Chị Hồ vội vàng tiến lên, trịnh trọng cảm ơn Lạc Quân Thiên. Lạc Quân Thiên phân phó trợ lý gọi chuyên gia trang điểm tới, bảo chuyên gia trang điểm trao đổi chi tiết với nhiếp ảnh gia của Cố Nguyên.
Nhìn hai bên trao đổi trò chuyện với nhau, nội tâm Cố Nguyên hơi bất ngờ. Tuy cô không hiểu lắm, nhưng nhìn dáng vẻ của chị Hồ, có thể thấy chuyện Lạc Quân Thiên cho mượn chuyên gia trang điểm là rất hiếm có.
Nhớ tới lần trước anh cũng ra tay giúp đỡ cô, con muốn thêm wechat của cô, trong lòng Cố Nguyên không khỏi nảy sinh nghi ngờ.
Lạc Quân Thiên đối xử với cô rất tốt, nhưng... tại sao vậy?
Phải có một lý do nào đó chứ?
Nhìn khuôn mặt gần như hoàn hảo của Lạc Quân Thiên, cô thầm suy nghĩ, chẳng lẽ ảnh đế yêu cô từ cái nhìn đầu tiên?
Lý do này, nghĩ thôi đã thấy không thể tưởng tượng nổi.
Lạc Quân Thiên nhìn dáng vẻ cúi đầu, nhíu mày cố gắng suy ngẫm của Cố Nguyên, không khỏi bật cười.
Anh giơ tay lên, ra hiệu cho trợ lý ra ngoài trước, sau đó nói: "Có phải cô đang rất thắc mắc tại sao tôi lại giúp cô không?
Cố Nguyên gật đầu: "Ừ... Đúng vậy.”
Lạc Quân Thiên: "Cô đoán thử xem?"
Cố nguyên ngập ngừng một chút rồi nhỏ giọng lẩm bẩm: "Anh, đừng nên có ý gì với tôi, gia đình tôi không cho tôi yêu đương đâu. Hơn nữa bây giờ tôi muốn tập trung cho sự nghiệp. Cho dù anh rất đẹp trai, nhưng tôi không có cảm giác gì với anh cả.”
Đây là lời nói thật lòng của cô. Không biết tại sao, rõ ràng cô rất thưởng thức phong thái của vị ảnh đế này, cảm thấy anh rất quyến rũ rất có mị lực, nhưng cũng chỉ dừng lại ở thưởng thức mà thôi, hoàn toàn không có bất cứ suy nghĩ dư thừa nào.”
Nghe xong lời này, Lạc Quân Thiên hơi sững sờ, sau đó không nhịn được mà cười khẽ.
Khuôn mặt Cố Nguyên đỏ bừng, cảm thấy bản thân đang tự mình đa tình: "Có phải tôi nói sai rồi không? Vậy thì tại sao?”
Lạc Quân Thiên nhìn Cố Nguyên, thu lại ý cười, ôn hòa nói: "Không có lý do gì cả, tôi chỉ cảm thấy nhìn cô rất thuận mắt, rất thân thiết, khiến tôi có cảm giác như đã từng quen biết, lý do này có thể tiếp nhận không?”
Cố Nguyên hơi giật mình, nghi ngờ nhìn Lạc Quân Thiên. Trong chốc lát, cô bắt đầu nghi ngờ, chẳng lẽ đây thật sự là con trai của cô ư?
Nhưng hỏi thẳng thì bất lịch sự quá.
Người ta là đại ảnh đế nổi tiếng, sao cô có thể không biết xấu hổ mà mặt dày hỏi người ta có phải con trai mình không chứ?
Dường như Lạc Quân Thiên nhìn thấu suy nghĩ của Cố Nguyên, giọng nói trở nên nhẹ nhàng hơn: "Chuyên gia trang điểm của tôi chắc đã trao đổi với thợ chụp ảnh xong rồi, cô mai qua chuẩn bị trang điểm đi.”
Cố Nguyên vội vàng nhìn qua, quả nhiên bên kia đã chuẩn bị sẵn sàng. Cô vội vàng cảm ơn Lạc Quân Thiên rồi chạy tới.
Chuyên gia trang điểm cá nhân của Lạc Quân Thiên quả thật có một đôi tay ma thuật biến mục rữa thành thiên thần. Lúc Cố Nguyên trang điểm xong, cô nhìn mình trong gương, suýt nữa thì không nhận ra bản thân.
Ngũ quan của Cố Nguyên thanh tú, khung xương cũng rất đẹp, khí chất thanh thuần trong sáng. Nhưng bây giờ trang điểm xong, cô đã biến thành một nữ nhân cổ đại kiên cường xinh đẹp, ngay cả hơi thở cũng trở nên cổ điển, nhu hòa và đơn thuần, trong mắt tràn ngập khát vọng về tương lai.
Chuyên gia trang điểm vô cùng hài lòng với tác phẩm của mình: "Khuôn mặt của cô là khuôn mặt hoàn hảo nhất mà tôi từng thấy, độ đàn hồi cũng tuyệt vời, lớp trang điểm này là tác phẩm tôi hài lòng nhất năm nay đó.”
Lâm Lộ và chuyên gia trang điểm cho cô ta cũng sững người khi nhìn thấy Cố Nguyên.
Cố Nguyên không cần thay y phục, cô chỉ đứng yên đó, lẳng lặng nhìn bọn họ cũng đã mang tới cảm giác như cô đã tiến vào kịch bản.
Lâm Lộ bỗng nghi ngờ nhân sinh. Tại sao một người không cần lời thoại, không cần diễn xuất, chỉ đứng yên một chỗ đã giống như đang nhập tâm vào cai diễn?
Chị Hồ vui mừng đến không nói lên lời. Là một người đại diện mới vào nghề, công việc của cô ấy rất bận rộn, chủ yếu là những công việc vụn vặt, mỗi này phải lo cho sáu, bảy nghệ sĩ. Nhung dù bận bịu, cô ấy cũng hy vọng dưới tay mình có một người có tiền đồ, như vậy thì không gian thăng tiến của cô ấy mới lớn được.
Ban đầu cô ấy không ôm bất cứ kì vọng gì đối với nữ diễn viên này, thậm chí còn cảm thấy Cố Nguyên dựa vào quan hệ mới chiếm được vai nữ chính.
Nhưng bây giờ, nhìn thấy Cố Nguyên sau khi trang điểm xong, cô ấy xem như đã hoàn toàn bị thuyết phục!
Không hổ là nữ chính của "Cung điện huyền bí" do Ninh Tam Nguyệt đích thân lựa chọn, chỉ dựa vào lớp trang điểm này thôi đã đủ thắng biết bao người rồi!
Lạc Quân Thiên nhìn thấy Cố Nguyên trang điểm xong, ánh mắt lóe lên ý cười, nhưng cũng không nói gì.
Cố Nguyên cẩn thận cảm ơn Lạc Quân Thiên và chuyên gia trang điểm một lần nữa, sau đó đi theo chị Hồ tìm nhiếp ảnh gia chụp ảnh.
Nhiếp ảnh gia hiển nhiên cũng rất hài lòng với lớp trang điểm của Cố Nguyên, quá trình chụp rất thuận lợi.
Sau khi chụp xong, Lạc Quân Thiên vẫn chưa rời đi, Cố Nguyên bèn đi tới chào hỏi. Lạc Quân Thiên hỏi Cố Nguyên về thế nào, Cố Nguyên đã bảo tài xế trong nhà về trước, định bắt taxi về.
Lạc Quân Thiên nghe vậy thì lập tức tỏ ý muốn đưa cô về, Cố Nguyên vội vàng từ chối.
Trong mắt người khác cô vẫn chỉ là một tiểu tốt vô danh. Nếu có người biết cô đang sống trong một biệt thự xa hoa to bự, chắc sẽ bị cô hù chết mất!
Lạc Quân Thiên thấy cô như vậy bèn mỉm cười, cũng không nói gì nữa, chỉ nói sẽ chờ xe cùng cô, thuận tiện có thể thảo luận kịch bản phim.
Cố Nguyên nhớ tới bản thân cũng chưa hiểu rõ kịch bản lắm, hơn nữa đây còn là ảnh đế đấy, thỉnh giáo một chút cũng rất tốt.
Vì thế Cố Nguyên đứng chờ xe, Lạc Quân Thiên đứng bên cạnh chờ cùng. Cố Nguyên vội vàng hỏi một vài vấn đề trong kịch bản, nói ra nghi vấn của mình. Lạc Quân Thiên cũng hào phóng nói với Cố Nguyên ý kiến của mình. Không thể không nói, Lạc Quân Thiên thật sự xứng đáng với cấp bậc ảnh đế. Sau khi được anh chỉ dẫn xong, Cố Nguyên cảm thấy bản thân như mở ra một cánh cửa mới.
Đang nói, Cố Nguyên nhìn thấy một chiếc xe cực kì bắt mắt cách đó không xa.
Trước kia cô không biết, nhưng bây giờ cô đã biết chiếc xe này là siêu xe phiên bản giới hạn toàn cầu, trị giá hơn 40 triệu.
Ngoài con trai Nhiếp Ngộ nhà cô ra, có lẽ cả thù đô này cũng chẳng ai dám lái chiếc xe này ra ngoài đường!
Cố Nguyên vội vàng tìm lý do tạm biệt Lạc Quân Thiên, hủy bỏ đơn đặt xe trước đó, thuận tiện bồi thường cho tài xế một bai lì xì, sau đó vội vàng đi tới xe của con trai.
Sau khi lên xe, Nhiếp Ngộ nhíu mày, lạnh lùng nhìn Lạc Quân Thiên vẫn đứng cách đó không xa: "Vừa rồi tên kia đang nói chuyện gì với mẹ vậy? Có vẻ nói chuyện rất vui nhỉ?”
Lần này Nhiếp Ngộ đến đón mẹ, ngoài trừ bản thân muốn đón, anh còn được Quý Kỳ Sâm giao phó.
Hiển nhiên Quý Kỳ Sâm cũng cảm thấy, tên ảnh đến nửa đường xuất hiện này không thích hợp lắm.
Đương nhiên Cố Nguyên không biết được suy nghĩ con trai, chỉ gật đầu: "Mẹ vừa hỏi cậu ấy về kịch bản. Đúng là không thể không bội phục, đại ảnh đế có khác, hiểu biết về nhân vật và kịch bản cũng nhiều hơn hẳn người người. Mẹ nghe cậu ấy phân tích mà được mở mang đầu óc luôn.”
Nhiếp Ngộ: "Ồ, lợi hại ghê nhỉ."