Mỹ Nhân Như Họa

Chương 49 - Chương 49

Trước Sau

break


Thất Nguyệt Lưu Hỏa (tháng bảy âm lịch sao Hoả đi về phía tây, tiết trời dần chuyển lạnh), đúng lúc hè nóng bức, phía trước từng giọt mưa tí tách rới xuống, không lâu lắm thì có tiếng sấm nổ tung ở chân trời, mưa rơi như trút nước.

Gió dội vào từ cửa sổ chống lên, xua tan nóng bức, Mộc Quỳ đi qua đóng cửa sổ lại bị Thẩm Họa ngăn cản, trái lại nàng rất thích cổ mát mẻ nhiệt tình này. Góc phòng bày cái bồn, khối băng bên trong hóa thành vụn băng nhỏ trôi nổi, theo gió tan ra, Mộc Quỳ xoay đi lại thêm khối băng cũ lớn vào.

Không thêm cũng không sao. May mà duyên cớ mưa như thác đổ, trong phòng không còn nóng như vậy, khối băng lại là vật tốt không tầm thường, huống chi nàng ăn nhờ ở đậu —— mà gặp được lại toàn bộ bởi vì người nọ mà thay đổi, không biết sao, Thẩm Họa lại nghĩ tới người nọ.

Mộc Quỳ nhìn nàng nói rồi liền mất hồn, những này qua thường thấy cũng không lên tiếng, ngược lại tiến tới trước mặt quan sát cẩn thận, ngày thường biểu tiểu thư vui tai vui mắt, khiến người hết sức yêu thích, đột nhiên nổi lên một thoáng ý xấu, Cũng không biết tướng quân chúng ta ở Hoài Châu như thế nào? Không biết có bị thương không đây.

Thẩm Họa lại không hoàn hồn, theo bản năng gật đầu phụ họa, trên mặt lo lắng mong nhớ nhìn một cái không sót gì. Sau đó đột nhiên phản ứng kịp, bèn híp mắt ý cười chói mắt đối mặt Mộc Quỳ, không khỏi nổi lên một chút bất đắc dĩ. Gần đây, nàng thường nghĩ tới Tiêu Dịch, nhưng là về chuyện Dục Ca Nhi và Tạ gia, những thứ này nàng đều không tiện đi tìm hiểu với bất kỳ kẻ nào, nhất là thân thế Dục Ca Nhi lộ ra cổ quái khắp nơi.

Hì hì, có biểu tiểu thư quan tâm, Tướng quân nhất định không dám để cho mình bị thương. Mộc Quỳ vội vàng bổ sung, sợ người ngọc này lại ngơ ngẩn ra.

Thẩm Họa dở khóc dở cười, bèn cố ý làm bộ như bị chọc tâm tư hỏi thăm, Thật không có thư của tướng quân sao? Mấy người Mộc Quỳ đều là theo tính tình Tiêu tướng quân, nhắc tới cũng có thể là thói hư tật xấu của Tiêu gia chỉ thích người xấu hổ, Tiêu Dịch là vậy, Tiêu Tĩnh Dư là thế, ngay cả người hắn dẫn ra ngoài cũng vậy ngược lại vứt bỏ chút dè dặt cũng có thể khiến cho bọn họ yên tĩnh.

Mộc Quỳ lắc đầu, một lúc cách xa đã qua gần nửa tháng, sợ biểu tiểu thư nghĩ nhiều chỉ đành phải trấn an, Có thể là ở trên đường trì hoãn.

Cái gì trì hoãn? Từ bên ngoài tiến vào, Hoàng thị chỉ nghe từ sau chót, âm thanh mỉm cười hỏi.

Đôi mắt Thẩm Họa hơi khép, hôm nay hôn lễ Tiêu Tĩnh Dư đã qua hơn nửa tháng, người của Hoàng thị tới chỗ nàng thăm dò cũng chuyên cần. Tiêu Dịch không có ở đây, sợ rằng Hoàng thị sẽ thừa dịp thời gian ra tay. Trong lòng Thẩm Họa hừ lạnh, còn sợ nàng ta sợ hãi rụt rè không chịu động đấy. Nàng ta dám tung lưới, lưới của nàng cũng chưa từng dừng lại, Sao biểu tẩu lại tới? Tự nhiên bỏ qua đề tài lúc trước, Mộc Quỳ cũng thức thời đi dâng trà.

Hoàng thị không lưu ý lắm, nghe nàng hỏi như thế, ngược lại giận một chút, Họa Nhi muội muội nói như vậy chẳng phải có vẻ xa lạ, thời gian muội tới quý phủ không ngắn, nên là người một nhà thường xuyên đi lại, lại sinh ra một cái đồ lười biếng, ngược lại bắt đầu ẩn núp, nhìn da dẻ này dưỡng đến trơn bóng trắng muốt. Nói qua lại còn thân mật nhéo một cái ở trên gò má nàng, hôm nay có vẻ rất là vui mừng.

Thẩm Họa không để lại dấu vết lui lại, đối với sự thân thiết của Hoàng thị chỉ toàn sinh ra quái dị, trên mặt cũng không biểu hiện, khiêm tốn cười lá mặt lá trái, Ngược lại là Họa Nhi không đúng rồi.

Hoàng thị cũng không phải thật sự truy cứu cái này, lúc này ngược lại ngoắc tay mới khiến người ta nhìn rõ ràng nha hoàn sau lưng xách theo một hộp đựng thức ăn sơn vàng khắc hoa.

Hôm nay cũng không có chuyện khác, chính là nhớ muội muội, tới nhìn một chút, thuận đường trong phủ tới một vị sư phụ bánh ngọt Giang Nam, bảo làm chút điểm tâm để muội muội nếm thử một chút vị quê nhà. Hoàng thị dứt lời, bèn bảo nha hoàn lấy từng đĩa một đặt ở trên bàn.

Bánh dẻo đậu đỏ nhỏ mỏng đến như vài phiến lá đỏ, có thể từ trong cao đông lại hơi mờ nhìn rõ ràng thấy mỗi một hạt nhân đậu đỏ giấu trong đó. Bánh vừng mứt táo hương vị ngọt ngào cứng giòn, nhất phẩm ngọc đái cao lộ ra màu sắc hạch đào, Phỉ Thúy Thanh Mai (mơ phỉ thúy), hạt sen và mứt cam giống như trân châu mã não, bốn phía lại có thêm bột gạo khảm thành đường viền trắng, cực kỳ tương tự với tên. . . . . .

Tẩu tẩu? Thật sự là đối với Họa Nhi quá tốt. Thẩm Họa ra vẻ là cảm kích, một cái chớp mắt lại có sương mù mông lung. Bàn về trong phủ là Hoàng thị dịu dàng dễ thân, nếu là hết sức thân thiết, quả thật không có

break
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc