Sở Ca bị hắn cọ tới mềm nhũn ra, nghĩ thầm ai nói chỉ có nữ nhân mới mê người, cô hiện tại đã bị hắn câu đi tâm luôn rồi! Không biết nguyên nhân có phải là ở quá lâu trong thân thể nguyên chủ hay không, mà khối thân thể này hiện giờ của cô rất mẫn cảm. Tạ Lan không có kết cấu mà sờ loạn như vậy, cô thế nhưng lại có cảm giác.
"Ưm... Ha~ khó chịu! ŧıểυ Ca, khó chịu!"
Tạ Lan đột nhiên động thân, thế nhưng đánh bậy đánh bạ đem côn th*t để ở trước cửa miệng hoa huy*t của cô, "A~"
Sở Ca hoảng sợ, nhanh tay đem thân mình nâng lên, nếu thật sự mà bị hắn như vậy tiến vào, hắn lớn như vậy, cô khẳng định sẽ bị xé rách, nhưng thật ra Sở Ca lại quên mất tại sao Tạ Lan lại biết tên thật của mình.
Tạ Lan nhíu mày duỗi tay bắt lấy cô, hắn kỳ thật cũng không hiểu nên làm như thế nào, chỉ là làm như vậy mới có thể làm cho hắn thấy thoải mái, cho nên hắn theo bản năng muốn đụng chạm vào cô.
Sở Ca nhẹ nhàng lắc đầu với hắn, "Ta tới." Sau đó hít hơi thật sâu, duỗi tay cầm côn th*t của hắn, chậm rãi lột quần đã ướt từ khi nào của chính mình ra, một tấc một tấc đem hắn vùi vào bên trong cơ thể của chính mình.
Chỉ là hắn thật sự quá lớn, chỉ có tiến vào hơn một nửa liền dừng lại, Sở Ca đau đến mức không chịu được, liền tính cô đã động tình trước rồi, nhưng lúc này phía dưới vẫn như cũ không thể vào hết trong cơ thể cô. Sở Ca đau đến sắc mặt trắng bệch, nhưng nhìn về phía Tạ Lan đồng dạng đang khổ sở, cô cưỡng bách chính mình thả lỏng, cắn răng dùng sức ngồi xuống. Truyện được đăng tải trên wattpad @DinhDiepKyVan.
"A~"
"Ân..."
Hai người đồng thời phát ra tiếng, chẳng qua Sở Ca là đau, Tạ Lan là sảng khoái. Không đợi Sở Ca phản ứng lại, liền cảm giác được côn th*t hắn bắn ra bên trong cơ thể cô... Cô có chút kinh ngạc, giương mắt to nhìn về phía Tạ Lan, thấy sắc mặt hắn hồng nhuận, nhưng hắn đã tắm rửa sạch sẽ, bây giờ gương mặt lại ửng hồng không bình thường như vậy, cô biết dược lại phát tát.
Không đợi Sở Ca thở phào nhẹ nhõm, liền cảm giác côn th*t còn ở trong cơ thể cô mới vừa mềm xuống thế nhưng lại lên tinh thần rồi! Thậm chí hắn thế nhưng theo bản năng ở trong cơ thể cô trừu động!
"Ngươi... Đợi lát nữa, đau quá..."
Chính là Tạ Lan căn bản không thèm nghe cô đang nói cái gì, vừa rồi côn th*t hắn đi vào nơi đó của cô, nháy mắt sảng khoái đến không tưởng tượng được, hại hắn không cẩn thận làm cho "nước ŧıểυ" bắn vào nơi đó của cô! Nhưng hắn trộm nhìn cô, cô giống như cũng không có tức giận, chỉ là ghé vào trên người hắn ngồi bất động, nhưng nơi đó của cô vẫn một chút hút lấy côn th*t của hắn, thoải mái đến mức không tưởng tượng được. côn th*t hắn lại liền biến lớn...
"Ưm..." Tạ Lan lại lần nữa bắn ra, Sở Ca bị hắn bắn nhịn không được mà run rẩy một chút, hạ thân nháy mắt lại trào ra một trận thủy triều...
Sở Ca ghé vào trên người Tạ Lan lẳng lặng bình phục cảm xúc trong thân thể, một lát sau cảm giác có chút sức lực, cô mới chậm rãi từ trên người hắn đứng lên, từ trên mặt đất nhặt váy lên mặc lại trên người, lúc này mới phát hiện Tạ Lan đã ngủ rồi.
Nói chuyện nhẹ nhàng, thời điểm vừa mới tắm rửa hắn còn để lại một thùng nước ấm, lúc này còn vẫn hơi ấm, tạm thời lau qua hạ thân, thay đổi một thân quần áo khác.
Sau đó đem khăn ướt, đơn giản rửa sạch một chút cho Tạ Lan, liền không quản hắn nữa.
Mà chậm rãi đi đến bên ngoài cửa, quả nhiên ŧıểυ Hòa đã ở đây, nhìn thấy cô bước ra, liền đem đồ trên tay đưa cho cô, thần sắc trên mặt do dự.
Sở Ca biết nàng ta suy nghĩ cái gì, liền đem người kéo đến bên gian ngoài, lôi kéo nàng ta ngồi xuống.
"ŧıểυ Hòa, từ khi ta tiến vào Tầm Hoan Các, ngươi liền đi theo ta, hiện tại đã qua ba năm, thói quen của ta ngươi cũng đã hiểu rõ, không cần hỏi nhiều, ta vẫn rất tốt với ngươi." Truyện được đăng tải trên wattpad @DinhDiepKyVan.
"ŧıểυ Hòa biết, nếu lúc trước không phải nhờ chủ tử, ŧıểυ Hòa đã sớm bị bọn họ đánh đập. Chỉ là... Chủ tử sẽ nói với mama như thế nào đây? Mama có thể hay không..." ŧıểυ Hòa diện mạo thanh tú điềm mỹ, lúc trước trong nhà xảy ra chuyện mới bị bán tới đây, nếu không phải lúc trước Sở Ca kiên trì muốn ŧıểυ Hòa làm nha hoàn, nàng đã sớm bị người ta kéo ra ngoài chà đạp.
Sở Ca biết ŧıểυ Hòa lo lắng cho cô, cười cười với nàng, đứa nhỏ này mới mười bốn tuổi, lúc trước giúp nàng, cũng là vì đứa nhỏ này tâm tính thiện lương, tri ân báo đáp.
"Không có vệc gì. Ta có thể tự giải quyết, ngươi đi gọi người mang thêm hai thùng nước vào phòng ta."
Sở Ca vỗ vỗ tay ŧıểυ Hòa, kêu nàng đi ra ngoài. Cô biết ŧıểυ Hòa nói như vậy là có ý gì, cô nếu đã đi theo Tạ Lan, tú bà khẳng định sẽ cho cô tiếp khách nhân khác. Sẽ không lo lắng bị người trong Vương phủ làm khó dễ, bởi vì cô phải chịu tội nên lấy thân mình bán vào thanh lâu, cũng không cho phép cô được chuộc thân.
Hơn nữa, Du Vương phủ khẳng định sẽ không bởi vì một nữ tử thanh lâu mà đem chuyện này thông báo với cả thiên hạ.
Sở Ca nhíu mày suy tư, nguyên chủ hy vọng Hồng Mai bị báo ứng, vậy cô liền phải cần thiết phải nghĩ cách để rời khỏi nơi này, bằng không đừng nói tới báo thù, ngay cả an toàn của chính cô cũng không có biện pháp để bảo toàn được. Lấy thân phận của cô hiện giờ muốn rời khỏi nơi này trừ phi có thánh chỉ đặc xá của Hoàng Thượng, hoặc là..