Trong Chu doanh, Nhiên Đăng đạo nhân biết được Tây Phương giáo bại trận , Tiếp Dẫn đạo nhân cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn vì lỡ dịp mà mất đi tin tứcmày không khỏi nhíu chặt lại.
Khương Tử Nha bên cạnh nguyên vốn tưởng rằng có hai vị thánh nhân ở đây, tự có thể nắm chắc thắng lợi, nào biết kết quả là như thế, nhất thời chân tay luống cuống. Lúc này Bạch Hạc Đồng Tử mang đến ngọc chỉ của Nguyên Thủy Thiên Tôn, lệnh Khương Tử Nha đem Dư Nguyên an táng cho tốt, về phần đối phó Triệu Công Minh như thế nào, các tiên Xiển Giáo dưới sự chỉ huy của Nhiên Đăng đạo nhân tùy cơ ứng biến, ghi nhớ không thể vội vàng tiến lên .
Khương Tử Nha thấy ngọc chỉ này cũng không có sách lược phá địch, trong lòng thất vọng, đành phải tuân lệnh đem đầu của Dư Nguyên gỡ xuống, cùng thân hình hợp táng. Mà Nhiên Đăng đạo nhân đối với "Tùy cơ ứng biến, không thể vội tiến" kia cảm thấy đau đầu, thầm mắng Nguyên Thủy thiên tôn ném cái nan đề lại đây: vừa muốn khắc địch, lại muốn bảo tồn thực lực Xiển Giáo, nên làm thế nào cho phải?
Nếu chỉ bàn về tu vi đạo hạnh, Triệu Công Minh cũng chưa chắc mạnh hơn các tiên bên ta bao nhiêu, hơn nữa còn có tứ đại huyền tiên ở đây. Nhưng mà Định Hải thần châu kia thật là quá lợi hại, hơn nữa Triệu Công Minh ra tay như điện, thì ngay cả tu vi Huyền Cơ chân nhân ở trên Triệu Công Minh cũng bị Định Hải thần châu đánh trọng thương. Vốn có hai vị thánh nhân xuất mã, cho dù là tự thân Thông Thiên giáo chủ tới cũng có thể thắng, không ngờ là trước sau cũng thua chạy, ngay cả hy vọng lớn nhất cũng thất bại.
Lúc Nhiên Đăng đạo nhân đang nghĩ đến cau mày nhăn mặt , thì ở một chỗ khác trong doanh, bốn vị huyền tiên kia cũng đang tranh luận việc này.