Editor: trang bubble ^^
Tin tức Tiêu tướng quân muốn thuần phục ngựa rất nhanh đã truyền ra ở trường đua ngựa.
Tuy trường ngựa rất lớn, nhưng để tránh cho lúc thuần phục ngựa hoang chạy tán loạn khắp nơi, kinh động đến khách quý khác, Ngụy Tiện Uyên bèn chạy tới bảo từng gã sai vặt đi nói rõ nguyên nhân với khách.
Thật ra bình thường thuần phục ngựa thì có thuần mã sư chuyên môn thuần phục dã tính vào lúc không người, nhưng bởi vì con ngựa trắng tái ngoại này tính tình quá mãnh liệt, đã liên tục làm bị thương hai người huấn mã sư. Ngụy gia chủ cũng đau khổ rất lâu, nay vừa nghe Tiêu Dịch muốn thuần phục ngựa, cũng không ngăn cản, trực tiếp ngăn những người khách khác.
Đa số người nghe được là Tiêu tướng quân muốn thuần phục ngựa thì tuỳ tiện nới lỏng dây cương giao cho gã sai vặt dắt đi, còn có một vài cậu ấm ngây ngô chưa từng thấy bản thân Tiêu tướng quân, lại bởi vì lòng tự ái của nam nhi quấy phá, ngược lại khuyên như thế nào cũng không chịu rời đi.
Hơn nữa ngay trước mắt khu nghỉ ngơi của trường đua ngựa dần dần tụ tập đủ loại giai nhân, hoặc là ăn mặc thân nữ nhi mũ che mặt khép lại phía trước, hoặc là trên người ăn mặt quần áo nam nhân như Thẩm Họa vậy, còn có một số quý phu nhân kết đoàn cầm quạt hương bồ, mỉm cười thì thầm, đều là mỗi một loại phong cảnh xinh đẹp.
Mà trong đó một vị Thiếu niên mặc áo tím bởi vì vóc người cao gầy, phong cách dung mạo bậc trên, đứng ở bên trong cô nương vây xem lại có vẻ đẹp hạc đứng trong bầy gà, dẫn tới các huynh đệ tại chỗ không ngừng tỏa ra ánh mắt lửa nóng.
Giai nhân tuyệt sắc ở phía đối diện như vậy, sao có thể bởi vì nghe được Tiêu Dịch thuần phục ngựa thì bị hù dọa chạy đi, trong lòng dâng lên luồng dũng khí, ngược lại sống lưng cưỡi trên tuấn mã càng thẳng tắp, ngẩnh đầu nhìn giai nhân nơi xa biểu diễn phong thái hùng dũng, chứng minh mình mới là người nam nhi chân thật.
Chỉ tiếc đôi mắt của các cô nương hoàn toàn không ở trường ngựa này, mà là ở trên người của Tiêu tướng quân cách đó không xa, từng người một mím môi, thẹn thùng cười như không cười. Dân phong Đại Lương đã cởi mở không ít so với lúc mới vừa lập triều, nhất là rộng rãi hơn nhiều đối với nử tử đi ra ngoài.
Các quý nữ tầng lớp trên một mình đi chơi, hẹn nhau tụ hội, hoặc là đến biệt uyển ngoại ô cưỡi ngựa ngắm hoa, thậm chí là nâng ly chè chén ở trong quán rượu, du lịch sông núi, đều có tung tích nữ tử có thể tìm ra, Tiêu Tĩnh Dư chính là một đại biểu loại nữ tử này, ngay cả thường bị người chỉ chõ, cũng là nhìn mãi quen mắt rồi.
Lúc này đã có vây xem, một số là yêu thích thuật cưỡi ngựa thật lòng tới xem thuần phục ngựa một chút, tìm kiếm kích thích, có một số chính là có dụng ý khác, nhắm về Tiêu tướng quân mà tới, đều nói Tiêu Dịch là mỹ nam đệ nhất trong kinh, ngay cả đích Nhị Tử nhà Bùi Thái Phó cũng bị hạ thấp, dĩ nhiên là muốn cố gắng nhìn một chút.
Ngụy Tiện Uyên đứng ở bên cạnh Tiêu Dịch, hai người cũng chưa từng để ý tới thiếu nữ ôm ấp tình cảm bên kia, ngược lại nhìn những kẻ Cây hành xanh miết không tự lượng sức xa xa kia. Ngụy Tiện Uyên bất đắc dĩ cười một tiếng, Thối Chi nể tình ta mà cách xa bọn họ một chút, tránh cho hù dọa đến các công tử hoa cỏ này!
Tiêu Dịch nhếch môi, căn bản không để bọn họ ở trong lòng, ngay cả một ánh mắt cũng chưa từng xẹt qua, chỉ là siết chặt dây buộc tơ lụa trên cổ tay, ánh mắt đặt ở trên người Thẩm Họa như mọi khi.
Hắn sắp dạo bước đi tới trước mặt Tiểu Biểu Muội, chọc cho các thiếu nữ chung quanh càng thêm kích động. Thẩm Họa thật sự không quen này những quý nữ hoa si này, may mắn là ở cách xa một chút, tránh ba thước với bọn họ. Tiêu Dịch càng là thấy nhưng không thể trách đối với những việc này, giọng điệu hoàn toàn là trong lòng đã có dự tính, Chờ ta một lát là xong. Nói xong còn giơ tay búng một cái lên cây dù che ánh nắng trên đầu Thẩm Họa.
Ngay tức khắc, Mộc Quỳ liền hiểu được ý Thiếu Tướng quân, càng thêm hạ thấp viền ô xuống, trong lòng bày tỏ quyết không để ánh mắt sắc hí hí của những thứ Công tử hoa cỏ kia chấm mút thiếu phu nhân tương lai của mình.
Biểu ca không cần phải gấp gáp, muội còn muốn xem thêm thuần phục ngựa này một chút rốt cuộc là thuần hóa như thế nào, chắc là rất thú vị. Trong lòng nàng do do dự dự cuối cùng vẫn là nói lời quan tâm dịu dàng như vậy.
Vì sao Tiêu Dịch đột nhiên muốn thuần phục ngựa, người biết chuyện ở đây cũng rõ ràng trong lòng, còn không phải là vị cô nương xinh đẹp này coi trọng con ngựa này mạnh mẽ. Thẩm Họa càng thêm hiểu lại không kịp ngăn cản, rõ ràng nếu Tiêu Dịch làm ra quyết định, chính là không dễ thay đổi.
Nhưng thuần phục ngựa này vốn là có thú vị trong nguy hiểm, cho nên mới cảm thấy trong lồng ngực bị đè nén buồn bực, trong lòng của nàng là không muốn Tiêu Dịch bị thương, thật ra thì càng không muốn hắn bởi vì mình mà bị thương.
Yên tâm, ta không có