Nam Sủng Của Tiểu Thư

Chương 2

Trước Sau

break
Nàng lớn tiếng ồn ào, hốc mắt không chịu thua kém đỏ lên.

Nàng tuy rằng luôn một bộ dáng tự tin ngạo nghễ, nhưng là theo đuổi đã mười năm, xú nam nhân chết tiệt này lại đối với nàng tuyệt không động tâm, nói nàng như thế nào có thể không nổi giận, này là điều quá khó?

Ngẫu nhiên, nàng cảm thấy chính mình hay không rất ngốc? Có phải hay không tất cả đều là nàng tự mình đa tình, Lăng Vi Phong căn bản không có khả năng thích nàng, càng không thểcó cơ hội lấy nàng, như vậy nàng vẫn một mực tiếp tục truy đuổi có tác dụng sao???

Mỗi khi nghĩ đến đây, nàng liền bàng hoàng, nàng cũng không phải thực sự kiên cường như vậy, nàng cũng có thời điểm sợ hãi, chính là tính tình quật cường chống đỡ, làm cho nàng không chịu dễ dàng trước mặt người khác yếu thế.

Hơn nữa… Nàng thưc sự thực sự rất thích hắn ,thích đến không thể tự kiềm chế, nàng đuổi theo hắn mười năm, mười năm qua, trong mắt nàng chỉ nhìn thấy hắn.

Trừ bỏ Lăng Vi Phong, ai nàng cũng không cần, nàng chỉ cần hắn!

Nhưng là hắn lại không muốn nàng, luôn cự tuyệt nàng. Mỗi lầnbị cự tuyệt, lòng của nàng liền đau một lần, chính là nàng nhẫn hạ , không cho hắn nhìn thấy chính mình yếu ớt, ở trước mặt hắn, nàng vĩnh viễn đều là Đỗ Tiểu Nguyệt tự tin lại cả gan làm loạn.

Yếu ớt cùng nước mắt của nàng luôn một mình nuốt vào, không cho người khác nhìn thấy, nhưng nàng thực sự muốn nói cho hắn biết, không cần luôn như vậy tàn nhẫn cự tuyệt nàng, hắn… Có thể hay không thử thích nàng ???

Nhưng lời nói vừa đến miệng, nàng lại nhịn xuống, tính tình quật cường làm cho nàng không cách nào mở miệng được, cho nên quan hệ của nàng cùng Lăng Vi Phong luôn là nàng truy hắn trốn, không có một tia tiến triển.

“Vì sao ngươi không có khả năng thích ta đây???” Đỗ Tiểu Nguyệt dừng lại cước bộ, lặng lẽ tự hỏi.

“Bởi vì đại ca thân ái của ta là yêu thích các cô nương nhu nhược biết nghe lời, hiểu được tam tòng tứ đức, hiểu được lấy phu vì thiên (TĐ: lấy ck làm trời NV:*thở phì phì* sao k phải lấy vợlàm trời chứ!), sở trường là cầm kỳ thi họa mà không phải là động thương múa đao”

Lăng Xảo Xảo vẫn ngồi một bên định thần nhàn nhã uống một ngụm trà Long Tỉnh, ôn nhu trả lời vấn đề của Đỗ Tiểu Nguyệt.

Đỗ Tiểu Nguyệt hướng Lăng Xảo Xảo mà trừng, mím môi không cam lòng hét: “Cái loại cô nương nhàm chán ấy có cái gì tốt??? Ngoài đường đều là như vậy nha! Căn bản không có ta một ĐỗTiểu Nguyệt đặc biệt” (TĐ: tự kỉ thế nhỉ… đuôi nhỏ a.. ta cũng rất đặc biệt a NV: nàng cũng tử kỉ k kém nha =.=)

“Đúng vậy nha! Đặc biệt đến nỗi mỗi ngày đều đi kỹ viện! Ta nóiĐỗ tiểu thư, cho dù ngươi buổi tối có đến nhưng làm sao ban ngày ban mặt cũng dám đến??? Thật sự là phá mộng đẹp người khác!” Còn chưa ngủ đủ giấc đã bị lay tỉnh, Lăng Xảo Xảo cô nương hiện giờ là lão đại khó tính.

“Ta khí bất quá thôi! Gần Phong Nguyệt Lâu nhất chính là Bách Hoa Các của ngươi, ta không tìm ngươi thì tìm ai???” Đỗ Tiểu Nguyệt trả lời đúng lý hợp tình.

Lăng Xảo Xảo cho Đỗ Tiểu Nguyệt một cái xem thường, có thểthấy được hốc mắt Đỗ Tiểu Nguyệt hồng hồng, muốn khóc nhưng lại cậy mạnh mà nín nhịn, nước mắt chính là không chịu rơi xuống, làm cho nàng nhịn không được thở dài.

“Đuổi theo đã mười năm, ngươi không cảm thấy phiền sao???” Thực không hiểu nổi nàng, cái đại ca lạnh như băng kia có gì tốt mà làm cho nàng thích như vậy, tuy rằng khuôn mặt kia thật sựlà xinh đẹp nổi bật, nhưng cá tính lại lạnh như băng, thật sựkhông thể nào làm cho người ta thưởng thức!

“Đương nhiên mệt, như thế nào không cảm thấy phiền???” ĐỗTiểu Nguyệt xả ra một chút tươi cười chua xót “Nhưng là không có biện pháp dừng lại nha!!! Không thấy hắn ta sẽ rất nhớ hắn, đã cố thử không thích hắn, nhưng là rất khó rất khó, thân ảnh của hắn tựa như ở trong lòng ta đã ăn sâu vào, như thế nào cũng xóa không xong.”

“Nhưng là… Nếu làm không tốt ngươi lại theo đuổi thêm mười năm, kết quả vẫn là giống nhau, đại ca của ta sẽ không thú ngươi” Lăng Xảo Xảo ăn ngay nói thật (TĐ: 2 huynh muội này ko kém gì nhau mà ~~ NV: *thở dài* khổ thân nguyệt tỉ ak)

“Tại sao???” Đỗ Tiểu Nguyệt vẻ mặt không phục: “Ta làm sao không tốt???”

Nàng tự nhận không có thua một ai nha! (TĐ: Muội công nhận tỷtự kỉ k thua ai) Học thức dung mạo không thua ai, tuy rằng cá tính có chút điểm làm bậy, nhưng đây chân chính là nàng nha!

“Ngươi không có chỗ nào không tốt, chính là…”

“Như thế nào???”

“Thú ngươi quá mệt mỏi, nếu ta là nam nhân bình thường, ta cũng không muốn kết hôn với ngươi” (TĐ: biết cách đả thương người ghê NV: muối chắc chắn sẽ thú ta.. muối nhỉ!)

Làm gì có cô nương nào đứng đắn đều mỗi ngày đến kỹ viện? Lại càng không cần nói tới nàng, Đỗ Tiểu Nguyệt, thanh danh ở Bắc thành là không người không biết, không người không hiểu --- kém!

“Vì sao??? Ngươi cho ta cái lý do!” Đỗ Tiểu Nguyệt bất mãn trừng mắt Lăng Xảo Xảo, chưa nói ra lý do tốt, nàng sẽ làm cho nàng ta đẹp mặt!

Xem nàng trừng mắt chỉ thẳng mục đích, Lăng Xảo Xảo nhẹnhàng chớp mắt một cái: “Ta hỏi ngươi, trước giờ ngươi nhận thức đại ca của ta, tiểu cô nương ngươi có phải hay không xung quanh mỗi một cái đều mềm mại thẹn thùng lại khả ái?”

Đỗ Tiểu Nguyệt bị hỏi sửng sốt, còn không có mở miệng, Lăng Xảo Xảo lại tiếp tục nói.

“Cuối cùng, ta hỏi ngươi, nếu ngươi là nam nhân, ngươi muốn thú loại cô nương ác danh bên ngoài giống ngươi hay vẫn là cái loại vừa nhu thuận lại ôn nhu cô nương đi?”

“Ta…. Ta…” Đỗ Tiểu Nguyệt há mồm. nhưng lại ấp úng nói không ra lời.

“Xem đi! Đáp án rõ ràng” Lăng Xảo Xảo nhún nhún vai, nâng mâu nhìn về phía Đỗ Tiểu Nguyệt.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đỗ Tiểu Nguyệt thực buồn rầu cau mày: “Được rồi! Ta nghĩ ta đã hiểu ý tứ ngươi, Lăng Vi Phong cũng là nam nhân bình thường, cho nên hắn muốn kết hôn là thê tử tốt biết nghe lời, cho dù không có thích cũng không quanhệ?”

“Bình thường mà nói, không có nam nhân không thích thê thửngoan ngoãn biết nghe lời đi?” (TĐ: chậc… ta ế rồi đuôi nhỏ ơi ~~ NV: k sao k sao, ta sẽ nuôi nàng cả đời =)))

Bất quá nàng thực hoài nghi đại ca khối băng của nàng thực sự sẽthích cái loại nữ nhân nhàm chán đó hay sao? Nàng vẫn cảm thấy Đỗ Tiểu Nguyệt thú vị hơn, mới thật sự xứng với đại ca lạnh lùng kia của nàng.

“Tùy tiện!” Đỗ Tiểu Nguyệt tay vung lên, không nghĩ bàn lại vấn đề đó: “Mặc kệ như thế nào, ta chính là nhất định phải gả cho Lăng Vi Phong”

“Hắn không cưới ngươi, ngươi muốn gả cũng gả không được” Lăng Xảo Xảo lạnh lùng dội nước lã. (NV: Quá phũ đi =.=)

Đỗ Tiểu Nguyệt mị thu hút, trong đầu hiện lên một ý tưởng “ Cho nên ta tức giận, ta sẽ làm bất cứ giá nào!” Con hổ không phát uy, lại tưởng nàng Đỗ Tiểu Nguyệt là mèo bệnh nha.

“Ngươi muốn như thế nào?” Gặp Đỗ Tiểu Nguyệt biếu tình âm âm, Lăng Xảo Xảo nhất thời có dự cảm không tốt.

Đỗ Tiểu Nguyệt dương lên một chút tươi cười thực âm thực ngoan: “ Xảo Xảo, ta muốn ngươi giúp ta”.

“Giúp ngươi cái gì?” Đỗ Tiểu Nguyệt cười làm cho Lăng Xảo Xảo dựng lên hết lông tơ ( TĐ: hơ ~~ mao = lông)

“Hắc.. hắc”

Ban đêm, phố hoa yên tĩnh đã trở nên náo nhiệt.

Nhất là Bách Hoa các, khách nhân nối liền không dứt, Hoa ma ma mặc bộ y phục màu đỏ bạc thường, cười duyên chiêu đãi khách nhân.

Thanh âm trêu đùa cùng với mùi rượu hòa lẫn mùi son phấn, tạo ra một đêm dâm mĩ ồn ào.

Bất đồng với đại sảnh náo nhiệt, ở trên lầu Xảo Linh Cách đêm nay lại cực kì yên tĩnh, bởi vì ngay từ xế chiều ( TĐ: đầu đêm thay = xế chiều đk k nhể), hoa khôi Lăng Xảo Xảo danh vang Bắc thành đã phân phó, nàng hôm nay có việc, không tiếp khách.

Lời này vừa được thông báo, những khách nhân vì ngưỡng mộdanh tiếng nàng mà đến đương nhiên thất vọng cực kỳ, nhưng lại không ai dám nháo loạn, dù sao sau lưng Bách Hoa các là thế lực Lăng gia nên không ai dám trêu chọc.

“Ngươi tìm đến ta là có chuyện gì?” Lăng Vi Phong thanh âm nhàn nhạt hỏi tiểu muội, khuôn mặt tuấn mỹ thập phần trấn tĩnh, ánh mắt lại thoáng một chút ủ dột.

Từ ngày từ biệt ở tửu lâu, cũng đã nửa tháng hắn không gặp ĐỗTiểu Nguyệt, này không khỏi làm hắn kinh ngạc, bình thường hai ba ngày lại thấy thân ảnh nàng, nhưng nay tính cũng đã nửa tháng không thấy nàng xuất hiện.

Này tình hình không chỉ khiến hắn kinh ngạc, liền ngay cảngười bên cạnh hắn cũng cảm thấy kỳ quái, cảm giác giống nhưthiếu đi Đỗ Tiểu Nguyệt, liền ít đi cái gì….

Chung quanh trở nên yên tĩnh hơn, yên tĩnh làm cho người ta cảm thấy quái, có điểm không thật, cũng có chút hoảng, làm cho hắn nhất thời không biết nên làm sao.

Nàng có phải hay không đã nghĩ thông suốt, không muốn bám hắn nữa???

Nghĩ như vậy, hắn nên thở nhẹ một hơi, nhưng là không biết vì sao, hắn lại một chút cao hứng cũng không có, thậm chí có điểm tức giận, theo ngày trôi qua, tâm tình của hắn càng ngày càng tệ. Đây là có chuyện gì? ( =)) )”Có một số việc muốn tìm ngươi nói chuyện” Lăng Xảo Xảo cười ngọt ngào,thân thủ giúp huynh trưởng rót chén rượu “Ca, đây là rượu ta tự tay ủ, ngươi uống xem thử.”

“Ngươi tìm đến ta là vì chuyện này?” Lăng Vi Phong nhíu mày nhìn tiểu muội, thân thủ cầm lấy chén rượu, một ngụm đem rượu thưởng thức, hương hoa quế nồng đậm ở miệng lan tràn, rồi lưu lại trong miệng hắn.

“Đương nhiên không phải” Lăng Xảo Xảo nháy đôi mắt, giúp huynh trưởng đem cái chén đảo mãn “Ngươi làm sao vậy? Tâm tình giống như có vẻ không tốt?”

“Không có gì” Lăng Vi Phong cầm lấy cái chén, lại một ngụm đem rượu uống , chần chờ một lúc, mới ra vẻ lơ đãng hỏi: “ ĐỗTiểu Nguyệt gần đây không xuất hiện sao?”

“Ngươi nói Tiểu Nguyệt nha?” Lăng Xảo Xảo rũ mắt xuống, vừa rót rượu vừa nói: “ Nàng đã lâu không xuất hiện, cũng không biết bận việc gì, ta cũng đã lâu không thấy được nàng”

“Phải không?” Nghe được tiểu muội trả lời, Lăng Vi Phong cảm thấy tâm tình của mình càng kém, nhịn không được một ngụm lại một ngụm uống rượu.

“Làm sao vậy? Ngươi làm sao có thể đột nhiên hỏi nàng?” Lăng Xảo Xảo tò mò hỏi. (tỷ này diễn kịch giỏi thật @_@)

“Không có gì” Lăng Vĩ Phong thuận miệng có lệ,cũng không tựchủ nhớ lại ngày hôm đó vô tình thấy được ánh mắt nàng thoáng khổ sở. Nếu hắn không nhìn lầm, như vậy….. Hắn không phải thực sự làm tổn thương nàng?

Hắn nghĩ nàng vĩnh viễn đều là vẻ mặt tươi cười, vĩnh viễn đều là nhanh mồm nhanh miệng, không buông tha ai, cá tính cả gan làm loạn không ai khống chế được, nàng không giống với cô nương khác, so với nam nhân còn giống nam nhân hơn.

Nhưng là hắn lại đã quên, nàng rốt cuộc không phải thực sự là nam nhân, nàng cũng sẽ có thời điểm yếu ớt, chính là hắn chưa bao giờ xem qua, là nàng che giấu rất tốt? Hay là hắn chưa bao giờ chân chính chú ý nàng?

Có phải hay không mỗi khi hắn cự tuyệt nàng một lần, nàng liền sau lưng vụng trộm khổ sở?

Chính là đối mặt với hắn cũng không thể hiện ra, luôn mang vẻmặt ý cười.

Là như thế này sao? Mà hắn lại chưa từng phát hiện sao? (ngu ngốc, hừ )

“Bất quá nàng nửa tháng trước có đến một lần, tâm tình rất kém cỏi” Dò xét biểu tình huynh trưởng, Lăng Xảo Xảo nhẹ giọng nói.

Nửa tháng trước, Lăng Vi Phong sửng sốt, nhanh chóng chất vấn: “Nàng khóc sao?”

Lời vừa ra khỏi miệng, hắn lại ngây ngẩn cả người, không thểtưởng tượng được bộ dáng Đỗ Tiểu Nguyệt khóc.

“Nàng làm sao có thể khóc được” Lăng Xảo Xảo phốc xích một tiếng nở nụ cười, cảm thấy huynh trưởng rất quái lạ, bộ dáng giống như thực quan tâm Đỗ Tiểu Nguyệt.

“Nói cũng phải” Lăng Vi Phong xả ra một chút tươi cười, Đỗ Tiểu Nguyệt làm sao có thể khóc đây? (ô ô, ta ghét những kẻ nghĩ như thế ak... ta từng bị mấy lần..)

“Bất quá tuy rằng không khóc, nhưng hốc mắt thật đỏ” Lăng Xảo Xảo lại tiếp một câu, lời nói thấm thía nhìn huynh trưởng: “Tiểu Nguyệt cá tính rất quật cường, không có khả năng trước mắt người khác bày ra yếu ớt của bản thân, cho dù khóc, nàng cũng chỉ bản thân một người vụng trộm khóc, nàng là không có khảnăng trước mặt mọi người rơi lệ” ( chậc… ta cũng thường ko khóc a ~~)

Lời nói của Lăng Xảo Xảo làm cho Lăng Vi Phong trầm mặc, lần đầu tiên phát hiện thật ra hắn một chút cũng không hiểu ĐỗTiểu Nguyệt, hắn nhìn đến chính là bên ngoài của nàng, chân chính nàng, hắn tuyệt không biết chút gì.

Như vậy cũng tốt, hắn căn bản không tính có khúc mắc gì với nàng, có lẽ nàng không bao giờ bám hắn, như vậy không phải tốt lắm sao?

Nhưng là…. Chết tiệt hắn lại cảm thấy không tốt! Hắn muốn đi tìm nàng.

Ý niệm trong đầu này vừa xuất hiện, Lăng Vi Phong lập tức đứng dậy, nhưng mới vừa đứng lên, lại cảm thấy đầu váng mắt hoa, toàn bộ khí lực đều xói mòn.

Này….Hắn sửng sốt nhìn về phía tiểu muội. (TĐ: *vỗ mông an ủi* làm người chỉ nên tin tưởng bản thân thôi a NV: =)))

“Xảo Xảo… ngươi” kê đơn?!

“Thực xin lỗi! Ta….” Lăng Xảo Xảo vẻ mặt vô tội , sợ huynh trưởng đem nàng xé rách, chạy nhanh cách rất xa hắn.

“Chết tiệt ngươi..” Hạ cái dược gì?

Chưa kịp nói hết câu, Lăng Vi Phong trước mắt nhất thời một mảnh tối đen, sau lại ngã xuống. (sắp đến đoạn hay :)))

Lăng Vi Phong mờ mịt mở mắt ra, thần trí còn chưa có thanh tỉnh, chợt nghe thấy tiếng thì thầm nói chuyện.

“Tốt lắm, Xảo Xảo ngươi không hổ là bạn tốt của ta, ta yêu ngươi chết được!”

“Làm ơn! Ta nhưng là mạo hiểm có thể bị đại ca ta giết chết có 1 chuyến phiêu lưu nha! Thật sự là suy thấu, không có việc gì lại đi quen nữ nhân như ngươi, một chút chuyện tốt đều không có!”

“Ai nha! Đừng nói như vậy. Ta cũng có cống hiến vậy nha! Nha! Đây là mười vạn lượng ngân phiếu đã ước định, vừa lòng đi?”

“Hừ! Này vẫn còn kém không nhiều lắm!”

“Các ngươi hai cái…” Nghe được các nàng đối thoại, Lăng Vi Phong lập tức hiểu đã xảy ra chuyện gì, tức giận muốn đứng dậy,lại phát hiện chính mình toàn thân hư nhuyễn vô lực, hơn nữa tay chân đều bị trói lại.

“Ngươi tỉnh! So với dự tính của ta sớm hơn a!” Đỗ Tiểu Nguyệt cười khẽ, con ngươi đen lượng lượng, tràn ngập đắc ý cùng giảo hoạt.

“Ách…..Ca ngươi tỉnh thật sớm nha!” Lăng Xảo Xảo thấy thật sựxấu hổ, hơn nữa trên tay nàng còn cầm ngân phiếu.

“Xảo Xảo…Ngươi!” Trừng mắt nhìn ngân phiếu trên tay tiểu muội, Lăng Vi Phong không nghĩ tới muội muội của mình lại sẽvì bạc mà bán đứng chính mình.

“Ách… Ta không quấy rầy các ngươi, đi trước.” lè lè lưỡi, Lăng Xảo Xảo nhanh chóng rời đi. Nàng quyết định trước rời đi Bắc thành vài ngày, chờ đại ca hết giận rồi trở về, bằng không nàng nhất định sẽ bị lột da!

“Ngươi làm sao hung dữ như vậy? Ngươi xem, đem Xảo Xảo dọa chạy.” Đỗ Tiểu Nguyệt bĩu môi khẽ cáu, chỉ chốc lát sau lại giơlên xinh đẹp tươi cười "Bất quá không quan hệ, những người không liên quan đi sớm một chút cũng tốt, như vậy chúng ta cũng có thể bắt đầu sớm một chút!”

Ha ha a, nàng chờ đã lâu!

“Ngươi muốn làm cái gì?” Lăng Vi Phong cảnh giác nhìn Đỗ Tiểu Nguyệt, tính xuất nội lực làm đứt dây thừng, lại phát hiện nội lực bản thân đã mất hết, này…

“Đừng uống phí khí lực, người vừa uốn rượu hạ nhuyên cân tán, cho nên ngươi không thể sử dụng được nội lực "Đỗ Tiểu Nguyệt chậm rãi hướng đến bên giường.

“Đỗ Tiểu Nguyệt! Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?” Hắn còn tưởng rằng nàng biến mất nửa tháng, là quyết định buông tha cho hắn, còn áy náy cho rằng chính mình làm tổn thương nàng, ai biết căn bản không phải!

Nàng hoàn hảo ở trước mặt hắn cười, thậm chí còn cùng Lăng Xảo Xảo hợp lực thiết kế hắn!

“Ta muốn làm cái gì? Chẳng lẽ ngươi còn nhìn không ra sao?” Con ngươi long lanh sóng nước đầy kiều mị nhìn hắn, bên môi cười tà ác làm cho người ta không tự chủ rùng mình.

“Ngươi…” Lăng Vi Phong nhất thời có dự cảm bất hảo. (thật là dựcảm bất hảo sao O_O)

“Không có biện pháp, ai bảo ngươi không nghe lời như vậy, ta chỉ có thể đem ngươi trói lại” Đỗ Tiểu Nguyệt biểu tình thực bất đắc dĩ, nhưng khóe miệng lại tươi cười tiết lộ đắc ý của nàng.

“Hừ! Qua đêm nay, ngươi chính là người của ta! Đến lúc đó ngươi tưởng không cưới ta cũng khó!” Mặc kệ thủ đoạn ti bỉ, Đỗ Tiểu Nguyệt nàng nhất định phải gả hắn!

Lăng Vi Phong trừng lớn mắt, không thể tin được nàng lại làm như vậy: “Đỗ Tiểu Nguyệt! Ngươi điên rồi?!” Một cái hoa cúc đại nhuận nữ nhưng lại lớn mật đến loại tình trạng này, quả thực trước đây chưa từng gặp.

“Yên tâm! Ta sẽ thực ôn nhu.” Đỗ Tiểu Nguyệt nháy mắt mấy cái, cười đến thực ngọt. (hình như câu này phải ngược lại chứmuối nhỉ?)

“Đỗ Tiểu Nguyệt, ngươi đừng náo loạn! Mau thả ta ra!” Lăng Vi Phong tức giận đến đỏ mặt lên, tay muốn dùng lực thoát khỏi trói buộc, lại chết tiệt một chút khí lực cũng không sử dụng được.

“Chết tiệt! Ngươi mau thả ta ra! Ta sẽ không cho ngươi làm nhưvậy. Đỗ Tiểu Nguyệt! Ngươi có nghe hay không! Mau thả ta ra!”

“Câm miệng! Ngươi ầm ỹ chết đi được!” Đỗ Tiểu Nguyệt quyết định mở cái miệng nhỏ nhắn, bị hắn làm cho bên tai đều phát đau: “Ngươi lại tiếp tục ầm ỹ, cẩn thận ta đối với ngươi hạ xuân dược nga!”

Lăng Vi Phong mím môi, lạnh lùng trừng mắt Đỗ Tiểu Nguyệt: “Ngươi đừng uổng phí khí lực, xuân dược đối ta không hiệu quả,mau thả ta ra!”

Bởi vì trước đây thân thể quan hệ kém (TĐ: hơ…đuôi nhỏ ~~ cái này ta edit ko nhầm chứ O_O ~~quan hệ ~~ NV: k nhầm k nhầm), Lăng Vi Phong ăn rất nhiều dược, bình thường là độc dược không gây tổn thương hắn, liền ngay cả xuân dược cũng vậy, nhưng nhuyễn cân tán không phải độc, cho nên mới có thểtạm thời làm cho hắn toàn thân vô lực.

“Hi! Ngươi thực đúng là làm thực!” Đỗ Tiểu Nguyệt bị bộ dáng của Lăng Vi Phong làm cho nở nụ cười, nàng cuồng vọng nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, khóe mắt đọng một chút quyến rũ, lại mang theo một chút ngạo khí: “Làm ơn! Bằng mị lực Đỗ Tiểu Nguyệt ta, cần xuân dược sao? Này không khỏi rất khinh thường ta!” ( ko phải khinh thường tỷ đâu mà khinh thường huynh ấy ko có năng lực đấy!)

“Ngươi…” Nàng bộ dáng tự tin rất chói mắt, tinh lượng con ngươi kiêu ngạo mà nhìn hắn, tự nhiên tản mát ra thần thái nhất thời làm cho hắn đui mù.

Hành động kế tiếp của nàng lại làm cho hắn kinh ngạc…

Nàng nhưng lại cởi xuống đai lưng, cởi áo khoác mỏng manh, trên thân thể ôn nhu mềm mại chỉ còn lại có cái yếm màu đỏcùng tiết khố màu trắng.

Kia trong trắng da thịt lại có chút hồng cùng cảnh xuân như ẩn như hiện rung động hắn, khuôn mặt thanh lệ kia, nàng trước mắt hắn giống cái yêu cơ mê người, không có nam nhân nào có thể chống cự được loại dụ hoặc này.

Lăng vi Phong nhất thời miệng lưỡi khô đứng lên, hắn nhanh chóng nhắm mắt lại, tực giận gào thét: “Đỗ Tiểu Nguyệt! Ngươinháo đủ chưa? Mau lấy quần áo mặc vào! Người đâu! Mau tiến vào cho ta!”

“Đừng kêu! Sẽ không có người nào vào.” Đỗ Tiểu Nguyệt nhẹnhàng cười, chân thành ngồi giữ ở giường” Bất quá ngươi thật sựồn ào nga! Làm cho người ta chịu không nỗi”

Nàng nũng nịu thầm oán, đôi mắt chuyển động quay tròn: “Vì để tránh ngươi ầm ỹ đến người khác, đừng trách ta đem miệng ngươi chặn lại nga!” (*chớp chớp mong chờ*)

Cái gì?! Lắng Vi Phong ngẩng đầu, mới há mồm muốn nói, miệng đã bị nhét vào một cái khăn mặt. (=)) đúng là cảnh đẹp)

“Ngô ngô….” Lăng Vi Phong tức giận trừng mắt nhìn Đỗ Tiểu Nguyệt, thật muốn đem nàng bóp chết.

“Ân, như vậy im lặng hơn” Đỗ Tiểu Nguyệt vui lòng nở nụ cười: “Ngoan! Ngươi hiện tại là nam sủng của ta, nếu ngoan ngoãn, chủ nhân ta sẽ hảo hảo thương ngươi.” (LOL =)) )

Nàng liếm cánh môi, thèm nhỏ dãi nhìn nam sủng ngon miệng, hận không thể một ngụm đem hắn nuốt vào bụng.

Ha ha, đây là bất cứ giá nào nàng nghĩ ra được biện pháp ---- bá vương ngạnh thượng cung!

Ngô…..nàng nên như thế nào hảo hảo hưởng dụng nam sủng trước mắt đây?

Chớp mắt to, Đỗ Tiểu Nguyệt nghiêng trán, đánh giá nam nhân mình thèm nhỏ dãi bấy lâu, nhịn không được vươn phấn lưỡi khẽliếm cánh môi. (haha, cường nữ, ta hâm mộ tỷ tỷ ak)
break
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc