Khi Lương Vũ Tranh chạy về đến Minh viên thì cũng đã tầm 4 rưỡi. Lúc đang định chạy lên lầu tắm rửa chuẩn bị đi dự tiệc đính hôn thì bị Hạ Quân Dật ngồi ở phòng khách gọi lại.
- Sao bây giờ em mới về? Chẳng phải tôi đã bảo em phải về trước 4 giờ còn gì?
- Tiết học bị chậm nên mới về muộn thôi.
- Sáng nay tôi đã bảo là em nên nghỉ học, nhưng mà…
Hạ Quân Dật chưa kịp nói hết câu thì đã bị Lương Vũ Tranh chặn ngang bằng cái giọng thở hổn hển không ra hơi:
- Bây giờ tôi đang vội, có chuyện gì nói sau nhé.
- Ơ…
Nhìn vẻ vội vàng của Lương Vũ Tranh, Hạ Quân Dật chỉ có thể lắc đầu. Anh không phủ nhận một điều, cô là người rất hậu đậu và thường không để ý nhiều đến thời gian.
………………
Trong phòng ngủ.
Lương Vũ Tranh nhìn đi nhìn lại trong gương rồi chải lại tóc, mái tóc xoăn dài để xõa. Tối hôm qua Hạ Quân Dật đã nói, hôm nay anh sẽ đến tham dự một bữa tiệc đính hôn, muốn cô đi cùng. Hạ Quân Dật nói Lương Vũ Tranh nên mặc bộ đồ nào nổi bật một chút nhưng cô không làm theo. Trong tủ quần áo với một đống đồ mới chưa mặc lần nào kia và cả đồ mới được chuyển đến sáng nay, Lương Vũ Tranh nhìn thấy một chiếc đầm trắng dài. Cô nhanh chóng lựa chọn chiếc váy ấy mặc vào, trang điểm nhẹ nhàng và để tóc xõa xuống chứ chẳng búi gọn lên. Cầm theo chiếc ví, Lương Vũ Tranh nhẹ nhàng đi xuống lầu.
Trong lúc ngồi chờ Lương Vũ Tranh, Hạ Quân Dật ngồi xem TV nhưng anh cứ bấm qua bấm lại và chẳng vừa ý với kênh nào cả. Đúng lúc nghe thấy tiếng giày cao gót, Hạ Quân Dật ngẩng đầu lên và nhìn thấy Lương Vũ Tranh đang đi xuống. Hạ Quân Dật bất ngờ đứng dậy nhìn chằm chằm vào Lương Vũ Tranh, không khỏi nhíu mày.
- Lương tiểu thư, trông cô hôm nay đẹp quá.
- Đúng vậy ạ.
Thím Lý và Tiểu Hoa từ trong bếp đi ra thì nhìn thấy Lương Vũ Tranh, họ nhanh chóng khen ngợi. Thím Lý làm việc ở Minh viên này đã lâu, cũng đã ngoài 50 rồi. Còn Tiểu Hoa vừa mới đến đây không lâu, sau khi Lương Vũ Tranh đến Minh viên được vài ngày.
- Cảm ơn 2 người.
- Chẳng phải tôi bảo em nên chọn bộ đồ nào nổi bật hay sao? Sao lại chọn bộ này?
Hạ Quân Dật đi đến bên cạnh Lương Vũ Tranh, nhìn kỹ cô một lần rồi lên tiếng hỏi.
- Anh bảo tham gia tiệc đính hôn còn gì, tôi nghĩ bộ này là thích hợp nhất. Khách mời tốt nhất không nên nổi bật hơn chủ làm gì. Nhưng nếu anh muốn tôi thay, tôi sẽ đi ngay.
- Bây giờ em nói thay thì làm được gì nữa chứ? Đi thôi, sắp muộn đến nơi rồi đấy.
Nói xong, Hạ Quân Dật đi ra bên ngoài. Lương Vũ Tranh nói vài câu với thím Lý và Tiểu Hoa xong cũng đi ra luôn.
…………………………………
Xe từ từ chuyển bánh, Lương Vũ Tranh vội đóng cửa kính lại vì sợ gió lùa vào sẽ làm rối tóc. Cô bất ngờ quay đầu lại, nhìn thấy Hạ Quân Dật. Không thể phủ nhận, anh là người đẹp trai hoàn hảo, ngay cả góc nghiêng cũng đẹp như vậy. Lương Vũ Tranh cứ nhìn chằm chằm gương mặt của Hạ Quân Dật đến mức thất thần.
- Tôi đẹp trai đến mức đấy sao mà em nhìn chăm chú vậy? Mọi ngày ngắm chưa đủ à?
Câu nói của Hạ Quân Dật khiến Lương Vũ Tranh giật mình. Anh không nhìn mà vẫn biết cô đang dán mắt vào anh.
- Tôi không nhìn anh, tôi nhìn cảnh bên anh cơ. - Cô đang ngụy biện cho mọi hành động vừa rồi của mình.
- Tôi không tin.
- Hả?
Hạ Quân Dật quay đầu nhìn Lương Vũ Tranh, nở một nụ cười nhẹ nhàng khiến người ta kinh ngạc. Lương Vũ Tranh vội vàng hỏi ngay sang một chuyện khác:
- Chẳng phải anh bảo hôm nay đi tham dự tiệc đính hôn sao? Của ai vậy? Trước đây tôi từng nhìn thấy người ta mời anh đi dự đám cưới nhưng anh có đi đâu.
Từ sau khi chuyển đến sống ở nhà của Hạ Quân Dật, Lương Vũ Tranh mới biết thêm một chuyện, Hạ Quân Dật anh từ trước đến nay chẳng đi dự đám cưới, tiệc đính hôn hay tiệc sinh nhật gì. Nhưng tự dưng hôm nay anh lại đi đến tiệc đính hôn của ai đó, thật sự rất lạ. Theo cô thấy, người mà đính hôn lần này chắc phải quyền cao chức trọng trên hoặc ngang ngửa Hạ Quân Dật thì anh mới chịu phá bỏ nguyên tắc mà đi. Nhưng ở thành phố B này ai có thể khiến Hạ Quân Dật phá bỏ nguyên tắc đây? Không lẽ là một quan chức cấp cao trong chính phủ?