Hứa Chu sợ hãi đến toát mồ hôi lạnh, cậu liều mạng lắc đầu, vặn vẹo cơ thể, "Không, đừng mà, anh... Em còn nhỏ, sẽ bị cắm chết..."
Lục Thanh Yến chế nhạo, "Bây giờ em mới biết mình còn nhỏ à? Thời điểm bò lên giường anh cũng chưa thấy qua bộ dáng sợ hãi như bây giờ của em.”
Hắn ôm chặt cậu, vỗ mạnh vào cặp mông mịn màng của thiếu niên! Hứa Chu hét lên, làn da trắng nõn mềm mại của cậu lập tức chuyển sang màu đỏ, đẹp đẽ và hấp dẫn.
Bụng dưới của hắn căng lên, Hứa Chu phát ra một tiếng rên khe khẽ, ŧıểυ huyệt của cậu thế nhưng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ ra dâm thủy tanh ngọt, dâm thủy ngọt ngào từ giữa hai chân chảy ra, làm cho phần thịt đùi trắng nõn mịn màng trở nên sáng bóng.
Lục Thanh Yến nhìn thấy một màn này cổ họng khô khốc, thế là lại lên vỗ mông trắng nõn, khàn giọng nói: "Kẹp chặt chân, nếu không đυ. nát lỗ nhỏ của em.”
Hứa Chu không dám làm trái lệnh, ngoan ngoãn kẹp chân lại. dươиɠ ѵậŧ nóng hổi, dày đặc và cứng ngắc đột nhiên được nhét vào giữa cặp đùi trắng nõn và mềm mại, dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng thỉnh thoảng cọ vào môi âʍ ɦộ mềm mại của cậu, âm đế nhạy cảm bị ma sát đến đỏ bừng sưng lên.
"Anh, anh... nhẹ..nhẹ một chút..."
Lục Thanh Yến nhéo nhéo vòng eo thon thả của thiếu niên, đυ. cậu không thương tiếc, Hứa Chu bị đυ. đến mức tầm mắt trở nên mơ hồ, cậu khóc thét, dâm thủy chảy ra khắp sàn nhà.
“Lỗ nhỏ của em sắp bị ma sát đến hỏng rồi.”
Cậu nằm trên bàn run rẩy, trong cơn choáng váng, thậm chí cậu có thể cảm nhận được chân bàn đang rung chuyển dữ dội.
——Những người ở tầng dưới sẽ trông như thế nào nếu họ phát hiện ra rằng người mà họ ngưỡng mộ đang đυ. em trai mình chảy nước ướt át thế này?
Đây là ý nghĩ cuối cùng của Hứa Chu trước khi ngất đi.
...
Khi tỉnh dậy lần nữa, cậu đã trở về nhà.
Đúng như dự đoán, Lục Thanh Yến đã bị cha phụ giảng dạy vì vắng mặt quá lâu.
Hứa Chu vui mừng khi thấy người gặp họa, nhưng việc đả thương đối thủ 1000 làm hại mình 800 này, lỗ huyệt mỏng manh bị ma sát sưng tấy, phần thịt mềm ở đùi trong lại càng đỏ hơn, đi lại rất khó khăn.
Lúc này, có tiếng gõ cửa, chính là Lục Thanh Yến.
Đôi mắt anh lạnh lùng và xa cách, như thể anh không phải là người đυ. Hứa Chu bất tỉnh.
Hắn hỏi: “Lần này muốn gì?”
Cậu cho rằng Lục Thanh Yến đến đây để tính sổ với mình, nghe vậy, cậu có chút không phản ứng lại, khàn giọng nói: "Cái gì?" "
”Lần đầu tiên em cố gắng lấy lòng anh là bởi vì ở trong nhà chịu ủy khuất, vậy lần này thì sao?”
Hứa Chu nghe được lời này, sững sờ, cố gắng nhịn cười trước mặt Lục Thanh Yến.
Để làm hài lòng?
Hắn nghĩ...cậu đang cố làm hài lòng hắn?
Lúc này Hứa Chu dường như bị đánh trúng một điểm hưng phấn nào đó - cậu cảm nhận kɧoáı ©ảʍ được trước nay chưa từng có!
Chuyện gì đã xảy ra với tên cao ngạo tự đại này vậy?
Thật ngu ngốc?
Hứa Chu điều chỉnh hồi lâu, sau đó ngẩng đầu lộ ra nụ cười ngọt ngào: “Anh ơi, em muốn đi học.”