc mặt trầm xuống, ngữ điệu có hơi tức giận: “Có phải lão tử đối với em tốt quá không?”
“Tên này khó gọi quá, tớ gọi cậu là A Xuân được không?”
“Tùy vậy.”
Tạ nhu thấp giọng hỏi: “Điều trên mạng đồn là thật sao?”“Cái nào? Là việc tớ với Kiều Trăn vào khách sạn, hay là bức ảnh chân dung riêng tư cỡ lớn bị lộ kia?”
“Trên mạng đồn tớ rất nhiều chuyện, cậu hỏi chuyện nào?”Kiều Trăn là nam chính của , là tiểu thịt tươi đang hot trong giới gần đây.
Nếu A Xuân đã có thái độ như vậy, Tạ Nhu cũng không tốn nhiều nước bọt thăm dò nữa mà nói thẳng: “Chuyện cậu ngủ với Kiều Trăn, và ngủ với đạo diễn nữa!”
A Xuân bên kia dừng một chút, một lát sau mới nói: “Với Kiều Trăn là giả, là vì phim mới lăng xê.”
Tạ Nhu vừa thở phào nhẹ nhõm một hơi, lại nghe cô nói: “Cùng đạo diễn là thật. Dù sao thì cơ hội lần này cũng khó có được, đạo diễn nói bộ phim này có thể giúp tớ đạt được giải Kim Kê dành cho nữ diễn viên chính xuất sắc vào cuối năm.”
Đầu Tạ Nhu “Bùm” một tiếng, cảm giác máu dồn tụ hết lên đỉnh đầu, không nói thêm được gì nữa.
Thấy cô im lặng, A Xuân cũng có thể đoán ra được phản ứng của cô, nói: “Có gì mà kinh ngạc thế! Cậu cũng đâu phải người mới, chẳng lữ còn không biết quy tắc ngầm trong giới sau?”Chỉ là sau đó lại nghe mấy chị em trong ngành đồn thầm rằng, A Xuân bị dùng quy tắc ngầm.
Đương nhiên Tạ Nhu biết có một số nữ minh tinh vì thượng vị mà không từ thủ đoạn, thậm chí không tiếc bán thịt cầu vinh.
Nhưng… Cô ấy là A Xuân! Là bạn tốt nhất của cô!
“Sao cậu lại sa đọa đến mức này hả!”Anh nói xong, tay lại bắt đầu mó máy khắp người cô không có quy củ.Vì thế, A Xuân tìm một người bạn trai tên là Đặng Tề, một phóng viên của tạp chí ngành giải trí, đảm nhận việc marketing.
Tạ Nhu không khỏi đau lòng, hít thở cũng khó khăn.Dần dần A Xuân phát hiện, Tạ Nhu có ngày hôm nay không phải hoàn toàn dựa vào may mắn và sự giúp đỡ của Hàn Định Dương.Chương sau
“Được, không nói nữa.”
Ngữ điệu A Xuân bình tĩnh lạ thường, “Tớ muốn đóng phim. Khi nào rảnh thì cùng nhau ăn bữa cơm rồi tâm sự, cũng lâu rồi chúng ta không gặp.”
A Xuân không đợi Tạ Nhu trả lời đã cúp điện thoại.
Hốc mắt cô đã sớm đỏ, cô sợ nói thêm lời gì nữa sẽ khóc mất.
Mấy ngày vừa rồi, cô có rất nhiều ấm ức và phẫn nộ trong lòng, muốn nói hết tất cả với Tạ Nhu.
Ở trước mặt người khác, có lẽ cô có thể giả vờ là không sao cả, nhưng một cuộc điện thoại của Tạ Nhu là đã có thể khiến cô tan vỡ.Tạ Nhu thấy Hàn Định Dương tức giận thì vội bỏ ipad xuống, chân trần đến trước mặt anh dỗ dành: “Xin lỗi, để em ăn nhé?”A Xuân đỏ mặt, cúi đầu cười xấu hổ: “Tớ mặc đồ cậu, vậy cậu làm sao bây giờ?”
“Nhĩ Na, chuẩn bị xong chưa?”
Đạo diễn gọi cô.
“Tới liền đây.”
A Xuân hít sâu, khiến nỗi lòng cuộn trào của bản thân bình tĩnh lại.
Lúc Hàn Định Dương về nhà, sắc trời đã tối.
Trong nhà không bật đèn, vốn anh còn nghĩ Tạ Nhu không ở nhà nên gọi cho cô, cuối cùng lại phát hiện điện thoại cô reo lên trên bàn trà.
Hàn Định Dương tìm khắp nhà một lượt, cả đáy giường cũng không bỏ qua, cuối cùng tìm thấy cô trốn trong tủ quần áo.
Mặt cô đầy nước mắt, ngồi ôm gối trong ngăn tủ, khóc lóc hệt như một cô ngốc.
“Ai da!”
Hàn Định Dương đau lòng mà kéo cô từ đống quần áo ra, ôm cô đến ghế sô pha, “Anh mới về muộn một chút mà đã khóc rồi sao? Nhớ anh vậy à?”
Anh lấy khăn giấy lau nước mũi cho cô.Hàn Định Dương nhéo mũi cô: “Sau này em có thể đi WC với anh.”
Tạ Nhu vùi đầu vào cánh tay Hàn Định Dương, bật khóc thật lớn.
“Em không biết vì sao A Xuân lại biến thành như vậy, em nhớ A Xuân trước kia, nhớ thời cấp ba. Khi đó chúng em rất… rất đơn thuần, cùng nhau đi học, cùng nhau về nhà, còn cùng nhau đi WC.”Một mặt cô nghĩ A Xuân quá nóng lòng muốn nổi tiếng. Mặt khác, cô cảm thấy A Xuân đang ngày càng đi lệch.
Hàn Định Dương nhéo mũi cô: “Sau này em có thể đi WC với anh.”
Tạ Nhu không hề cảm động vì trò đùa của anh, vẫn khóc: “Em không muốn thấy A Xuân như bây giờ. Tuy anh nói mỗi người đều có lựa chọn của riêng mình, nhưng em không nghĩ A Xuân đi đi bước đường như vậy, đây không phải hướng đi tốt. Chúng em từng vui vẻ như thế, nhưng bây giờ…”
Hàn Định Dương im lặng nghe Tạ Nhu ấm ức nói hết, ôm chặt cô gắt gao trong ngực, dịu dàng nói: “Nhu Nhu, con người sẽ luôn có ngày trưởng thành lớn lên, đánh đổi bằng sự đơn thuần và vui vẻ.”