Nguyên Thủy Thiên Tôn ẩn ẩn sự cảm thấy sẽ có đại sự sắp sửa phát sinh, trong mắt lóe sáng, dừng lại trên người Trương Tử Tinh:
- Tiêu Dao Tử! Cuối cùng là ngươi có quỷ kế gì?
Trương Tử Tinh đối với anh mắt của Nguyên Thủy Thiên Tôn coi như không thấy, cười lạnh nói:
- Ta có thể có quỷ kế gì chứ? Chẳng qua vừa rồi chính ngươi cũng đã nói, hôm nay là lúc kết thúc nhân quả trước kia, tự nhiên sẽ nhất định chấm dứt hết các chuyện trước đây. Đợi sau Tru Tiên Trận, ta lại so mưu kế tiếp với ngươi.
- Chuyện nhân quả mà ngươi vừa nhắc tới chẳng qua là chuyện Toái Tinh Trùy của Thân Công Báo và việc Tâm Tiêu trước kia! Rồi sao nào?
Nguyên Thủy Thiên Tôn ngạo nghễ cười lạnh:
- Đợi Tru Tiên kết thúc bốn người các ngươi còn mạng sao? Hôm nay nói rõ cho ngươi biết, dù ta có đánh cho các ngươi hôi phi yên diệt thì sau này vị tam sự đệ kia của ta cũng chẳng thể nói gì được.
Trương Tử Tinh cũng lạnh lùng cười:
- Không sai. Đúng là không thể nói gì được. Chẳng qua nhân quả giữa ta và ngươi còn hơn xa chuyện Thân Công Báo, hơn nữa cũng chẳng phải chỉ có hai việc này mà thôi! Không chỉ có liên qua tới ta mà còn có huynh đệ tỷ muội, tri kỷ hảo hữu, thậm chí là cả sinh linh thiên hạ nữa. Hôm nay cũng nên kết thúc tại đây!
Vừa dứt lời, Trương Tử Tinh cùng ba người Khổng Tuyên bay lùi lại, tạo thành hình tứ giác, vây Nguyên Thủy Thiên Tôn ở giữa. Nguyên Thủy Thiên Tôn phất tay hiện ra Cửu Long Trầm Hương Liễn. e kia bay tới hiện ra hình dáng ban đầu, Nguyên Thủy Thiên Tôn chậm rãi bay trên không, đứng trên Cửu Long Trầm Hương Liễn, mang một khí thế "ngạo nghễ coi chúng sinh như kiến hôi" vậy.
Bốn người bọn Trương Tử Tinh vận ra pháp quyết, ngay tại chỗ mỗi người , trong khoảng không hiện ra một cửa trận. Tru Tiên tứ kiếm trong tay bốn người rời tay bay tới, phân ra lơ lửng tại trước cửa trận. Chỉ nghe tiếng sấm rền vang, tứ kiếm đột nhiên biến thành hình dạng cự kiếm như có thể xuyên cả càn khôn, tản mát ra khí tức cực kì đáng sợ --- đây chẳng phải thứ mà Chuẩn Đề đạo nhân vừa mới chứng kiến, chỉ là loại " hàng nhái" để phô trương thanh thế mà đúng là hàng thật giá thật " chất lượng cao".
Một tiếng sấm vang lên, từ mỗi thanh cự kiến kia bay ra một đạo kiếm quang, vượt không gian hướng Nguyên Thủy Thiên Tôn đánh tới.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn thấy kiếm quang này mang theo lực lượng rất mạnh của tứ khí tru, tuyệt, lục, hãm, cực kì lợi hại, hiểu rằng bốn người dựa vào diệu dụng của trận đồ mà phát ra, lập tức không dám chậm trễ, trên Cửu Long Trầm Hương Liễn tỏa ra hàng vạn đóa kim liên, bảo vệ bốn phía.
Khi tứ khí kia gặp liên hoa cũng không trực tiếp đột phá mà bay xa xa xung quanh Cửu Long Trầm Hương Liễn, xoay tròn hợp thành một vòng xoáy, giống như một cái vòi rồng, đánh vào những kim liên hoa bên ngoài Cửu Long Trầm Hương Liễn .
Nếu tứ kiếm trực tiếp đánh vào trung tâm của đám liên hoa hoặc chia ra mà đánh từng đóa một thì dần dần sẽ bị vô hiệu hóa hết. Nhưng loại xoay tròn theo kiểu vòng xoáy này có lực phá hoại hơn xa kiểu đánh trực tiếp kia. Vòi rồng kia như một lưỡi khoan sắc bén, phát ra kiếm khí không thể ngăn nổi, dần dần phá hủy phòng ngự của kim liên mà tiến vào trung tâm. Thực ra vốn dĩ Tru Tiên Trận không phải thế này, tất nhiên đây là sáng kiến của Trương Tử Tinh.
Cửu Long Trầm Hương Liễn tuy có vạn đóa kim liên hoa nhưng kiếm khí của tứ kiếm công kích vô cùng tập trung. Không lâu sau chỉ thấy mảnh vụn kim liên hoa ở giữa bay tán loạn. Cho dù có lực lượng kỳ dị màu vàng đỏ hỗ trợ nhưng tốc độ khôi phục vẫn chậm hơi tốc độ phá hoại. Nếu cứ tiếp tục thế này, Cửu Long Trầm Hương Liễn có nguy cơ bị chặt đôi. Nguyên Thủy Thiên Tôn nhướng mày, Tam bảo Ngọc Như Ý rời tay bay đi, hóa thành một đạo bạch quang, hướng vòng kiếm kia công tới. Bạch quang sau khi bay vào trong vòng quả nhiên khiến lực lượng của vòng xoáy giảm đi, tốc độ cũng dần dần chậm lại.
Nhưng kiếm quyển(2) kia thập phần kỳ dị, dưới tác dụng của trận pháp có sức sống vô cùng, ngoan cường chống lại bạch quang của tam bảo Ngọc Như Ý . Kiếm quyển mang theo một loại lực lượng cổ quái, tam bảo Ngọc Như Ý lúc đầu còn tạo được tác dụng quấy nhiễu lớn, sau đó dường như bị rơi vào vũng bùn, cùng với kiếm quyển kia xoay tròn.
(2): lốc xoáy tạo bởi các thanh kiếm
Nguyên Thủy Thiên Tôn đã nhận ra kiếm quyển này thể hiện diệu dụng kì dị vô cùng, cho dù là Tru Tiên tứ kiếm do Thông Thiên Giáo Chủ trước kia tự mình thi triển cũng không thể tạo ra, có hơi giống với thần thông của Đại sư huynh Lão Tử, không khỏi âm thầm kinh nghi. Giao thủ một chiêu, hắn liền thu hồi tam bảo Ngọc Như Ý đồng thời xuất ra Thái Cực phù ấn. Thái Cực phù ấn phân ra thành vô số đạo Thái Cực ấn ký, hòa vào bên trong kim liên hoa, rồi tràn ra bốn phía, muốn mượn lực bạo phát mà khiến kiếm quyển kia hoàn toàn tan rã.
Thái Cực Phù Ấn này phi thường lợi hại, cho dù là Hình Thiên có ma thể huyền tiên thượng giai đỉnh cũng không thể ngăn cản lực bạo liệt của phù ấn. Huống chi lực bạo liệt cũng chỉ là một trong những diệu dụng của nó mà thôi.
Nhưng ngay vào lúc này Nguyên Thủy Thiên Tôn bỗng cảnh giác ngẩng đầu lên. Chỉ thấy trên không trung không biết từ lúc nào đã xuất hiện một chiếc chuông thật lớn, có màu vàng sắc nhạt, ẩn chứa hoa văn kỳ dị. Chiếc chuông đung đưa. "Đang" một tiếng, phát ra âm thanh vô cùng hùng hậu.
Vô số Thái Cực phù kia đột nhiên dừng lại, đáng lẽ lẽ kiếm quyển kia phải bị nổ mạnh thế nhưng khi tiếng chuông này vang lên, kiếm quyển không những không bị bạo liệt mà ngược lại, kim liên hoa lại bị phù ấn nổ cho bay tung tóe. Kiếm quyển nhân cơ hội đó nhanh chóng thu nhỏ phạm vi.
Nguyên Thủy Thiên Tôn cảm giác tiên thức của mình bị tiếng chuông chấn cho rung động, lúc này liền vận Ngọc Thanh Tiên Quyết ổn định tâm thần. Nhưng tiếng chuông này do tiên thiên chí bảo phát ra, tuyệt đối không phải tầm thường, đúng là không thể ức chế nổi cảm giác rung chuyển này. Lão lập tức đem Hạnh Hoàng Kỳ xuất ra, đem vạn đạo kim quang bảo vệ Cửu Long Trầm Hương Liễn. Nhưng tiếng chuông kia hùng hậu mà ngân nga, ngay cả quang mang của Hạnh Hoàng Kỳ cũng đều bị chấn động vặn vẹo.
Nguyên Thủy Thiên Tôn mặc dù thất kinh với sự lợi hại của Hỗn Độn Chung nhưng vẫn không hoảng không loạn, xuất ra Lưu Ly Bình. Lưu Ly Bình kia có Tam Quang Thần Thủy, Nguyên Thủy Thiên Tôn nhắm ngay tới kiếm quyển đánh tới. Tam Quang Thần Thủy bay ra, dừng trên kiếm quyển, tốc độ kiếm quyển chợt yếu bớt, nhanh chóng ngưng lại thành một trạng thái trong suốt. Thứ trong suốt này thẳng theo hướng Tứ kiếm phát ra kiếm khí mà kéo dài tới, lại có thể đem kiếm khí sắc bén vô hình kia ngưng đọng lại, trông giống như là biến thành mấy cái cầu hướng vào trung tâm.
Nguyên Thủy Thiên Tôn trong tay xuất ra Tam Bbảo Ngọc Như Ý đánh ra một kích. "Cầu" kia nhất thời vỡ vụn ra, rơi rụng thành vô số mảnh tinh thể bén nhọn, quay lại hướng phía bốn thanh cự kiếm kia mà bay tới kín trời. Phản ứng của tứ kiếm cũng cực kì nhanh chóng, đồng thời bắt đầu quay tròn theo phương thẳng đứng mà lên, hình thành một cỗ dị lực, đem tinh thể kia cuốn trở về. Lưu Ly Bình trong tay Nguyên Thủy Thiên Tôn phát ra hào quang, vô số tinh thể kia khi gần tới lại biến thành những giọt thần thủy, bị thu lại vào trong bình.
Trận đấu này song phương lực lượng tương đương. Nhưng phe Trương Tử Tinh đã đem hai con bài lớn nhất là Hỗn Độn Chung và Tru Tiên kiếm trận lật ra cả nhưng vẫn chưa gây khó khăn được gì cho Nguyên Thủy Thiên Tôn. Mà tiên thiên chí bảo lợi hại nhất trong tay Nguyên Thủy Thiên Tôn là Bàn Cổ Phiên kia còn chưa từng xuất ra.
Bốn người Trương Tử Tinh biết rằng không thể để cho Nguyên Thủy Thiên Tôn ra tay trước. Khổng Tuyên liên tục thúc dục Hỗn Độn Chung. Nguyên Thủy Thiên Tôn tuy có vạn kiếp bất diệt hỗn độn thân thể nhưng cũng khó tránh khỏi cảm thấy hoa mày chóng mặt. Bốn thanh cự kiếm đột nhiên thu nhỏ lại, hóa thành hình dạng bốn người. Khổng Tuyên, Đa Bảo Đạo Nhân và Hình Thiên trên thân kiếm đồng loạt phát ra ánh sáng chói mắt, dung hợp với Hãm Tiên kiếm của Trương Tử Tinh ở bên trên. Tuyệt Tiên Kiếm quang mang đại thịnh, Trương Tử Tinh nhân kiếm hợp nhất, hóa thành một tia chớp, hướng Nguyên Thủy Thiên Tôn phóng vút tới.
Nguyên Thủy Thiên Tôn gặp cái đinh lớn nhất trong mắt mình lớn mật đánh tới, sát khí trong mắt bạo phát, trong tay Bàn Cổ Phiên hiện ra, vận hỗn độn lực phất một cái. Một cái hắc động vô hình liền xuất hiện, bắt đầu thôn phệ hết thảy sự vật xung quanh. Trương Tử Tinh đối với thứ này giống như là đối với một cánh cửa bình thường, thẳng hướng hắc động mà phóng tới. Bạn đang đọc truyện tại