Sở Từ nhìn thời khóa biểu ngày mai, thở dài một hơi.
[Từ Từ, ngươi làm sao vậy?]
"Đau đầu." Tiểu cô nương chẹp miệng, mày nhăn thành một đoàn, bắt đầu cùng Trà Bạch thương lượng, "Tiểu Bạch a~"
[Có chuyện gì?] Đối với cái tên mà Sở Từ gọi, nó cũng đã không thèm quan tâm đến.
Sở Từ nháy mắt, "Ta không có phúc lợi gì sao?"
Đôi mắt hạnh to tròn, còn không quên quay đầu nhìn thời khóa biểu.
Điên cuồng ám chỉ.
[Phương diện tri thức dự trữ không có biện pháp giúp ngươi.] Cuối cùng nhìn thấy Sở Từ đang muốn làm gì đó, Trà Bạch dừng một chút rồi nói tiếp, [Bất quá, để ký chủ nhanh chóng thích ứng với vị diện, tặng cho ngươi quà tân thủ, khiến cho các phương diện học tập năng lực tăng nhanh..]
Sở Từ chớp chớp con ngươi, "Cho nên?"
[Cho nên từ nay thỉnh Từ Từ trong thời gian này hãy hảo hảo học tập, mỗi ngày tiến về phía trước.]
Sở Từ: "..."
Bị bắt tiếp nhận cái hiện thực tàn khốc này, ngay sáng sớm hôm sau Sở Từ liền rời giường chuẩn bị đi học.
Trường cao tam Nhất Trung, thành tích của học sinh nơi này không tồi.
Sở Từ đến rất sớn, trong phòng học cao tam ban nhất vô cùng yên ắng, đa phần mọi người đều im lặng ngồi đọc sách.
Ở trường học, nguyên chủ không hề có bạn bè, hơn nữa vì ban Sở Từ lạc thành tích, cũng vì tính cách, chủ nhiệm lớp cùng với đồng học đều không thể thích cô.
Trong ký ức của nguyên chủ không có quá nhiều kiến thức, Sở Từ chỉ thở dài một hơi, nhìn quyển sách giáo khoa trông vô cùng mới.
Sở Từ:...
Cô cũng từng học qua mấy thứ này, nhưng thời gian trôi qua lâu như vậy hẳn đã quên, đành phải mở trang đầu tiên, trong tay cầm bút.
Bên cạnh lại truyền đến âm thanh xì xầm.
"Liến tiếp nghỉ mấy ngày cuối tuần cũng không có ai quản, mà cũng sắp kiểm tra học kì, cô ta còn không biết ôn tập đi?"
"Đúng rồi, cậu biết không? Sở Từ căn bản không phải là hài tử Sở gia, vậy mà vẫn luôn kiêu ngạo chiếm đoạt Sở gia, làm cho Sở đại thiếu gia thực sự bị bức đến không quay lại Sở gia được."
"Oa, cái này cũng quá ác đi! Sở thiếu thật đáng thương a~"
"Không phải sao, nghe nói lúc trước Sở Từ nghỉ học, thật ra là đi tìm Sở đại thiếu gia gây phiền phức đấy."
"Lần này phỏng chừng chọc phải tổ ong vò vẽ, hiện tại Sở gia đều mặc kệ cô ta, buổi sáng không thấy xe Sở gia tới đưa đón, Sở thiếu đã quay trở lại, cô ta còn không biết đi lấy lòng, lại tự gây khó dễ cho mình, mặc dù Sở thiếu không được Sở gia nuôi nấng, nhưng dù sao vẫn là con ruột, Sở Từ kiêu căng chẳng phải ỷ vào Sở phu nhân thương xót cô ta sao?!"
Thanh âm tuy rằng không lớn, nhưng Sở Từ thế nào đều nghe được.
Trà Bạch nghe xong cảm thấy vô cùng tức giận thay cho Sở Từ, bất mãn nói, [Cách giáo dục ở vị diện này thật kém!]
Sở Từ cầm bút viết, nghe thấy Trà Bạch nói, mới giương mắt nhìn thoáng qua phía trước.
Cô cũng chỉ liếc mắt một cái rồi lại cúi đầu đọc sách, nói, "Kỳ thực cũng đúng, với cái tính cách của nguyên chủ, bị người ta nói vậy cũng không sai."
....
Tác giả có lời muốn nói: Mặt bìa đã sửa, đệ nhị càng, điên cuồng khen ta, hiện tại! (づ ̄3 ̄)づ