Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 112: Nữ Bạt Dữ Ứng Long

Trước Sau

break
Thời gian: đêm khuya.

Địa điểm: trong tĩnh thất dưới đất.

Nhân vật: Cô nam quả nữ.

Giọng nam: "Tư thế này hơi bất tiện, giang rộng chân thêm chút nữa".

Giọng nữ: "Uhm".

Giọng nam: "Có thể hơi đau một, chịu khó nha".

Giọng nữ: "Uhm…"

Giọng nam: "Tốt lắm, ta bắt đầu đây".

Điều mà chư vị sắc lang đang ngồi đọc chờ đợi rốt cuộc không xuất hiện đâu, mà một thanh âm khác vang lên: "Chuẩn bị siêu cấp cơ nhân biến dị hóa".

Trong mật thất tuy chỉ có một nam một nữ, song Trương Tử Tinh và Nữ Bạt cũng không được tính là "cô nam quả nữ" do có thí nghiệm thể "Băng Tuyết" ở đây. Siêu Não cuối cùng đã cải tiến được phương án biến dị cơ nhân có tính an toàn cao hơn, xác suất thất bại được giảm bớt. Phương án này có thể thông qua biến dị lần 2 giúp dung mạo khôi phục nguyên trạng, nhưng trong cơ thể sẽ phát sinh dị biến khác.

Nữ Bạt bị đặt nằm thẳng trên "bàn phẫu thuật", từ từ được đẩy vào trong một chiếc lồng thủy tinh nửa trong suốt, sau khi lồng thủy tinh đóng lại, các cánh tay cơ giới lập tức cố định chặt nó lại.

Dần theo siêu cấp cơ nhân biến dị hóa bắt đầu, thân thể Nữ Bạt trong lồng thủy tinh cũng bắt đầu vặn vẹo một cách kỳ dị, cơ thể và xương cốt không ngừng bị kéo giãn, co rút lại. Biểu tình của Nữ Bạt hết sức thống khổ, song nhẫn nhịn tuyệt không rên rỉ. Trải qua một tình cảnh khiến người nhìn mà sợ hãi xong, dị tượng trong lồng thủy tinh lại tiếp tục, thân thể Nữ Bạt dần bị một loại vật chất màu trắng kỳ lạ bao phủ, vật chất màu trắng kia càng lúc càng nhiều, càng lúc càng dày đặc, cuối cùng hóa thành hình dạng một quả bóng bầu dục, trông như một cái kén lớn.

Trong "cái kén" không ngừng chớp lên từng tia sáng kỳ dị, mờ ảo bất định. Ước chừng qua hơn hai giờ đồng hồ, ánh sáng dần dần rút đi, mà "cái kén" kia cũng dần bắt đầu rung lắc, cuối cùng tựa như con tằm phá kén, nứt thành từng mảnh, hiện ra một thân ảnh xinh đẹp trong đó.

Mỹ lệ, tuyệt đối mỹ lệ!, cho dù Trương Tử Tinh được coi là thấy mỹ nữ vô số, song lúc nhìn thấy thân ảnh nữ tử này vẫn nổi lên cảm giác choáng ngợp.

Thân hình thon thả gợi cảm, gương mặt tinh trí hoàn mĩ, khí chất thanh nhã cao quý, phía sau lưng còn có một đôi cánh bướm mỹ lệ, nào khác chi một tiên nữ xinh đẹp thoát trần. Đáng tiếc là trên người lại sớm hóa ra một chiếc quần ngắn che lấy, thực là nhìn hỏng hẳn tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ này. Có điều độ ngắn của chiếc quần kia cũng thực là "to gan", thiết kế bó sát làm nổi bật đường cong nẩy nở của nàng, chiếc quần siêu ngắn khiến đôi chân trắng muốt như tuyết bạo lộ hoàn toàn, ngay phía sau cũng có một mảnh hở rất lớn. Trang phục này dù là mang tới hậu thế, cũng tuyệt đối có thể xưng hai chữ "hở hang", không biết vì sao, Trương Tử Tinh càng nhìn càng thấy chút quen mắt.

Nữ Bạt kinh ngạc mừng rỡ nhìn bàn tay trắng nõn nà của mình, lại đưa tay sờ mặt, cả thanh âm biến thành run rẩy: "Bệ hạ, tướng mạo của ta bây giờ thế nào?"

Giọng nói này êm ái dễ nghe, căn bản không thể liên tưởng tới thanh âm dọa người lúc trước.

Trương Tử Tinh cười nói: "chẳng lẽ ngươi kích động tới pháp thuật kính tượng cơ bản cũng quên rồi hả?"

Nữ Bạt vội vã nhấc tay thi pháp, không trung tinh quang lóe lên, một chiếc gương ảo rất nhanh xuất hiện trước mặt, nhìn thấy lại gương mặt xinh đẹp quen thuộc năm xưa trong đó, Nữ Bạt không ngăn nổi hai dòng nước mắt sung sướng tuôn rơi.

"Đa tạ ân tái tạo của Bệ hạ!", Nữ Bạt hướng Trương Tử Tinh thành tâm quỳ xuống.

"Mau mau đứng dậy", Trương Tử Tinh cảm thán nói: "kỳ thực dung mạo chỉ là bề ngoài mà thôi, ngươi trước thực là quá cố chấp, nếu Ứng Long chỉ là loại thích đàn bà xinh đẹp, sao có thể từ bỏ trở lại thiên giới mà theo ngươi khổ sở mấy nghìn năm?"

Nữ Bạt cúi đầu, thấp giọng nói: "Bệ hạ giáo huấn rất đúng, kỳ thực là tại Nữ Bạt tự cảm thấy xấu xí ti tiện, không nỡ liên lụy tới hắn, không ngờ hắn qua nhiều năm vậy vẫn si tâm không đổi; càng là như thế ta càng thấy tự ti, không mặt mũi nào gặp gỡ. Nếu không nhờ Bệ hạ diệu thủ thần thông, sở rằng cả đời này cũng không có ngày được tái ngộ.

Trương Tử Tinh gật đầu: "
chuyện cũ đã qua, càng phải trân quý những gì đang có".

"
Chỉ là không biết Ứng Long hắn…", Nữ Bạt lộ ra biểu tình lo lắng, dáng điệu trông rất mê người, đâu còn chỗ nào giống với quái vật nhe nanh múa vuốt gặp lúc đầu kia?

"
Giờ ngươi khôi phục dung mạo, tâm kết đã giải, sao lại biến thành nhát gan thế hả? ta sẽ giúp các ngươi an bài mọi chuyện", Trương Tử Tinh cười nói: "đúng rồi, lực lượng trong cơ thể ngươi biến hóa thế nào?"

Nữ Bạt đáp: "
lực yêu thi trừ năng lực tự khôi phục và độ cứng rắn, ngoài ra đều biến mất không thấy, không có gì khác tiên nhân phổ thông. Chỉ là xuất hiện thêm một loại lực lượng trước không có, tựa hồ là lực phong lôi, nằm ở trong đôi cánh này. Chỗ này không tiện thử nghiệm, chờ ra ngoài sẽ biết".

Phong lôi chi lực trên đôi cánh? Chẳng nhẽ là Lôi Chấn Tử "
phiên bản Nữ Bạt"? thực là quá điên rồ rồi…Trương Tử Tinh đập tay vào đầu, tựa hồ hết sức khó tin.

Nữ Bạt hướng hắn hành lễ nói: "
Bệ hạ quả nhiên thần thông quảng đại, Nữ Bạt không phải người vong ân phụ nghĩa, ngày sau nếu Bệ hạ có điều sai khiến, Nữ Bạt vạn chết không từ!, lần này không chỉ khôi phục dung mạo cho tôi, còn ban cho đôi cánh thần kỳ thế này, chỉ là…áo quần này tựa hồ có chút bất nhã…"

Nàng nói câu này khiến Trương Tử Tinh ngây người: trước không có cánh à? Mà y phục gợi cảm phù hợp với dáng người kia…hắn đột nhiên nhớ lại,đây chính là trang phục của một vị MM tinh linh nổi tiếng trong một Adult game nào đó a, mà kẻ khống chế tạo hình biến dị chính là Siêu Não, chẳng lẽ siêu computer tiến hóa còn có năng lực đoán được sở thích của chủ nhân?

Trong Chiêu Tuyên Điện, Ứng Long hỏa tốc chạy tới đang hành lễ với Trương Tử Tinh: "Bệ hạ triệu hoán Ứng Long tới đây, hẳn là đã có tin tức của quốc sư kia?"

Trương Tử Tinh có ý đùa bỡn hắn một trận, không nhanh không chậm nói: "
không phải, quả nhân đã lâu không gặp tiên sinh, rất là tưởng niệm nên mới mời tiên sinh tới gặp".

Ứng Long nhíu mày nói: "
Bệ hạ là thiên tử chí thành, xin chờ đùa cợt, xin mau đem tung tích quốc sư kia nói cho tôi".

"
Quả nhân thực không biết quốc sư hạ lạc ở nơi nào, hôm nay mời tiên sinh tới là có yếu sự khác".

Ứng Long trong lòng không vui, nhưng lại không tiện phát tác. Mấy ngày này hắn một mực truy tìm tung tích Tiêu Dao Tử kia, song đều không có kết quả. Thiên tử đã từng nói qua chỗ biệt viện bí mật của Tiêu Dao Tử cho hắn, nhưng theo lời hạ nhân ở đó nói, quốc sư rất ít khi trở lại, lần gần nhất cũng là hai tháng trước.

"
Tiên sinh, là thế này, quả nhân có một vị ngự muội, được nghe ta kể chuyện liền hết sức ngưỡng mộ tiên sinh, ba lần bảy lượt tìm quả nhân, nói muốn gặp mặt tiên sinh một lần, xin tiên sinh vạn vạn chớ từ chối".

"
Yếu sự" này ư ?Thiên tử này muốn làm mai? Định lợi dụng nữ sắc chiêu lãm mình à? Ứng Long nghe đoạn cười khóc không xong: "Bệ hạ đã nghe chuyện Ứng Long và Nữ Bạt, hẳn biết lòng Ứng Long, xin Bệ hạ chuyển lời tới vị công chúa điện hạ kia, Ứng Long ngu độn, trong lòng chỉ có Nữ Bạt một người, ngàn năm không đổi, xin công chúa điện hạ lượng thứ".

"
Vậy a? vị ngự muội kia của quả nhân xinh đẹp tuyệt luân, đưa mắt cả Đại Thương, cũng không tìm ra ai có thể cùng muội muội ta so sánh. Dù sao tiên sinh đã tới, ngại gì mà không gặp mặt một lần?"

Bất kể Trương Tử Tinh dụ dỗ thế nào, Ứng Long đều thanh sắc bất động, còn dần lộ ra vẻ khó chịu. Thấy hắn đang muốn phất tay rời đi, Trương Tử Tinh nhẹ nhàng thốt một câu khiến hai tai Ứng Long lập tức dỏng lên: "
Kỳ thực tối qua quả nhân cùng quốc sư thông tri, quốc sư biết ý đồ của tiên sinh xong liền không chịu cùng tiên sinh giao chiến một trận sinh tử".

Ứng Long giận dữ nói: "
chẳng lẽ tên Tiêu Dao Tử kia là đồ ham sống sợ chết?"

Trương Tử Tinh lắc đầu nói: "
quốc sư sao lại sợ chết? chỉ là Nữ Bạt vẫn còn sống, sao phải cùng ngài quyết chiến sinh tử?"

Ánh mắt Ứng Long tức thì bừng lên, giọng nói run rẩy: "
Nữ Bạt còn tại thế, Bệ hạ, lời này có thực không?"

Trương Tử Tinh cười nói: "
vua không nói chơi, quả nhân sao lại lừa ngài? Nhưng nơi hạ lạc của Nữ Bạt, vị ngự muội kia của quả nhân tựa hồ biết một chút, nên hôm nay mới mời tiên sinh tới gặp".

Cho nên, Ứng Long vội theo Trương Tử Tinh tới một nơi vắng vẻ trong cung.

Trương Tử Tinh đi tới trước cửa biệt viện liền dừng lại, lấy tay trỏ vào căn phòng ở giữa: "
ngự muội ta ở trong đó, xin tiên sinh tự tới một lần đi".

Ứng Long vội vã bước lại, mới cất chân vài bước, đột nhiên như cảm giác được điều gì, tâm tình lập tức trở nên kích động, bước chân biến thành cẩn thận rụt rè, rồi tựa như xác định được điều gì, lại trở nên nhanh hơn, đi tới trước căn phòng, nhẹ nhàng mở cửa bước vào. Bạn đang đọc truyện được copy tại
break
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc