Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy Hoàng Long chân nhân hành động như thế, đầu mày nhăn lại.
Chuyện lần này, rất rõ ràng là Nhiên Đăng đạo nhân cố ý ngầm chiếm Bạch Ngọc, kết quả Đạo Hành Thiên Tôn đến cửa đòi lại bị lỡ tay đánh chết, vì thế khiến cho Dương Tiễn tranh đấu. Nói một cách công bằng, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không phải là không để ý đối với cái chết của Đạo Hành Thiên Tôn. Dù sao Đạo Hành Thiên Tôn cũng là một trong mười hai đệ tử đích truyền, bị Nhiên Đăng đạo nhân kia giết chết, bất luận có phải lỡ tay hay không, đều làm người ta căm hận.
Nhưng trước mắt là sát kiếp, đúng là lúc cần người, hết thảy lấy đại cục làm trọng. Nhiên Đăng đạo nhân là huyền tiên duy nhất của Xiển Giáo, lúc này còn có tác dụng lớn, không thể đối xử như bình thường. Dù có sai lầm, nhiều nhất cũng là xử lý "Nội bộ", không nên quá mức.
Mặt khác, lực lượng của Dương Tiễn lớn dần, cũng khiến cho Nguyên Thủy Thiên Tôn cảm thấy cao hứng, cho nên không tiếc hao phí ba viên Quy Nguyên Định Thần Đan, trợ giúp đột phá này. Nếu như đột phá thuận lợi, Xiển Giáo sẽ có thêm một vị huyền tiên, hơn nữa lực lượng dung hợp của Bát Cửu Huyền Công và Cửu Chuyển Huyền Công không phải là nhỏ, đến lúc đó thực lực và sức chiến đấu của Dương Tiễn còn hơn xa huyền tiên bình thường.
Song hành động lúc này của Hoàng Long chân nhân lại làm dấy lên cơn sóng vốn sắp bình ổn. Nguyên Thủy Thiên Tôn không khỏi có chút buồn bực, đang muốn trách mắng vài câu rồi đuổi ra, lại nghe Hoàng Long chân nhân khóc lớn nói:
- Chưởng giáo sư tôn, xin chấp thuận cho đệ tử nói, bằng không sẽ khiến cho tâm của các môn nhân nguội lạnh!
Nhiên Đăng đạo nhân thật vất vả mới lừa dối quá quan, thấy thế tất nhiên là run sợ không thôi, thầm mắng Hoàng Long chân nhân nhiều chuyện, vội hỏi:
- Việc này chưởng giáo thánh nhân đã có quyết định, ngươi sao có thể đòi hỏi như vậy! Chẳng lẽ không để chưởng giáo thánh nhân vào mắt?
Dương Tiễn lại cười lạnh nói:
- Nhiên Đăng đạo nhân! Ngươi chẳng lẽ là chột dạ? Làm sao không dám cho Hoàng Long sư thúc nói?
Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy việc đã đến nước này, cũng không dễ trách đuổi Hoàng Long chân nhân trước mặt các môn nhân, nói:
- Ngươi nói xem, nếu như cố tình gây sự, đừng trách ta đuổi ngươi ra khỏi Ngọc Hư Cung.
Hoàng Long chân nhân liền kể lại việc ngày đó khi cùng Thanh Hư Đạo Đức chân quân đến Ngọc Ốc Động, thấy Nhiên Đăng đạo nhân mượn bảo vật, Đạo Hành Thiên Tôn nói ra việc Nhiên Đăng đạo nhân ép mượn mà không vui. Sau đó Đạo Hành Thiên Tôn từng nhiều lần lên Nguyên Giác Động đòi vật, đều bị cự tuyệt, hôm nay trước khi cùng Dương Tiễn đến đây vừa lúc nhìn thấy Đạo Hành Thiên Tôn xuất phát từ sự phẫn nộ, bởi vậy mà phát sinh tranh đấu cùng Nhiên Đăng đạo nhân, kết quả Nhiên Đăng đạo nhân hạ sát thủ, dùng Linh lung bảo tháp đánh chết Đạo Hành Thiên Tôn.
Ngoại trừ Cụ Lưu Tôn đã ở đây từ sớm, đám người Quảng Thành Tử, Xích Tinh Tử trong thập nhị tiên đều là đến sau, chỉ nhìn thấy tình cảnh Dương Tiễn đại chiến Nhiên Đăng đạo nhân. Hiện giờ nghe Hoàng Long chân nhân nói ra quãng thời gian đó, trong lòng không khỏi càng thêm tức giận.
Nguyên Thủy Thiên Tôn tự mình cũng hiểu rõ từ đầu đến cuối toàn bộ sự việc, thấy Hoàng Long chân nhân nói đi nói lại cũng chỉ là những tình tiết này, cũng không quá lưu tâm, lập tức lại nhíu mày, hỏi:
- Chính là việc này sao?
Cũng không biết Hoàng Long chân nhân là không sợ hay là không biết, làm như vẫn chưa nghe ra ý trách cứ ẩn hàm trong lời nói của Nguyên Thủy Thiên Tôn, cũng không hề im miệng, mà tức giận chỉ Nhiên Đăng đạo nhân, gằn từng tiếng nói:
- Khi Đạo Hành Thiên Tôn lâm chung, từng nói ra Nhiên Đăng đạo nhân này có lòng phản nghịch, hình như đã đầu phục Tây Phương Giáo.
Nhiên Đăng đạo nhân sợ nhất việc này, quát to:
- Hoàng Long! Ngươi không có bằng chứng, đừng vội ngậm máu phun người!
Hoàng Long chân nhân vừa nói như vậy, Dương Tiễn tỉnh táo lại cũng nghĩ tới, nói với Nguyên Thủy Thiên Tôn:
- Chưởng giáo lão gia, Hoàng Long sư thúc nói đều không phải hư ngôn. Lúc ấy ta cũng ở đó, lúc Đạo Hành sư thúc lâm chung đầu tiên giao Kim Long Đoản Tạm cho ta nói là bồi thường Bạch Ngọc kia, nhờ Hoàng Long sư thúc chăm sóc môn hạ, sau đó dùng hết lực lượng còn lại, vạch trần việc Nhiên Đăng đạo nhân cấu kết với Tây Phương Giáo, cũng xin Hoàng Long sư thúc nhanh tới báo cáo chưởng giáo lão gia! Việc này có không ít đồng môn ở đó nghe được, tuyệt không hư ngôn.
Hoàng Long chân nhân vội vàng lấy ra Kim Long Đoản Tạm, giao cho Dương Tiễn. Dương Tiễn nhìn Đoản Tạm, cảm khái nói:
- Đạo Hành sư thúc là người thành tín (giữ chữ tín), phẩm hạnh cao thượng, thà chết không chịu thất tín với ta. Hơn nữa, thưc ra việc Bạch Ngọc kia không phải người sai, ta sao có thể nhận vật ấy? Pháp bảo này vẫn nên lưu lại cho hai vị sư đệ của Ngọc Ốc Động là Hàn Độc Long và Tiết Ác Hổ đi. Ngày trước Vi Hộ sư đệ chết đi, Đạo Hành sư thúc nhất mạch, cũng chỉ còn lại hai người này. Bạn đang đọc truyện tại