Nạp Thiếp Ký I

Chương 440: Ý nghĩa thật của câu

Trước Sau

break
Dương Thu Trì tức thời hiểu rõ là Kỷ Cương hãm hại mình một phần là sợ năng lực của hắn quá giỏi có thể thế y, một mục đích khác là tơ tưởng đến hai mỹ thiếp Hồng Lăng và Liễu Nhược Băng của hắn. Hắn cười lạnh khinh bỉ nói: "Ngươi đừng có nằm mộng!" Vừa nói vừa sờ súng, lòng nghĩ dù lão tử có chết thì ngươi cũng sống không nổi mà hưởng phước đó đâu!

Nụ cười của Kỷ Cương chợt tắt, chuyển thân qua hỏi ba người Cố nội các học sĩ: "Ba ngươi nói coi có phải là các ngươi thông đồng với nhau dùng thán độc mưu sát Hiền phi nương nương hay không?"

Cẩm y vệ sau lưng ba người lập tức túm đầu họ đè xuống đất, dường như là dập mạnh hẳn xuống, lại còn quát lớn: "Nói mau!"

Ba người đều phát ra tiếng rên rĩ thống khổ, trước sau đều hồi đáp: "Đúng!"

Dương Thu Trì nghe qua, đoán nữ tử đó chính là Triều Tiên cống nữ Thuận phi.

Kỷ Cương đắc ý nhìn nhìn Dương Thu Trì, xong quay sang hỏi Bồ Phàm Cốc và hai hộ vệ đang quỳ phía bên kia: "Các ngươi đem tình hình nhìn thấy được như thật bẩm báo cho hoàng thượng nghe."

Ba người bọn Bồ Phàm Cốc vâng dạ dập đầu, Bồ Phàm Cốc thưa: "Ba người bọn chúc hạ là thiếp thân thị vệ của Dương hầu gia, không, Dương Thu Trì. Lần thứ hai đến lăng mộ của Hiền phi nương nương khai quan nghiệm thị, một mình y tiến vào, đuổi tất cả chúng tôi ra ngoài. Sau khi chờ gần hai canh giờ mới ra nói được rồi. Tôi lúc đó vô cùng hoài nghi, khai quan nghiệm thi gì mà lâu dữ vậy, nên đem chuyện này mật báo cho chỉ huy sứ đại nhân."

Dương Thu Trì lạnh lùng nhìn hắn, không hề lên tiếng.

Bồ Phàm Cốc nói tiếp: "Sau khi trở về kinh thành, y dẫn chúng tôi đi tìm Vương Tư Thái, cố ý ba lần bốn lượt đem án tình nói ra, nói rất thẳng, rõ ràng là báo cho ả biết sự tình đã bại lộ. Vương Tư Thái lúc đó biến hẳn sắc mặt. Sau khi ra ngoài, y thì thầm gì đó với tiểu thiếp Tống Vân Nhi của y vài câu, Tống Vân Nhi sau đó bỏ đi. Tôi càng hoài nghi hơn, cho nên nghĩ cách thông tri cho chỉ huy sứ đại nhân."

Kỷ Cương các đắc ý hơn, cười lạnh nói: "Dương Thu Trì, đồng đảng của ngươi đã khai nhận, lại có ba nhân chứng ở đây, ngươi còn cho rằng không có bằng chứng thực tế hay sao?"

Dương Thu Trì đã tuyệt vọng đến cực điểm, chỉ bằng chứng cứ, không cần sử dụng hình tấn bức cung, thì vẫn có thể nói là vô cùng đầy đủ, có thể định án được rồi.

Thì ra, Kỷ Cương quả nhiên đã sớm có lòng e dè về khả năng phá án của Dương Thu Trì có thể uy hiếp địa vị chỉ huy sứ của y, nên đã có ý nghĩ và thực hiện các biện pháp chuẩn bị trừ khử Dương Thu Trì. Khi Dương Thu Trì bắt được con trai Chu Văn Khuê của Kiến Văn đế, Kỷ Cương đã bắt đầu mở rộng công tác thu thập tin tức và tu liệu liên quan đến hành động của Dương Thu Trì. Chờ đến khi Minh Thành Tổ bổ nhiệm Dương Thu Trì làm cẩm y vệ đồng tri, sự e dè này càng mạnh mẽ hơn. Và vào lúc này, Kỷ Cương cũng đã hoàn toàn nắm rõ những tư liệu liên quan đến Dương Thu Trì, và tiến thêm một bước sắp bày kế hoạch tiến hành vu oán giá họa hãm hại hắn.

Tiếp theo đó, Kỷ Cương tham công gây ra chuyện Minh Thành Tổ xét án sai, giết lầm Lữ Viên Thiện mỹ nhân cùng một số người khác, dẫn tới sự không vui của Minh Thành Tố, ngay trước mặt Kỷ Cương đã chỉ định Dương Thu Trì chuyên môn phụ trách phá án của Hiền phi, cho phép Dương Thu Trì trực tiếp vượt qua khỏi Kỷ Cương báo cáo thẳng với Minh Thành Tổ. Điều này khiến Kỷ Cương hạ quyết tâm động thủ với Dương Thu Trì, trừ đi mối uy hiếp này.

Khi Dương Thu Trì cùng mọi người xuất phát đi lăng mộ của Hiền phi tiến hành khai quan nghiệm thi lần thứ hai, Kỷ Cương đã phái cẩm y vệ mật thám thân tín len lén đi theo vào lăng mộ, bố trí mọi chuyện thích hợp để vu khống hãm hại Dương Thu Trì.

Bồ Phàm Cố đem tin tức Dương Thu Trì một mình nghiệm thi báo về, bọn mật thám sau khi chờ cho bọn Dương Thu Trì đi rồi, liền tiến hành đào bới vào mộ của Hiền phi nương nương tiến hành hủy hoại thi thể, từ đó mới khép Dương Thu Trì vào tội đại bất kính với di thể của Hiền phi nương nương.

Tiếp theo đó, Dương Thu Trì vừa sử dụng kế đả thảo kinh xà để khua rắn con tìm về ổ, vốn là muốn tìm người đứng phía sau chỉ huy Vương Tư Thái, không ngờ tin tức bị tai mắt của Kỷ Cương là Bồ Phàm Cốc cùng 2 hộ vệ còn lại báo về, Kỷ Cương hiểu rõ một khi Dương Thu Trì phá được án của Hiền phi, địa vị của hắn trong tầm mắt của Minh Thành Tổ sẽ tăng thêm một bậc, ngày tháng thay thế Kỷ Cương y không còn xa nữa, cho nên càng tăng gia quyết tâm trừ diệt Dương Thu Trì.

Kỷ Cương lập tức cho bộ hạ theo sát Vương Tư Thái, vừa khéo Thuận phi nương nương cho Vương Tư Thái mang vài cuộn vải đến cung. Cẩm y vệ đem tin này báo cáo Kỷ Cương, Kỷ Cương lập tức tìm được lý do thích hợp nhất, quyết định bắt vị Thuận phi nương nương đến từ Triều Tiên không có chỗ dựa gì lớn này đổ hết tội lên đầu. Y căn cứ vào tư liệu đã nắm được trước đó của Dương Thu Trì, căn cứ vào tình huống mới nhất trong âm mưu dùng thán độc mưu sát Hiền phi nương nương, kết hợp với các sắp bày trước đây của y, hình thành một kế hoạch hãm hại từ trên trời rơi xuống nhưng vô cùng hoàn chỉnh, lập tức thực thi như sấm nổ ngang tai.

Kỷ Cương lập tức tiến cung đem sự tình mà y đã bày vẽ ra bẩm báo cho Minh Thành Tổ. Minh Thành Tổ nghe nói Dương Thu Trì hủy thi diệt tích, phá hủy di thể của Hiền phi nương nương, đùng đùng nổi giận, lại nghe nói Dương Thu Trì vốn đã sớm cùng Thuận phi, Cố nội các học sĩ câu kết, dùng thán độc mưu sát hiền phi nương nương, càng tức điên cả đầu, trong cơn thịnh nộ lập tức ra lệnh cho Kỷ Cương tiến hành điều tra triệt để.

Kỷ Cương được lệnh tối cao của Minh Thành Tổ, lập tức phái cẩm y vệ dùng lưới cá tiến hành đánh lén Tống Vân Nhi, bắt sống nàng trong lúc đang theo dấu Vương Tư Thái. Sau đó, y cho bắt Vương Tư Thái, Cố nội các học sĩ và Hiền phi rồi tiến hành nghiêm hình khảo tra. Ba người này chịu tra tấn không nổi, đều căn cứ vào lời mớm cung mà Kỷ Cương đã an bày mà khai theo hết.

Nếu như ba người đã khai nhận, khẩu cung của nhân phạm ở thời cổ đại là vua của mọi chứng cứ, chỉ bằng vào cái đó đã có thể định người ta vào tử tội. Minh Thành Tổ nhớ đến cái chết thảm của Hiền phi, trong cơn lửa giận đã vỗ bàn, ra lệnh cho đem Hiền phi, Vương Tư Thái và Cố nội các học sĩ áp giải đến thiên lao ở Hình bộ tra hỏi rồi giam lại chờ lăng trì xử tử, và tru diệt luôn cửu tộc.

Thuận phi sau khi khai nhận, đã khai loạn oan cho người khác, hầu như đem toàn bộ những cống phi đến từ Triều Tiên đều khai thành đồng đảng của mình.

Trong cơn tức giận, Minh Thành Tổ không cần điều tra cho tử tế gì cả, ra lệnh cho bắt trói hết các Triều Tiên cống nữ này đem lăng trì xử tử hết. Lần ngược sát này đã liên lụy đến hai nghìn tám trăm người, hầu như nữ tử tiến cống từ Triều Tiên đến cho Minh triều đều bị giết chết một cách thảm thiết.

Thuận phi cùng hai người được cho là chủ mưu bị áp giải xuống thiên lao chờ lăng trì xử tử. Kỷ Cương thấy âm mưu sắp sửa thành công tròn vẹn, lòng thập phần đắc ý, tiếp theo đó chỉ còn chờ Minh Thành Tổ hạ chỉ tru diệt cửu tộc của Dương Thu Trì là xong.

Dương Thu Trì nghe Minh Thành Tổ hạ lệnh đẹp những phi tần và cống nữ Triều Tiên cùng những người liên quan đem đi lăng trì xử tử mà lòng lạnh từng cơn. Hắn cảm thấy lão Minh Thành Tổ này quả thật là hiếu sát thành tính, không biết là bản thân có thoát được kiếp này hay không. Hắn sờ sờ cây súng 77 ở cẳng chân, chuẩn bị sẳn sàng liều mạng.

Minh Thành Tổ xử trí xong những người khác, lạnh lùng nhìn Dương Thu Trì. Nhân vì Dương Thu Trì nhất mực không nhận tội, nên còn chưa tiện xuống tay, nên hỏi tiếp: "Ngươi còn gì để nói nữa?"

Dương Thu Trì đáp: "Hoàng thượng, tôi không hề giết Hiền phi nương nương, mọi điều này đều do Kỷ Cương...."

"Rầm....!" Minh Thành Tổ vỗ mạnh vào bàn, rống lên: "Im miệng! Chứng cứ xác thật ngươi còn dám chối nữa sao, còn dám vu khống người khác nữa sao?"

Khóe miệng Kỷ Cương lộ một nụ cười đắc ý.

Dương Thu Trì hoàn toàn tuyệt vọng, cười thảm một tiếng, lạnh giọng nói: "Tôi còn có một lời muốn nói."

"Ngươi nói đi!" Minh Thành Tổ sầm mặt nhìn Dương Thu Trì trừng trừng.

Dương Thu Trì nói: "Tôi hiện giờ rốt cuộc đã hiểu rõ cái câu 'Thỏ Chết Giết Chó' có hàm nghĩa chân chính là gì. Đó không phải là thỏ vừa chết là đem giết chó săn đi ăn thịt ngay, vì như vậy người khác sẽ nói chủ nhân là bất nhân bất nghĩa. Cho nên, nhất định phỉa tìm hiểu và chỉ rõ đặc điểm hay tật xấu gì đó của chó săn, ví dụ như ban đêm sủa loạn, rồi tùy tiện ỉa đái khắp nhà, ăn vụn này ăn hớt cái kia gì đó... sau đó mới giết chó săn. Như vậy thì chủ nhân của chó săn có thể nói: Các ngươi coi đó, ta không có 'Thỏ chết giết chó' nghe, ta giết nó nhân vì nó phạm phải những sai lầm như thế này! Có sai lầm thì dĩ nhiên là phải giết nó rồi!"

"Đúng vậy!" Dương Thu Trì đã toàn thân đầm đìa mồ hôi, hùng hồn nói tiếp: "Tôi từ khi xuất đạo đến giờ, giết chết đại nội tổng quản của Kiến Văn là Hồng Ưng, bắt sống thái giám thân tín của Kiến Văn là Vương Chấn, phá án mưu phản của Hạ gia và Hác gia, thông báo tin tức giải cứu Hiền phi nương nương, bẻ gãy án mưu phản của Ngụy Quốc công Từ Khâm và Mễ viên ngoại ở Vũ Xương, miễn trừ cái khổ binh đao của hàng vạn bá tánh vô tội, đại phá sào huyệt của Kiến Văn, bắt sống thân tín của Kiến Văn là Trình Tể và con trai của y là Chu Văn Khuê, giết phản tặc Đế Lạc Pháp Vương, bắt thân tín Dương Ứng Năng của Kiến Văn, dẹp tan âm mưu phản loạn của cha con Đô chỉ huy sứ Lý Trì Nghiệp ở Tứ Xuyên, tự hỏi lòng cảm thấy vì nước tận trung, lòng trung như nhất. Không ngờ vẫn không chạy thoát mệnh vận thỏ chết giết chó! Chẳng lẽ đây cũng tính là nhân nghĩa hay sao?"

Minh Thành Tổ cười lạnh: "Ngươi đang kể công với trẫm ấy à?"

"Không sai! Tôi vào sanh ra tử là vì hoàng thượng, mấy lần chết đi sống lại, không có công lao cũng có khổ lao, không có khổ lao cũng có bì lao (mệt mỏi rõ rời do nhọc sức). Hoàng thượng chỉ bằng mấy chứng cứ hở đủ trăm cái lỗ do Kỷ Cương dùng khốc hình bức cung mà có để trị tôi tử tội, tôi chết cũng không phục!"

"Hở trăm cái lổ?" Minh Thành Tổ cười lạnh, "Được, trẫm thử nghe xem ngươi nói coi cái gì là trăm lổ hổng, để tránh khỏi bị ngươi nói trẫm đối với ngươi bất nhân bất nghĩa!"

"Được!" Dương Thu Trì gật gù, quay sang hỏi Kỷ cương: "Ta hỏi ngươi, ta vì sao lại nghe lời chỉ sử của Thuận phi mà mưu sát Hiền phi nương nương? Điều đó có gì tốt cho ta?"

"Hiền phi cấp cho ngươi nhiều tưởng thưởng a!" Kỷ Cương cảm thấy lý do này rất đầy đủ và chắc chắn.

"Ha ha ha! Tưởng thưởng? Ba ta là một tần phi thì có thể tưởng thưởng gì cho ta? Có thể thăng quan phát tài cho ta không?"

"Thăng quan...." Kỷ Cương nghĩ lại, nhớ rằng Thuận phi không có quyền lực này, liền nói chữa: "Không... cấp cho ngươi kim ngân châu báo!"

"Ta phá án Hạ viên ngoại trợ giúp Kiến Văn dư đảng, phá án mưu phản của Hác gia, hoàng thượng đã đem toàn bộ tiền tài của hai nhà thưởng cho ta. Ngươi có biết số tiền tài đó nhiều bao nhiêu không? Tuy chúng không bằng số mà ngươi bòn rút cướp bóc của dân chúng, nhưng cũng đủ nhiều lắm rồi. Chỉ bằng tiền tài kiếm được của các tiệm buôn của Hác gia ở Ninh Quốc phủ trong một năm cũng đủ chất đầy căn phòng này! Còn Thuận phi là một cống phi của Triều Tiên, tiền lương mỗi tháng đều theo định chế, nàng ta có bao nhiêu tiền mà đi mua chuộc lấy lòng ta? Ta lúc đó đã giàu khắp một phương, còn tham gì chút tiền tài của ả hay sao?"

"Hắc hắc, lòng người lúc nào cũng không đủ hết!"

"Ngươi cho rằng người khác ai ai cũng tham đến nổi đáng khinh nhờn như ngươi à?" Dương Thu Trì cười lạnh, "Được, ta hỏi ngươi thêm một vấn đề nữa, ngươi nếu có thể đáp cho tròn vẹn thì ta dù có chết cũng không nói hai lời!"

"Lời này là thật?"

"Ngươi tưởng lời lão tử nói giống như lời đánh rấm của ngươi hay sao?"

"Ngươi..." Kỷ Cương trừng mắt, lập tức cố dằn cơn nóng giận: "Được, lão tử muốn để ngươi chết tâm phục khẩu phục. Ngươi hỏi đi!"
break
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc