Mỹ Nhân Yêu Kiều Của Đại Lão Trong Niên Đại Văn

Chương 2

Trước Sau

break

Kiếp trước nếu không phải Tiêu Thành nhiệt tình chủ động, hai người họ cũng không thể ở bên nhau.

Kiếp này...

Nhưng trời cao đã ban cho cô một cơ hội làm lại, không phải để cô tự than thân trách phận, cô nhất định phải nắm chắc cơ hội, sớm tìm được Tiêu Thành, bù đắp những năm tháng đã bỏ lỡ.

Lúc này, một đoạn đối thoại từ ngoài cửa sổ bay vào cắt ngang dòng suy nghĩ miên man của Lâm Ái Vân.

...

Giờ cơm, nhà nhà bốc khói bếp nghi ngút, hương khói ấm áp, người phụ nữ trung niên mặc áo vải xanh từ bếp đi ra, đổ hết đám rau nát băm nhỏ trong giỏ tre vào chuồng gà, mười mấy con gà vỗ cánh xông tới.

"Em Văn Hoa, tôi vừa mới hái ít ớt ngoài ruộng về, em có muốn lấy ít không?"

Nghe vậy, Trương Văn Hoa theo tiếng nhìn ra ngoài hàng rào, thấy Lý Quế Nga ở phía trước thò đầu ngó nghiêng vào trong nhà, đôi mắt nhỏ như hạt đậu xanh đảo liên tục, không biết đang ấp ủ ý đồ xấu xa gì.

Cái miệng của bà này nổi tiếng là lẻo mép, thích nhất bàn tán chuyện nhà người khác, đen cũng có thể nói thành trắng, lấy đồ của bà ta, không chừng ngày mai đã lan truyền thành cái dạng gì trong thôn rồi.

Vừa thấy là bà ta, sắc mặt Trương Văn Hoa lập tức sầm xuống, giọng điệu lạnh nhạt: "Không cần đâu, nhà tôi không quen ăn cay."

Nói xong liền chuẩn bị quay người đi, ai ngờ Lý Quế Nga lại không bỏ cuộc, thế mà còn gọi cô lại, nói ra ý định thực sự: "Ê, con bé Ái Vân nhà em thật sự muốn gả đến thôn Phong Nguyên à? Cái chỗ đó nghèo lắm đấy, con gái gả qua đó là chịu khổ..."

Nghe thấy lời này, Trương Văn Hoa lập tức nổi giận, chân khựng lại, xắn tay áo lên chuẩn bị dạy dỗ Lý Quế Nga một trận cho ra lẽ, để bà ta biết cái gì gọi là cơm có thể ăn bậy, lời không thể nói bậy, nhưng còn chưa kịp mở miệng, đã nghe thấy sau lưng truyền đến một giọng nói nhẹ nhàng mềm mại.

"Thím Quế Nga, lời này thím nghe ai nói vậy? Tôi bảo ba tôi đi tìm người đó! Ở sau lưng bịa đặt chuyện thị phi, phá hoại danh tiếng con gái nhà người ta, trời đánh thánh vật chết không yên, hơn nữa ai nói tôi muốn gả chồng? Sao tôi lại không biết?"

Trương Văn Hoa và Lý Quế Nga đồng thời nghiêng đầu nhìn về phía cửa phòng không xa, liền thấy nhân vật chính trong câu chuyện của họ đang đứng trên bậc thềm đá, đôi mắt hạnh trừng lớn đầy giận dữ.

Thường xuyên học tập ở thành phố, giọng nói cũng mang theo chút vẻ trau chuốt.

Dáng vẻ mười bảy mười tám tuổi, áo dài xanh lam ngay ngắn sơ vin trong quần đen, không biết có phải người quá gầy không, vòng eo thon thả như có thể nắm trọn lại càng làm nổi bật lên vòng ngực đầy đặn có chút chói mắt.

Vài sợi tóc mai ướt đẫm mồ hôi dính vào khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo, thanh tú như hoa sen mới nở, thật sự giống hệt những cô gái xinh đẹp trên tạp chí, khó trách những chàng trai trẻ trong thôn, người nào người nấy như bị ma ám tranh nhau muốn kết thân với nhà họ Lâm.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc