Ba đạo độn quang từ xa đuổi đến không phải ai khác chính là Tam hoàng Phục Hi, Thần Nông và Hoàng Đế.
Tuy rằng lực vị giai của Tam Hoàng suy giảm, tu vi cũng chưa hồi phục hoàn toàn nhưng xem tình thế trước mắt, nếu ba vị huyền tiên đỉnh giai này gia nhập vào phe của Trương Tử Tinh, Hạo Thiên Thượng Đế và Dao Trì Kim Mẫu cầm chắc thất bại, đến lúc đó chỉ sợ có muốn thoát thân cũng khó.
Bởi vậy Hạo Thiên, Kim Mẫu lập tức quyết đoán chớp thời cơ bỏ chạy, tàn binh thiên giới thấy Thiên Đế, Thiên Hậu chân như bôi mỡ nào dám ngừng lại, nhao nhao cưỡi gió đạp mây chạy thục mạng.
Lã Bố thấy Hạo Thiên, Kim Mẫu trốn chạy, hình bóng nhạt dần, lại biến trở về hình dáng Trương Tử Tinh, Bích Tiêu vui vẻ tiến lên trước, như mọi khi vỗ vào bả vai hắn:
- Phu quân! Hóa ra chàng tuyệt như vậy. Lấy một địch hai mà không rơi vào thế hạ phong.
Nào ngờ vỗ một cái như thế mà cơ thể Trương Tử Tinh lung lay như sắp đổ, làm Bích Tiêu bị dọa hết hồn, vội vàng đỡ lấy. Trương Tử Tinh cười khổ:
- Nàng tưởng tu vi huyền tiên thượng giai đỉnh phong của Thiên Đế Thiên Hậu là để chơi cho vui à? Tu vi của ta vốn không bằng hai người họ, chỉ miễn cưỡng dùng Cửu cung trận và ma thể để kéo dài, thật là tốn sức vô cùng. Chỉ là chiêu mạnh nhất cửu hồn hợp nhất tuy có thể tổng hợp sức mạnh của cửu hồn nhưng lại không có tín ngưỡng lực chống đỡ, khó mà giữ được lâu, ta phải dựa vào Linh Thần Tinh Lộ nhanh chóng hồi phục nguyên khí mới có thể miễn cưỡng chống đỡ. Nếu qua thêm một lát nữa mà mọi người vẫn chưa đến ta cũng chỉ có thể trốn về tiên phủ mà thôi.
Bích Tiêu cũng cảm giác được tiên lực trong cơ thể Trương Tử Tinh tổn hao rất lớn, đâu còn dám cười nói, hấp tấp lấy đan dược ra cho hắn sử dụng. Trương Tử Tinh đón lấy đan dược cho vào miệng, sau đó đem bốn thê tử tiến lên trước nghênh đón, hành lễ với Tam Hoàng đang đi đến:
- Ra mắt ba vị bệ hạ. Cảm ơn ba vị cứu viện kịp thời, bằng không chỉ sợ phu thê chúng tôi vẫn còn hung hiểm lớn.
Phục Hi tủm tỉm nói:
- Bệ hạ quá khiêm tốn rồi, bằng vào thực lực của năm vị, dẫu chúng tôi không đến, Thiên Đế, Thiên Hậu cũng chẳng làm gì được.
Hoàng Đế nói:
- Chúng ta trên đường đến đã thấy qua bệ hạ dùng hóa thân thuật không thể tưởng tượng đơn đấu hai người Hạo Thiên và Kim Mẫu mà không rơi vào thế hạ phong, quả thực vô cùng tuyệt vời. Xem ra lực lượng của bệ hạ so với lúc ở Oa Hoàng Cung đã tinh tiến rất nhiều rồi. Ngày khác rảnh rỗi xin cùng bệ hạ mài giũa một trận, lĩnh giáo sự lợi hại của thần thông này.
Trương Tử Tinh vội đáp:
- Thần thông này cũng chỉ là may mắn mà thôi, thực lực huyền tiên đỉnh giai của Hạo Thiên và Kim Mẫu thực sự cách xa ta. Nếu không phải có Hãm Tiên Kiếm trong tay, thi triển Hãm Tiên Kiếm khí chỉ sợ khó mà chống đỡ được, cuối cùng cũng sẽ phải rơi vào thế tất bại, vả lại ...
- Vả lại cái gì?
Phục Hi thấy hắn muốn nói lại thôi, kinh ngạc cất tiếng hỏi.
- Không có gì, có lẽ chỉ là ảo giác.
Trương Tử Tinh ngập ngừng một lát, cuối cùng cũng không nói ra. Bạn đang đọc truyện được lấy tại