Trong hành cung của Tiêu Dao Tiên Phủ cũng là bộ chỉ huy, Thương Thanh Quân đang không ngừng nghe các loại chiến báo truyền lại, đôi mi thanh tú nhăn lại
Tuy rằng hai nhóm người Văn Trọng cùng Na Tra đã bình yên phản hồi, nhưng đám người Ma Gia Tứ Tướng mới vừa rồi chiến đấu hăng hái không rên một tiếng, trên thực tế lực lượng đã cạn kiệt cực độ, trọng thương nguyên khí. Hiện giờ được Hạm Chi Tiên thi triển Yên Liệu thuật, trợ giúp bên trong khôi phục lại như cũ, mà cơ giáp chiến sĩ tổn thất cũng không nhỏ. Phiền toái nhất chính là, đã có rất nhiều thiên binh xâm nhập được lên đảo. Tuy rằng hệ thống phòng vệ của tiên phủ thập phần cường đại, nhưng bởi vì Bồ Đề Lâm chưa phục hồi như cũ, khiến cho tác dụng của lá chắn quan trọng nhất bên ngoài đại giảm, mà nơi hiểm yếu chỉ có thể phòng ngự nhất thời, không cách nào vĩnh viên ngăn cản được người xâm nhập, nguy hiểm nhất là các căn cứ trọng yếu bị địch nhân xâm nhập, vạn nhất năng lượng dùng hết, như vậy năng lực chống cự của căn cứ cơ bản không còn.
Đạo phòng vệ cuối cùng của Tiêu Dao Tiên Phủ chính là Thái Thanh Kỳ Môn được Lão Tử tặng, tuy nói đây là vật thánh nhân ban tặng, nhưng đến tột cùng uy lực ra sao, có thật có thể phòng thủ kiên cố hay không, ngăn cản tất cả địch nhân, dưới tình huống hiện giờ ai cũng không dám đảm bảo. Huống chi, cho dù tiêu diệt hết địch nhân trên đảo, nhưng kế tiếp địch nhân lên đảo càng ngày càng nhiều, hơn nữa diện tích tiên phủ quá lớn, chỉ sợ khó có thể cố thủ lâu hơn được.
Đây đúng là chiến lược của Hạo Thiên cùng Kim Mẫu: Dẫn dụ cùng trì hoãn đám người Trương Tử Tinh, Khổng Tuyên, đồng thời phái thiên binh chủ lực công chiếm tiên phủ. Đương nhiên, loại chiến lược này cũng có tính hai mặt, nếu Hạo Thiên cùng Kim Mẫu bị đám người Trương Tử Tinh đánh bại, như vậy thiên binh cũng theo đó mà tan tác. Lấy tình thế hiện nay, chỉ có thể lấy chủ pháo dùng hỏa lực mạnh ngăn cản thêm thiên binh tiếp cận, cũng chờ đợi đám người Trương Tử Tinh có thể nhanh chóng đánh bại Hạo Thiên Thượng Đế cùng Dao Trì Kim Mẫu, nhưng như vậy hiển nhiên thập phần bị động.
Đúng lúc này, một người đi tới. Hướng Thương Thanh Quân hành lễ nói:
- Nương nương, mới vừa rồi mạt tướng trù bị bí thuật. Hiện giờ đã hoàn thành, xin cho mạt tướng xuất trận! Nếu bí thuật kia có thể đắc thủ. Bảo đảm mấy trăm vạn thiên binh này đều tán loạn!
Thương Thanh Quân vừa thấy người này, nhớ tới phu quân đã nói về khả năng của người này, lúc này trong mắt sáng ngời.
Xa trên không trung, Trương Tử Tinh một bên khống chế "Bạch tuộc" khổng lồ, một bên khiêu khích Hạo Thiên Thương Đế. Nhưng Hạo Thiên quả thật có khả năng ẩn nhẫn, lại có thể không nói một tiếng, mặc cho thanh âm tràn nhập tiên lực kia vang đi toàn bộ Thái Cực Mông Ế thiên. Đám thiên binh nghe được lời ấy, sĩ khí đã bị ảnh hưởng không nhỏ.
Bởi vì "Bạch tuộc" kia quá mức lợi hại, các thiên binh không dám cùng nó đối địch, đều tránh xa các xúc tua. Nhanh chóng tản ra, các phương hướng còn lại thì lấy tên bắn. Cứ như vậy, bạch tuộc cũng vô pháp phát huy tác dụng quá lớn. Trương Tử Tinh không muốn tiêu hao lực lượng vô ích như vậy. Định Thương Kiếm vung lên, hình dạng bạch tuộc nhất thời tán loạn. Thiên binh bên trong đều bị hôn mê bất tỉnh, từ trên không trung rơi xuống dưới.
Bạch tuộc kia vừa mới tan rã. Vòng vây thiên binh nhanh chóng khép lại, nhưng cũng không dám tiếp cận quá mức, chỉ dám từ xa đánh tới. Chẳng qua so với trước kia bất đồng chính là có không ít pháp bảo đánh tới. Trương Tử Tinh nhận ra lẫn trong đám thiên binh có không ít kẻ giả trang, lại liên tưởng chuyện Nam Cực Tiên Ông vừa xuất hiện, đoán rằng đó chính là môn nhân Xiển Giáo.
Trương Tử Tinh tâm niệm vừa động, thân hình nhoáng lên một cái, hiện lên hình dạng to lớn củaThao Thiết. Thao Thiết mở cái miệng khổng lồ ra, pháp bảo đang bay nhanh chóng bị cắn nuốt. Pháp bảo chỉ cần tới gần Thao Thiết, thì đều không thể khống chế bị hút vào trong miệng, dù có pháp bảo hoặc tên có đánh trúng vào đầu Thao Thiết, cũng vô pháp xuyên thấu lớp da mười phần co dãn kia, phần lớn là bị bắn ngược trở về.
Ngay khi Thao Thiết vừa thu vào trong người Trương Tử Tinh, vào lúc lực cũ đã kiệt, lực mới chưa sinh, một đạo lực lượng có tính hủy diệt rất mạnh bỗng dưng úp ở sau lưng. Trương Tử Tinh đối với loại lực lượng này cũng không có xa lạ, năm đó nếu không có thế thân mộc nhân của Thông Thiên Giáo Chủ, lúc đó hắn đã hôi phi yên diệt rồi.
Tam bảo Ngọc Như Ý!
Tâm niệm Trương Tử Tinh vừa động, một cái cự đỉnh lập tức hiện ra phía sau lưng. Tam Bảo Ngọc Như Ý khí thế hung hăng đánh vào cự đỉnh. Nhất thời phát ra tiếng động nặng nề. Ngay lúc cự đỉnh ngăn cản Tam Bảo Ngọc Như Ý. Hạo Thiên Kiếm đã như chớp giật bay tới bên sườn, mục tiêu đánh xuống đúng là hắn, trên thân kiếm còn có Thiên vị lực cường đại. Chắc đây là một kích toàn lực của Hạo Thiên Thượng Đế. Trương Tử Tinh nhất thời dùng hết tiên lực, không dám đánh bừa. Mà một kiếm dung hợp với Thiên vị lực này cũng không dám khinh thường, lập tức Định Thương Kiếm trong lòng bàn tay một kéo một dẫn. Động tác tuy rằng đơn giản lại sinh ra vô số ám kình khéo léo, đem uy lực của một kiếm cường đại kia dần dần yếu bớt, hóa giải.
Nhưng mà ngay khi Trương Tử Tinh đang nhất tâm nhị dụng, từ hướng khác một cổ ấn nho nhỏ vô thanh vô tức hiện ra trên đỉnh đầu Trương Tử Tinh, như sét đánh không kịp bưng tai hạ xuống, mang theo một tiếng xé gió ít ỏinhưng cũng tràn đầy lực lượng. Uy lực của một kích này tuyệt đối không dưới một kiếm kia. Lấy tình trạng trước mắt của Trương Tử Tinh tuyệt đối không thể dùng đầu đón đỡ một kích này.
Một kích này Hạo Thiên Thượng Đế đã chuẩn bị từ lâu, hiện giờ rốt cục đã đến lúc thi triển ra.
Đúng như kỳ vọng trong lòng của Hạo Thiên Thượng Đế. Hạo Thiên Ấn chuẩn xác đánh vào đỉnh đầu của Trương Tử Tinh. Thân hình Trương Tử Tinh chấn động, dường như không chịu nổi uy lực bậc này, thân thể đột nhiên phát ra hào quang, bắn mạnh về bốn phía.
Trong lòng Hạo Thiên Thượng Đế dâng lên nỗi vui mừng như điên, thu hồi Hạo Thiên Ấn cùng Hạo Thiên Kiếm, lại thấy thân thể kia phụt ra vạn điểm bạch quang cũng không có biến mất mà là bay múa giữa không trung. Bạch quang theo phương hướng hai kiện pháp bảo bay trở về lập tức tìm đúng vị trí Hạo Thiên Thượng Đế đang ẩn nấp trong đám đông, nhao nhao bay tới. Thiên binh cùng các đạo nhân dùng pháp bảo đánh lên bạch quang kia, cũng chỉ có thể khiến có nó rơi rụng ít nhiều cá thể, không thể tiêu diệt.
Hạo Thiên Thượng Đế thấy hành tung bại lộ, nhanh chóng đem Hạo Thiên Kính chiếu tới, bạch quang kia không đợi kính quang đến người, hành động càng thêm nhanh chóng, từ bốn phương tám hướng bao vây Hạo Thiên Thượng Đế.
Hạo Thiên Thượng Đế âm thầm kinh hãi, không đợi vòng vây hình thành, hóa kim quang mà đi, bạch quang trêng không trung nhanh chóng tụ tập thành một đạo huyết hồng, nhanh chóng đuổi theo. Hạo Thiên có ý muốn trì hoãn thế tới của Trương Tử Tinh, trốn trong đám thiên binh, lúc này xoay người ném mạnh Hạo Thiên Ấn ra. Nào biết lần này Trương Tử Tinh sớm đã có phòng bị, vận sức chờ phát động Càn Khôn Đỉnh, Hạo Thiên Ấn lập tức rơi vào trong Càn Khôn Đỉnh.
Hạo Thiên Thượng Đế thấy thế chấn động kịch liệt: Hạo Thiên Ấn này cũng không giống với các pháp bảo bình thường, là một trong những vật tượng trưng cho Thiên Đế, sao có thể để mất? Nhưng thực lực Tiêu Dao Tử thập phần kinh người, lại có tiên thiên chí bảo là Càn Khôn Đỉnh, trước mắt vẫn là không nên ngạnh kháng. Nên đợi sau khi công phá tiên sơn kia, rồi mới tiếp tục so đo.
Trương Tử Tinh thấy Hạo Thiên Thượng Đế vẫn như cũ không quay đầu lại phi độn mà đi, quát to:
- Hạo Thiên, là nam nhân thì quay lại đây đánh một trận! Trong tay áo dài của ngươi giấu Đả Thần Tiên? Vì sao không dám lấy ra.
Ngươi cho ta là đồ ngốc sao! Đả Thần Tiên này chỉ đánh người có vị giai lực. Lần trước đánh Khổng Tuyên hoàn toàn không có hiệu quả, lần này không để ngươi cướp lại là tốt nhất! Hạo Thiên Thượng Đế đối với việc mất Hạo Thiên Ấn đau lòng không thôi. Hiện giờ nghe được những lời này, làm sao còn dám dùng Đả Thần Tiên, chỉ để ý phi độn một mạch mà thôi.
Trương Tử Tinh hét lên như vậy, kì thật cũng chỉ là chỉ là để đề phòng trước sau mà thôi. Theo lời Phục Hi nói, nhân hoàng như hắn có vị giai lực có thể nắm Đả Thần Tiên trong tay, nhưng đồng thời cũng bị Đả Thần Tiên khắc chế, mà Đả Thần Tiên kia không thể như pháp bảo tầm thường, có thể cho vào trong túi pháp bảo, cho nên chỉ có thể là cầm trong tay.
Lúc trước phân công nhau đuổi theo là thập phần nóng nảy, vẫn chưa chú ý Đả Thần Tiên giấu ở trong tay áo Hạo Thiên, hiện giờ đột nhiên phát hiện điều này, cho nên mới nói như vậy. Hạo Thiên Thượng Đế cũng không biết thân phận nhân hoàng của hắn, nghe được những lời ấy. Tất nhiên là càng không dám thi triển Đả Thần Tiên, chỉ lợi dụng thiên binh ven đường che dấu nhằm trốn tránh.
Trong lúc Trương Tử Tinh truy đuổi, mơ hồ có một vệt lam quang hiện lên trên tay. Đang muốn ra tay với Hạo Thiên ở phía trước, thì bỗng nhiên một cỗ hấp lực cường đại từ dưới truyền đến, thân hình không thể tự chủ được nhanh chóng rơi xuống phía dưới. Hóa ra phía dưới xuất hiện một cái hòm lớn, miệng hòm phát ra lực hút cường đại cơ hồ không thể kháng cự về phía Trương Tử Tinh. Không đợi Trương Tử Tinh phản ứng lại, ngay lập tức đã bị hút vào trong hộp.
Sau khi cái hòm hút Trương Tử Tinh vào. Nhanh chóng thu nhỏ lại cỡ bàn tay, rơi vào trong tay Nam Cực Tiên Ông.
Nam Cực Tiên Ông tay cầm hộp ngọc, lộ ra vẻ đắc ý, nói:
- Bệ hạ đã kinh sợ rồi! Đây là Tứ Hóa Tiên Ngọc Hạp do thánh nhân ban tặng, mặc hắn tu vi cao tới đâu, không bao lâu cũng sẽ hóa thành máu loãng.
Hạo Thiên Thượng Đế vừa nghe là vật thánh nhân ban tăng, lúc này yên lòng, khen:
- Lần này nhờ Trường Sinh Đế Quân xuất lực, mới có thể trừ đi đại nghiệt này!
Vừa mới dứt lời, chợt thấy hộp ngọc kia đột nhiên phồng lớn, lại nhỏ lại, Nam Cực Tiên Ông thấy dị biến như vậy, vội vàng ném hộp ngọc khỏi bàn tay, ở trên không trung, niệm động phù chú, dị biến của hộp ngọc dần dần chậm lại, nhưng vẫn như cũ không có đình chỉ.
Hạo Thiên Thượng Đế cùng Nam Cực Tiên Ông kinh hãi: đây là vật thánh nhân ban tặng, lại vẫn không thể tiêu diệt Tiêu Dao Tử! Còn khiến cho hắn ở bên trong tác quái như vậy!
Không biết là lúc trước Trương Tử Tinh ỷ vào Càn Khôn Đỉnh ở trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ của Nữ Oa nương nương còn có thể bình yên vô sự, huống chi là Hóa Tiên Ngọc Hạp này?
- Trước tiên xin đế quân ổn định bảo vật này, ta đi trước trợ giúp Kim Mẫu nương nương đối phó dư đảng của Tiêu Dao Tử, rồi lại đến tương trợ!
Hạo Thiên Thượng Đế trong lòng không yên, ném lại một câu, vội vàng bỏ chạy. Nam Cực Tiên Ông cũng biết không thể để cho Tiêu Dao Tử thoát vây ra, nhanh chóng thúc dục chú ngữ, khống chế hộp ngọc.
Hạo Thiên Thượng Đế đang tìm kiếm nơi hạ lạc của Dao Trì Kim Mẫu, đột nhiên thấy đám thiên binh phía trước dường như cơ thể có điều khác thường, ở không trung cực kỳ bất an, có một số lắc lắc đầu rơi xuống dưới. Hạo Thiên Thượng Đế nhanh chóng tiến lên bắt lấy một gã thiên bình, chỉ thấy trên mặt cũng như tay thiên binh này xuất hiện thêm nhiều mụn tròn, không giống như bình thường, toàn thân nóng lên. Hiện tượng như vậy cũng đang không ngừng lan tràn, mắt thấy từng tảng lớn thiên binh gặp loại tai ách này, đều không ngừng rơi xuống.
Hạo Thiện Thượng Đế lắp bắp kinh hãi, lúc này Dao Trì Kim Mẫu cũng vừa lúc bay tới. Mụ thật vất vả mới lợi dụng được thiên binh ven đường liều chết vây khốn Khổng Tuyên cùng Hình Thiên để thoát khỏi truy kích, cũng chỉ huy thiên binh dùng chiến thuật biển người tạo thành Lăng thiên đại trận, tạm thời vây khốn Khổng Tuyên cùng Hình Thiên. Nhưng lấy lực lượng của hai người, chỉ sợ không bao lâu là có thể phá trận mà ra.
Hao Thiên Thượng Đế vội vàng nói cho Dao Trì Kim Mẫu dị biến phát sinh của đám thiên binh, Dao Trì Kim Mẫu liếc mắt một cái liền nhìn ra đám thiên binh này đã trúng loại độc thuật nào đó mà mất đi sức chiến đầu, nhưng mà loại độc thuật này thập phần kỳ dị, cho dù mụ tinh thông dùng độc, nhất thời cũng tìm không ra phương pháp phá giải.
Dao Trì Kim Mẫu tất nhiên là không nhìn ra được đây là Ngũ Đấu Độc Đậu Thuật, trong nguyên tác Dư Đức ở Đồng Quan dùng thuật này từng khiến sau mươi vạn nhân mã Tây Kỳ, trừ hai người là Dương Tiễn và Na Tra, còn lại kể cả một ít tam đại một nhân Xiển Giáo, đều không may mắn thoát khỏi, càng đừng nói là đám thiên binh này. Trong sách nói nếu Dư Đức không quá mức tự phụ, không có chủ động công kích, mà chỉ cần chờ Chu Quân chết hết, Tây Chủ chỉ sợ sớm đã chết hết ở Đồng Quan..
Hiện giờ tự nhiên cũng là Dư Đức bầy ra Độc Đấu Thuật kia, thuật này năm đó khi Đại Thương thảo phạt Khuyển Nhưng khiến số người chết chất cao như núi, hiện giờ lại phát huy tác dụng thần kỳ. Vốn thuật này phải cần bảy ngày mới hoàn toàn phát tác, nhưng năm đó đó sau trận chiến của Dư Đức ở Hạp Sơn Thành, từng được Trương Tử Tinh chỉ điểm, đối với thuật này đã có cải tiển, có thể làm cho thời gian phát tác của thuật này ngắn lại rất nhiều, chỉ là khi dùng hiệu dụng mặc dù yếu bớt, mặc dù không thể giết người vô số, nhưng cũng có thể làm cho mất hết lực chiến đấu, như vậy có thể giảm số người chết nhiều lắm, tránh được thiên khiển.
Lúc trước Dư Đức không có cùng đám người Văn Trọng xuất trận, chính là vì để chuẩn bị thuật này, hiện giờ đã thi triển ra. Đúng là phát huy hiệu quả của kỳ binh. Bất quá thiên giới không thể so với thế gian, Dư Đức hướng Thương Thanh Quân yêu cầu bốn nam tử có đạo thuật cùng dị nhân sở trường về khống chế phong thuật tương trợ mới có thể đem độc đậu kia tán nhập vào trong trận thiên binh. Đám người Văn Trọng lúc đó mới phản hồi tiên phù, ăn vào đan dược phục hồi như cũ, nghe vậy liền xung phong nhận việc, Hạm Chi Tiên vốn định cùng đi dùng phong thuật hỗ trợ Dư Đức làm việc, nhưng Bích Tiêu cùng Ma Gia Tứ Tương đều chỉ yêu cầu nàng tương trợ chữa thương, cho nên Thương Thanh Quân cuối cùng đành phải đồng ý yêu cầu được tham chiến củaVăn Trọng, tứ tướng cùng vợ chồng Phi Liêm.
Lo lắng phải đối mặt với đạo thuật do chúng thiên binh thi triển, thập phần nguy hiểm mà tu vi đám người Dư Đức đều bình thường, cho nên Vân Tiêu đề xuất Quỳnh Tiêu, Long Cát Công Chúa, Hắc Đế đi trước, để bảo vệ Dư Đức thuận tiện thi triển Ngũ Đấu Độc Đậu Thuật.
Khi mọi người ra khỏi Tiêu Dao Tiên Phủ, thì thấy Vũ Dực Tiên cùng Ứng long đang bị đám thiên binh vây khốn, lập tức ra tay giải vây, Quỳnh Tiêu nhìn thấy uy lực hai cánh của Vũ Dực Tiên, nhất thời nghĩ ra một kế, để cho Vũ Dực Tiên phụ trách làm quạt gió, để Phi Liêm khống chế. Như vậy tăng phạm vi và khả năng của độc đấu đậu thuật, còn giúp cho Phi Liêm tiết kiệm không ít tiên lực, để khống chế sức gió càng thêm tốt.
Chủ ý này lập tức được mọi người đồng ý, lập tức Dư Đức, Văn Trọng, Trịnh Luân, Trần Kỳ cùng Biện Cát thi thuật. Hiện ra ngũ sắc vân, Dư Đức đứng ở trên mây ngũ sắc, phóng Ngũ đấu độc đậu thuật về phía trước, Vũ Dực Tiên tạo ra cuồng phong, Phi Liêm liền thi triển thủ đoạn, đem độc đậu cuồng phong này khống chế thành làn gió mát khó có thể phát hiện, thổi về đám thiên binh ở xa xa, cũng khiến cho dòng khí khí nhanh chóng mở rộng ra về phía đám người đó. Mà đám người Vân Tiêu đều thanh lý toàn bộ đám thiên binh đang vây quanh.
Hắc Đế Trấp Tiên Kỳ nghe thấy Trương Tử Tinh lớn tiếng khiêu khích Hạo Thiên, trong lòng biết Hạo Thiên Thượng Đế cùng Dao Trì Kim Mẫu tất bị đám người Trương Tử Tinh áp chế, nhãn châu – xoay động, trong tiên thức hướng Vân Tiêu nói:
- Chủ mẫu, ta có một kế, có thể làm cho thiên binh đại hàng thậm chí là quy hàng, bất quá kế này kế này có điều không phải, nơi này trước hết ta xin chủ mẫu thứ lỗi.
Vân Tiêu nghe nói có thể làm cho thiên binh quynh hàng, lúc này gật gật đầu.
- Chúng thiên binh nghe rõ đây! Ta là Bắc Phương Tiên Đế Trấp Tiên Kỷ! Thiên Đế Thiên Hậu thi độc kế hãm tứ phương tiên đế bọn ta vào chỗ chết, nhằm độc bá ba mươi ba thiên, cho nên ta mới cùng bằng hữu đến đây báo thù. Hiện giờ Thiên Đế Thiên Hậu đã cùng đường, thân các ngươi lại trúng kich độc của ta, không thể cứu trữa. Nếu các ngươi chịu quy hàng ta, ta có thể tha thể, giữ lại mạng sống cho các ngươi!
Thanh âm của Hắc Đế Trấp Tiên Kỷ vang vọng ở Thái Cực Mông Ế thiên mãi không thôi, bởi vì lúc trước Trương Tử Tinh đã lớn tiếng khiêu khích Hạo Thiên Thượng Đế, mà Hạo Thiện lại chật vật chạy trốn, không dám ứng chiến, mọi người đều là chính tai nghe thấy thậm chí là chính mắt nhìn thấy, hiện giờ nghe được lời ấy của Trấp Tiên Kỷ, tất nhiên là trong lòng không chút nghi ngờ. Rất nhiều thiên binh trung độc ném binh khí xuống "Mặt đất" là lục sắc vân, miệng nói:
- Nguyện hàng tiên đế!
Quỳnh Tiêu nghe Trấp Tiên Kỷ nói như thế, nhướng mày, vừa muốn mở miệng, lại bị Vân Tiêu ngăn cản. Vân Tiêu đối với những lời Trấp Tiên Kỷ nói cũng cực kỳ ngoài ý muốn, trách không được nàng lúc trước có yêu cầu " tha thứ ", trước mắt lúc này cần lấy đại cục làm trọng, có thể làm cho tất cả thiên binh quy hàng, tất nhiên là kết quả tốt nhất.
Đám thiên binh vốn sĩ khí đã không phấn chấn, thấy có người dẫn đầu quy hàng, lại cảm giác tự thân có điều dị thượng, cho nên từng đám một bắt đầu chủ động xin hàng. Cái này gọi là binh bại như núi đổ, hàng binh càng ngày càng nhiều, nhưng đại bộ phận binh lính vẫn trong tình trạng là chần chờ không quyết, chỉ có một bộ phận thiên tướng bị Kim Mẫu khống chế vẫn tiếp tục chỉ huy thiên binh tiếp tục mãnh công.
Khổng Tuyên và Hình Thiên lúc này đã đột phá Lăng Thiên đại trận, phần nhau ra tìm Hạo Thiên và Kim Mẫu, đồng thời cao giọng khiêu chiến.
Hạo Thiên Thượng Đế và Dao Trì Kim Mẫu nào dám đáp lại. Đến bây giờ sĩ khí của thiên binh đã xuống dốc không phanh, hàng binh gia tăng rất nhiều. Hai người thấy tình cảnh như vậy, hận hận Trấp Tiên Kỷ, hướng vị trí có âm thanh của Hắc Đế nhanh chóng bay tới.
Vân Tiêu sớm đã thông thạo dị năng của mình, thấy hai đạo kim quang khí thế kinh người bay tới. Đó là hai người Hạo Thiên và Kim Mẫu, lại không thấy thân ảnh của mấy người Trương Tử Tinh, không khỏi giật mình kinh hãi, vội vàng thông báo cho mọi người lưu ý.
Vân Tiêu phóng ra Tử Hồng kiếm, nhất thời vạn đạo sát khí đánh tới hai đạo kim quang. Hạo Thiên Thượng Đế xuất ra Hạo Thiên Kính, dần dần tách làn sát khí ra. Dao Trì Kim Mẫu lật tay một cái, vô số đóa hoa hướng Hắc Đế Trấp Tiên Kỷ đánh tới. Trấp Tiên Kỷ biết sự lợi hại của những đóa hoa đó, không dám ứng phó, vội vàng bỏ chạy, tránh phía sau bọn người Vũ Dực Tiên. Vũ Dực Tiên phi thân tiến tới, hai tay giang ra như hai cánh, tạo thành một trận cuồng phong đáng sợ muốn thổi bay đám hoa. Nhưng những đóa hoa kia thập phần đặc dị, xuyên qua cuồng phong, như những lưỡi dao sắc bén bay tới.
Vũ Dực Tiên tốc độ cực nhanh, vỗ cánh bay tới sau Kim Mẫu, xuất ra một cái quạt lông chim, hướng Kim Mẫu quạt một cái, ngàn vạn chiếc lông chim như lưỡi phong dao đầy trời bay tới. Trong tay Kim Mẫu hiện ra Tố Sắc Vân Giới Kỳ, ngũ sắc đầy trời, ngàn vạn chiếc lông chim kia không thể xuyên, không lâu sau liền rơi xuống. Cùng lúc đó, vô số đóa hoa đã vây xung quanh Vũ Dực Tiên. Vũ Dực Tiên liền xuất ra một cây cờ, tỏa ra ngũ hành khí, ngăn cản những đóa hoa đến gần thân thể, chỉ có thể bay xung quanh hắn, cuối cùng lại bị tầng tầng ngũ khí kia làm cho tiêu biến vô tung. Xem ra trận này hai người ngang ngửa nhau.
Dao Trì Kim Mẫu nhìn thấy hình dạng cây cờ kia, thất thanh nói:
- Ly Địa Diễm Quang kỳ!!
Ly Địa Diễm Quang kỳ và Tố Sắc Vân Giới Kỳ đều là tiên thiên ngũ hành kỳ, có diệu dụng khác nhau. Hơn nữa Ly Địa Diễm Quang kỳ lại là đại diện cho Bát Cảnh Cung thánh nhân - Lão Tử. Dao Trì Kim Mẫu trong lòng biết kim sí chim đại bàng này tất có liên hệ chặt chẽ với Bát Cảnh Cung nhưng cũng đành bất chấp tất cả, lập tức phóng ra mạn thiên hoa vũ (1), khiến Vũ Dực Tiên không thể thi triển Ly Địa Diễm Quang kỳ tự bảo vệ. (1): hoa bay đầy trời.
Lúc này thiên binh thấy Thiên Đế Thiên Hậu giá lâm, chẳng dám chậm trễ, vội vàng vây quanh.
Hoa vũ kia nhanh chóng mở rộng, lan tới chỗ đám người Vân Tiêu. Mấy người Dư Đức, Văn Trọng có tu vi yếu nhất, vừa ngửi hương hoa đã không chịu nổi, nghiêng ngả muốn ngã. Ngũ sắc vân lại lan tới. Vân Tiêu vội vàng thu Tử Hồng kiếm, thi triển khả năng ngưng đọng không gian, đình trụ những đóa hoa kia lại. Cùng lúc đó Quỳnh Tiêu cũng sử dụng dị năng phòng ngự, bao trùm lấy mọi người, khiến cho Hạo Thiên và Kim Mẫu không thể công kích. Nhưng do số người được Quỳnh Tiêu bảo vệ quá nhiều, lại bị Thiên Vị Chi Lực áp chế nên không lâu sao đã bắt đầu không thể suy trì nổi.
Nam Cực Tiên Ông bên kia khắp người đã đây mồ hôi bởi phù chú bắt đầu không thể duy trì được nữa, Hóa Tiên Ngọc Hạp biến hóa ngày càng kịch liệt. Nam Cực Tiên Ông bất chấp, đem hộp ngọc ném đi, hóa thành bạch quang hướng tới phương hướng Hạo Thiên Thượng Đế vừa trốn bay tới.
Mới bay không bao xa đã nghe "thình thịch" một tiếng, hộp ngọc kia đã nổ tung, hiện ra một cái cự đỉnh ba chân. Cái đỉnh đó trong nháy mắt biến mất, hiện ra thân ảnh của Trương Tử Tinh.
Nam Cực Tiên Ông quá sợ hãi, vội gia tốc độn quang. Trương Tử Tinh chưa nghe được lời của Trấp Tiên Kỷ, thấy tiên binh sĩ khí giảm mạnh, không có lòng dạ ứng chiến, rất ngạc nhiên, một đường đuổi theo.
Lúc này Quỳnh Tiêu rốt cục duy trì không được nữa, tán đi vòng phòng ngự. Không gian bị Vân Tiêu ngưng đọng cũng bắt đầu khôi phục. Hạo Thiên Thượng Đế cùng Dao Trì Kim Mẫu lúc này vọt tới. Hắc Đế Trấp Tiên Kỷ muốn bảo vệ mạng mình, vừa tránh né vừa phất tay, một đạo huyết quang xuất hiện, đón gió lớn lên, thành hình như một đám huyết vân, phô thiên cái địa cuốn tới Hạo Thiên Thượng Đế. Huyết vân bị Hạo Thiên Kính chiếu một cái, vỡ tung rồi biến mất. Hạo Thiên Thượng Đế ngay lập tức thi triển Hạo Thiên Kính và Hạo Thiên kiếm, đem Vân Tiêu cùng Bích Tiêu vây khốn lại.
Trấp Tiên Kỷ gặp phải gặp Dao Trì Kim Mẫu nghiến răng nghiến lợi đánh tới, tự biết độc thuật của đối phương hơn xa mình, trong lòng sợ hãi. May mắn lúc này Long Cát Công Chúa thi triển Dao Trì bạch quang kiếm, cản đường Kim Mẫu. Cùng lúc đó Ứng Long và vợ chồng Phi Liêm theo phân phó của Vân Tiêu đánh lui thiên binh phụ cận, hộ tống những người bị trúng độc rút lui.
- Tiện nhân, dám ra tay với ta!
Dao Trì Kim Mẫu nhìn thấy Dao Trì bạch quang kiếm kia, trong lòng vô cùng giận dữ, hơn trăm đạo bạch quang vừa phát ra nhất thời ảm đạm đi, đồng thời trong tay ả xuất hiện một thanh phi kiếm, phóng tới phía Long Cát Công Chúa. Long Cát Công Chúa tuy rằng trong lòng có sợ hãi đối với Kim Mẫu nhưng cũng không dám chậm trễ, vội điều khiển Nhị Long Kiếm đón đỡ kim kiếm kia. Ứng Long nhìn thấy cảnh Kim Mẫu tấn công Long Cát Công Chúa, nghĩ tới cừu hận của Nữ Bạt, cuối cùng không thể kiềm chế nổi, hóa thành bạch quang, toàn thân phát ra hàn khí bức nhân, mạo hiểm hướng Dao Trì Kim Mẫu vọt tới.
Dao Trì Kim Mẫu tất nhiên là không sợ kẻ có tu vi như Ứng Long, liên tiếp thi triển sát chiêu. Ứng Long mặc dù bị thương không nhẹ nhưng vẫn liều mạng chém giết như cũ.
Phi Liêm và Hào vừa thi triển thuật phong vũ đánh lui thiên binh, vừa che trở cho bọn người Văn Trọng nhanh chóng rút lui. Đột nhiên một đạo ánh sáng trong suốt từ trong đám thiên binh vọt đánh tới. Phi Liêm cảnh giác hoa thân thành gió xoáy, định tránh né. Ai ngờ tinh quang thập phần lợi hại, trực tiếp đánh vào phía trên vô hình hắc phong, nhất thời đánh cho hắc phong hồn phi phách tán. Hào vừa sợ vừa bi phẫn, đang muốn báo thù thì luồng ánh sáng trong suốt kia lại hướng Hào bay tới. Hào mặc dù có chuẩn bị những cũng không thể tránh khỏi, mất mạng đương trường.
Dao Trì Kim Mẫu thấy vậy mừng rỡ, vội kêu lên:
-Đế Quân nhanh đến giúp ta!
Trong không trung phía xa vọng đến một tiếng gầm, thiên binh đang ngăn cản giữa đường bị một cỗ huyết hồng nghiền nát, bay ngược lại. Thân thể thiên binh cản đường bị đánh cho tan nát, qua đó có thể nhận ra uy lực của cỗ huyết hồng này.
Nam Cực Tiên Ông mới vừa rồi thi triển tam bảo Ngọc Như Ý đánh lén, giết chết Phi Liêm vợ chồng, lại xuất ra Ngũ Hỏa Thất Linh Phiến làm hôn mê đám người Văn Trọng. Đáng thương cho đám người này, mặc dù đã tránh được kiếp nạn tại nhân giới nhưng cuối cũng vẫn không thoát khỏi sát ách, lúc này hóa thành tro bụi.
Lúc này kia huyết hồng đã tới gần, thấy đám người Văn Trọng tử nạn, không khỏi giận dữ. Nam Cực Tiên Ông cảm giác được trên người người nọ phát ra sát khí đáng sợ, vô cùng kinh hãi, cũng bất chấp tiếng hô của Kim Mẫu, ném Tam Bảo Ngọc Như Ý về phía sau, sau đó liền co giò bỏ chạy.
Ai dè huyết hồng kia không biết dùng thủ đoạn gì liền phát ra một đạo lam quang, ngưng đọng Tam Bảo Ngọc Như Ý trong không trung, lập tức tăng tốc đuổi theo. Nam Cực Tiên Ông cảm giác được huyết hồng kia nhanh như chớp tới gần mình, bị dọa cho vỡ mật, vội vàng kêu:
- Sư tôn cứu mạng!
Huyết hồng nghe vậy hơi chấn động, nhưng ngay sau đó liền không chút do dự đuổi theo, phóng ra một đạo hào quang bốn màu, nhanh như chớp đánh trúng Nam Cực Tiên Ông.
Nam Cực Tiên Ông hét to vài tiếng, bốn phía cư nhiên không hề phản ứng, trên mặt lộ ra thần sắc khó có thể tin.