Tướng sĩ Đại Thương thấy Mã Nguyên ăn tim người, tức thì sợ tới rụng rời chân tay. Ngô Bình cùng Đặng Hoa vốn giao tình thâm hậu, còn như sắp thành đạo lữ. Nay thấy Đặng hoa chết thảm, Ngô Bình đau đớn trong lòng, liền trút một bầu lửa giận lên người Dạ Xoa đạo nhân, rút Kim Quang kiếm ra, chém bay đầu Dạ Xoa đạo nhân. Mấy người Bất Động đạo nhân bên kia thấy Dạ Xoa đạo nhân bị giết, cũng giận dữ vô cùng.
Mã Nguyên điên lên, phi về phía Ngô Bình. Một môn nhân Xiển giáo bên này nghênh đỡ, ném ra pháp bảo phi kiếm về phía Mã Nguyên. Mã Nguyên lại hiện ra ma thủ, bắt lấy phi kiếm bẻ làm đôi, môn nhân kia cũng bị Mã Nguyên xé thịt ăn tim. Cù Lưu Tôn thấy tình thế không ổn, ném ra Khổn Tiên Thằng. Mã Nguyên không kịp đề phòng bị trói, nhưng ma thủ sau lưng vẫn cử động được, khiến người không dám lại gần.
Bất Động đạo nhân thấy thế, giục đại quân xông lên. Trương Khuê không hề ham chiến, chỉ huy đại quân rút lui.
Bất Động đạo nhân cũng có chút úy kị môn nhân Xiển giáo, lại thấy quân Thương lui binh không loạn, thành hàng thành lối, nên cứu Mã Nguyên xong cũng không truy kích nữa. Trận chiến hôn nay, Bát bộ chúng thần Tây phương giáo mất đi Dạ Xoa; Long và Mã Nguyên bị Khổn Tiên Thằng trói chặt. Xiển giáo bên này Đặng Hoa cùng một môn nhân khác bị giết, oán thù giữa đôi bên càng nặng. Trương Tử Tinh nghe tin mà tới, trong bụng thích thú vô cùng, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra hết sức đau đớn, an ủi chư tiên một phen, tỏ thái độ nhất định phải báo thù tuyết hận cho hai vị "tiên trưởng". Bạn đang đọc truyện tại