Nếu Có Kiếp Sau, Xin Đừng Gặp Gỡ

Chương 39.1

Trước Sau

break

Lệ Cảnh Thâm đưa Thẩm Chi Sơ về tới bệnh viện thì cô đã hôn mê, được đưa vào phòng cấp cứu, kết quả kiểm tra tốt hơn lần trước một chút.

Cơ thể Thẩm Chi Sơ vốn yếu ớt cộng thêm tinh thần bị kích thích mạnh nên mới dẫn đến hôn mê, may mắn là được đưa đến bệnh viện kịp thời, nếu không chắc chắn sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

Trong thời gian Thẩm Chi Sơ hôn mê, Lệ Cảnh Thâm đã sắp xếp người đưa Thẩm Trường Nam đến lò hỏa táng ký giấy và hỏa thiêu, sau đó lại nhờ Triệu Khiêm tìm một khu mộ có phong thủy tốt để chôn cất.

Cái chết của Thẩm Trường Nam ngay lập tức gây xôn xao trên mạng. Tần Mạc vừa hoàn thành xong một ca phẫu thuật, chưa kịp nghỉ ngơi đã nghe thấy y tá đi ngang qua bàn tán.

Sắc mặt anh thay đổi, kéo y tá lại hỏi với giọng lo lắng:

"Cô nói ai chết?"

"Là Thẩm Trường Nam đó, người bị tử hình trong phiên tòa sơ thẩm tuần trước, hôm nay là phiên phúc thẩm. Kết quả là trên đường đi, ông ta giật điện thoại của một người qua đường rồi nhảy lầu tự tử..."

Lúc này, Tần Mạc không còn biểu cảm gì nữa, cả khuôn mặt đờ đẫn, trong lòng nghĩ:

[Thẩm Trường Nam chết rồi, vậy Thẩm Chi Sơ thì sao?]

Hôm nay cô ấy không phải đi nghe xử án sao? Vậy cô ấy có biết chuyện này chưa? Một loạt câu hỏi nảy ra trong lòng.

Cô y tá đứng trước mặt nhìn anh hai cái không hiểu rồi ngượng nghịu rời đi.

Tần Mạc thất thần, móc điện thoại ra khỏi áo blouse, tay anh run rẩy. Anh gọi cho Thẩm Chi Sơ trước nhưng không ai nghe máy, sau đó gọi cho hộ lý của cô. Sau ba giây chuông chờ, đối phương nhấc máy.

"Bác sĩ Tần."

Tần Mạc hỏi gấp gáp:

"Chi Sơ đâu? Cô có ở cạnh cô ấy không?"

"Có."

"Cô ấy ở đâu?"

"Cô Thẩm đang ở phòng bệnh. Cô ấy vừa xem tin về ba mình, tinh thần không chịu nổi nên ngất đi rồi..."

Tần Mạc đã bắt đầu chạy về phía phòng bệnh, vừa chạy vừa xin lỗi những bệnh nhân và y tá đi ngang qua, rồi nói vào điện thoại:

"Tôi đến ngay đây."

Trên đường đi, Tần Mạc lo lắng không yên, trong đầu toàn là câu nói của hộ lý:

"Thẩm Chi Sơ bị kích thích nên ngất đi."

Lúc này, Thẩm Chi Sơ là lúc cần người ở bên an ủi nhất, nhưng khi gặp cô, anh nên nói gì đây?

Năm chữ "xin hãy nén bi thương" chẳng khác nào xát muối vào vết thương của cô, một lời tàn nhẫn như vậy anh không thể nói ra.

Đang chạy, Tần Mạc bỗng nhiên chậm lại, thần sắc đầy đau khổ.

Thẩm Chi Sơ nằm yên trên giường, môi tái nhợt, mắt nhắm nghiền. Lệ Cảnh Thâm ngồi bên cạnh cô, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô đặt vào lòng bàn tay mình để sưởi ấm cho cô.

Anh bắt đầu cảm thấy đáng thương người phụ nữ này, nhưng chỉ là đáng thương, không liên quan đến tình cảm, anh rõ hơn ai hết rằng anh sẽ không yêu Thẩm Chi Sơ.

Giống như Thẩm Chi Sơ đã nói, anh đối xử với cô đầy tàn nhẫn. Chỉ cần anh có một chút tình cảm nào với cô, thì anh đã không nỡ đối xử với cô như vậy. Vì vậy, người anh yêu phải là Hạ Minh Nguyệt, người đã lớn lên cùng anh và sáu năm trước còn cứu mạng anh.

Anh đã hứa với Hạ Minh Nguyệt sẽ bảo vệ cô ấy cả đời, anh tuyệt đối không thể thích bất kỳ người phụ nữ nào khác, ngay cả khi người đó là vợ danh nghĩa của anh.

Lệ Cảnh Thâm khẽ thở ra, ánh mắt chậm rãi phác họa ngũ quan của Thẩm Chi Sơ.

Thẩm Chi Sơ năm nay mới hai mươi tư tuổi, dưới vẻ ngoài tinh tế, mọi đường nét đều như được đo bằng thước, khóe môi trời sinh hơi cong lên, ngay cả khi không biểu cảm cũng luôn tạo cảm giác đang mỉm cười.

Điều khiến người ta kinh ngạc nhất là đôi mắt cô, đen láy và sáng rực như mắt mèo, nhìn bạn thì vô cùng ngoan ngoãn. Xương gò má rất đẹp, dù mặc quần áo rách rưới cũng không thể che giấu được vẻ rạng rỡ đó.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc