Đôi nam nữ này không phải ai xa lạ, chính là môn nhân Xiển giáo Trương Tử Tinh gặp ở chiến trường Đông Di lúc thân chinh trước đây, Ngô Bình và Đặng Hoa.
Lần Đông chinh đó, Nguyệt Cơ dùng Chấn thiên cung, Xuyên Vân tiễn giết chết Cửu Anh xong, Trương Tử Tinh dựa vào Chân Vũ Linh Quyết hàng phục hung khí Phệ Phách của Xi Vưu, lại giết nốt Phong Hi, giúp cho quân Thương toàn thắng. Tại lúc đó, Đặng Hoa và Ngô Bình đột nhiên xuất hiện đòi lấy nội đan của Cửu Anh, thái độ còn hết sức tinh vi. Trương Tử Tinh không nể mặt mũi, cuối cùng nhận lấy Thiên địa tạo hóa đan, mới chịu đưa nội đan cho. Trương Tử Tinh tới giờ vẫn nhớ tới bộ dạng đau lòng của vị đệ ngũ môn nhân Ngọc Hư Cung Đặng Hoa này lúc đó.
Đặng Hoa hôm nay cầm trên tay một thanh giống như phương thiên họa kích, lúc thì phóng ra khí nóng rực, lúc lại là cực băng hàn, chính là Thủy hỏa thần kính dùng nội đan Cửu Anh luyện chế, uy lực cũng rất bất phàm.
Còn vị nữ tiên Ngô Bình kia mặt tràn đầy vẻ ngoan độc, tay cầm một thanh trường kiếm ánh vàng đẹp mắt, tận lực nhắm những nơi yếu hại trên mình đạo nhân cao gầy kia. Đối thủ của hai người cũng rất khá, tay cầm song kiếm, tiến thoái tự nhiên, dễ dàng ngăn chặn các đợt công kích của Thủy hỏa thần kính và kim kiếm.
Ngô Bình vốn cũng coi được, song không biết vì sao, Trương Tử Tinh luôn có cảm giác ả này rất khó nhìn, có lẽ vì chuyện năm xưa ả từng đề xuất với Đặng Hoa cướp nội đan. Trong mắt Trương Tử Tinh, Hạm Chi Tiên tuy cũng là một vị mỹ nữ tràn ngập sát khí, song so với Ngô Bình xinh đẹp mỹ lệ hơn nhiều.
Ngô Bình thấy cùng Đặng Hoa hợp kích mà không hạ nổi đạo nhân kia, trong lòng sốt ruột, kéo Đặng Hoa lui lại vài bước, lấy một cái quạt trong người ra, hướng đạo nhân này quạt tới, cát bụi tức thì nổi lên thành một cơn bão cát đáng sợ, gió cuốn rít gào, cơ hồ không sao nhìn thấy phía trước nữa, thân thể đạo nhân kia bị lốc cuốn phăng lên trời, nửa ngày sau mới rơi xuống. Bạn đang đọc truyện được lấy tại