Sở Từ hơi mím môi, nhìn sang bên cạnh thấy Ipad sắp hết pin mới đứng dậy, định đi tìm dây sạc.
Mở cửa phòng đi ra ngoài, liền gặp được cái nữ nhân hồi ban trưa gọi là Alina đang làm gì đó ở trên bàn Lục Tấn, thấy cô mở cửa đi ra, đáy mắt Alina xẹt qua một đạo kinh ngạc quang mang nhưng ngay sau đó lập tức trầm xuống.
Trà Bạch bên tai luôn miệng nói, [Oa! Từ Từ, đây nhất định là loại người không tốt đẹp gì! Ánh mắt kia như muốn ăn tươi nuốt sống ngươi vậy! Ngươi phải cẩn thận a.]
"Yên tâm, ta có thể đánh mười cái."
Sở Từ phi thường bình tĩnh chớp mắt đối với Trà Bạch nói, trong tay cầm Ipad hướng bàn làm việc đi đến.
Trà Bạch:??? Đánh mười cái?!
[Aaaa, Từ Từ, nhuyễn muội tử nhuyễn muội tử, chúng ta là nhuyễn muội từ tay trói gà không chặt a!!]
Sở Từ: A... Đau đầu.
"Được được, ta biết rồi, biết rồi."
Sở Từ nhăn mày cầm Ipad đi đến chỗ bàn làm việc của Lục Tấn cầm dây sạc rồi trực tiếp xoay người đi, không hề cho Alina một ánh mắt.
Càng cảm thấy khó chịu hơn, bởi vì trên người Alina có mùi của thuốc lá, lại trộn lẫn với hương nước hoa nồng đậm của phụ nữ, Sở Từ chính là đặc biệt không thích.
"Uy." Thấy Sở Từ không hề để ý tới mình, đáy mắt Alina mang theo một tia lệ quang, khoanh tay ngạo nghễ.
Sở Từ hơi run lên một chút.
Trà Bạch ân cần mở miệng: [Từ Từ, ngươi run cái gì? Là bởi vì tình huống trước mắt không giải quyết được sao? Hay để ta kiến nghị với cấp trên đi tìm mục tiêu nhiệm vụ tới?!!]
Sở Từ cắm sạc Ipad, sau đó nói với Trà Bạch, "Thời tiết lạnh như thế, cô ta lại ăn mặc ít vải như vậy, nhìn cô ta, ta cảm thấy lạnh."
Trà Bạch:... Cầu xin ngươi, chúng ta thật sự không cần đánh mười cái.
"Cô bé đây là đang khiêu khích tôi?!" Alina nâng cằm, hơi thở còn nhiễm một chút tàn hơi thuốc lá, "Tôi với Jin quen nhau cũng được bốn năm."
Sở Từ đảo mắt nhìn cô ta, con ngươi thanh triệt sáng ngời, "Cô quả thực là không có giáo dưỡng như lời anh trai nói sao? Nơi này là văn phòng của Lục Tấn, trong này có không ít dữ liệu quan trọng, mà theo như tôi biết, cô hẳn là cố ý đi vào?"
"Xem chừng cô bé rất đắc ý?" Nghe Sở Từ nói vậy, Alina liền đứng dậy đến gần chỗ cô, hơi khom lưng, tàn hơi của thuốc lá liền xộc vào mũi.
Sở Từ nhíu mày, đối với việc hai người một cao một thấp sai biệt này vô cùng bất mãn.
Lại tiếp tục nghe Alina nói.
"Cô bé thích Jin? Vì cái gì? Là vì khuôn mặt kia sao?! A, thích mỗi khuôn mặt của anh ấy thì cô bé cũng thực...." Alina nhíu mày, không biết nghĩ tới cái gì, đáy mắt hiện lên một tia tự đắc, "Cô bé đã bao giờ nhìn thấy bộ dáng thật sự của Jin?!"
"Jin là người vô tình, đối với ai cũng vô cùng hờ hững lạnh nhạt, thậm chí còn có chút tuyệt tình, người như vậy, cũng chỉ có mình tôi là biết rõ, mấy cô tiểu thư như các cô không hề xứng với anh ấy, cô bé tốt nhất là nên thức thời một chút, tự mình rời khỏi Jin đi, đừng có chờ đến lúc này... Xuống đài không được!"
Một người như vậy, chỉ có cùng anh tồn tại trong một thế giới mới có thể hiểu rõ anh, mới có thể xứng với anh.