Thanh âm nũng nịu lại lần nữa xuất hiện trong căn phòng có tông màu xám, phảng phất trở lại quang cảnh mấy tháng trước.
“Em làm sao đột nhiên đã trở lại?” Diêm Tuấn không đáp hỏi lại.
Tuy anh chưa nói nhớ hay không nhớ, nhưng vui sướиɠ trên mặt là rõ ràng có thể thấy được. Điểm này cũng đủ để cho Hướng Dương Hi vui mừng lên cả buổi.
Đã nói muốn chấm dứt cảm tình đối với anh, cho nên cô mới có thể cách xa tận trùng dương, đơn giản chỉ cần hạ quyết tâm không mang theo một chữ đề cập đến tình yêu sâu nặng dành cho anh.
Kết quả? Khoảng cách càng xa, thời gian càng lâu, đối với anh thương nhớ chỉ có tăng không giảm, suốt ngày ép chính mình không thở nổi.
Hóa ra buộc chính mình không thèm nghĩ đến anh nữa sẽ thống khổ như vậy, hơn nữa cố gắng cũng vô ích.
“Hừ! Còn dám nói! Người ta mới đi ra ngoài bao lâu mà anh lại ăn vụng, nếu em không trở về thì thế nào! Anh nhất định sẽ bị ăn phải liền một mạch, xương cốt đều không chừa!”
“Khoa trương!” Anh chuyển chuyển thân thể, làm cho cô thoải mái tựa ở trước ngực của mình.
Cái tư thế này đích xác vượt khuôn phép, tuy nhiên cô vừa mới trở về cũng không nên quá lạnh lùng với cô.
Cũng được, dù sao anh cũng đã có thói quen thân mật với cô.
“Em mới không có!” Hướng Dương Hi nâng cặp môi đỏ mọng, hồi tưởng đến cô gái lúc đó đứng ở bên cạnh Diêm Tuấn. “Nhìn bộ dạng cô ta, chỉ biết sẽ đem đàn ông ra ăn xong lau sạch, ngực lớn mông vểnh lên có gì giỏi!”
Lần này vị chua bốn phía dâng lên nồng đậm làm cho Diêm Tuấn không khỏi bật cười, “A? Có người ở đây ghen ghét nhé?”
“Ai ghen ghét a?” Miệng cô cứng ngắc phủ nhận, “Em chỉ là… Chỉ là, chỉ là không thích cô ta đi theo anh thôi!”
“Nói cái lời gì ngốc vậy!” Anh mỉm cười, “Cô ấy là môn chủ phía dưới Diêm Minh, càng vất vả công lao càng lớn. Huống hồ bây giờ còn dùng tư cách là khách, chiêu đãi cô ấy ở quán tiêu phí cũng không ít a!”
“Hừ! Không có việc gì mà tới Diêm Minh không phải là giả dối sao! Nhà chính của bọn họ giống như tòa lâu đài, cô ta làm gì mà không ở tại đó thám hiểm, còn có phần thú vị hơn!”
“Ha ha…” Diêm Tuấn phát hiện mình không biết là nhìn thấy cô rất cao hứng, hay là lời cô nói rất thú vị. Tóm lại, khóe miệng của anh chính là nhịn không được nhếch lên đường cong thật to.
Đang lúc hai người đắm chìm trong không khí ấm áp, gian phòng hiện chiếu ra bóng dáng Âu Dương Diễm. Mặc dù Hướng Dương Hi đã hiện ra trạng thái nóng nảy, Diêm Tuấn dù bận vẫn ung dung thay cô mở cửa.
“Hello! Em đưa rượu ngủ ngon đến đây.”
Âu Dương Diễm chỉ mặc một bộ âu phục hở vai trùm lên dáng người muốn làm cho người ta bùng nổ, gương mặt trang điểm hoàn mỹ phối hợp với thần thái lười biếng, mà ngay cả Hướng Dương Hi cũng không thể không thừa nhận cô ta hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu báu vật gợi cảm.
“Đưa, đưa cái rượu gì a?” Đáng giận! Cô còn có thể vụng trộm ca ngợi tình địch đến đây!
“Tuấn mỗi đêm trước khi ngủ đều muốn uống rượu. Làm sao vậy? Cô không biết sao?” Âu Dương Diễm như là khiêu khích dò xét liếc Hướng Dương Hi, lại chậm rãi nói ra: “Với lại cùng con nít nói những thứ này hình như là rất khó khăn để hiểu một chút.”
“Cô –” Hướng Dương Hi trợn mắt trừng cô ta, vừa tức o o theo sát Diêm Tuấn phàn nàn, “Anh sao lại muốn uống rượu trước khi đi ngủ, em tại sao lại không biết?”
Cô rất hy vọng Diêm Tuấn lập tức phủ nhận, làm cho cô gái kia xuống đài không được. Bất đắc dĩ anh căn bản không có nghe đến nguyện cầu thiếu nữ của cô lần này, còn gật đầu thừa nhận nói: “Từ lâu rồi, chỉ là anh uống lúc em không ở đây mà thôi.”
Cô đương nhiên chán nản không có khả năng đối với anh phát giận, đành phải quay ngoắt lại chuyển hướng tình địch trừng mắt, “Rượu đưa đã tới, cô có thể lăn đi!”
“Không được không có lễ phép như vậy.” Diêm Tuấn nhíu hạ lông mày với cách dùng từ thô lỗ của cô.
“Được rồi…” Cô không cam lòng không muốn sửa lời nói: ““Dì” môn chủ, rượu đưa xong rồi, có thể mời dì di động cặp mông của dì trở về khách phòng?”
Lời nói này nɠɵạı trừ chữ “xin mời” bên ngoài, địch ý căn bản chính là có tăng không giảm. Nói xong Hướng Dương Hi còn tặng kèm mặt quỷ, khiến cho người khác dở khóc dở cười.
“Thật xin lỗi, mời cô về phòng trước a!” Diêm Tuấn bất đắc dĩ thu thập tàn cuộc.
Âu Dương Diễm bị đuổi đi ngược lại rất sung sướиɠ, chỉ thấy cô ta kiều mỵ bỏ xuống một cái hôn gió ngủ ngon về phía Diêm Tuấn, sau cũng ngoan ngoãn rời đi. Tuy nhiên, cô gây ra phong ba còn không có dẹp loạn!
Diêm Tuấn bất đắc dĩ cười cười, trong nội tâm tính toán nên làm sao cho con mèo nhỏ đang nóng giận thu móng vuốt.
***
“Cô, cô, cô…” Hướng Dương Hi tức giận đến mức phải nói là nói không ra lời.
Cô gái kia tính cái gì gì đó sao! Rõ ràng dám bày ra gương mặt cười nhạo cô là ŧıểυ quỷ! Điều này cũng không tính! Ghê tởm nhất chính là người đàn ông của cô còn hát giúp cô ta! Hừ! Có chủ tâm vừa muốn làm cho cô tức giận sao?
“Làm gì tức mình như vậy? Mão môn chủ chỉ là thuận tiện thay anh đưa rượu tới, chính cô ta cũng uống.” Diêm Tuấn phải phát huy đắc ý chí lực thật lớn mới có thể không để cho mình cười ra tiếng.
Chẳng biết tại sao, hôm nay ngôn hành cử chỉ của cô đặc biệt làm cho anh thuận mắt. Mà ngay cả bộ dáng ghen tỵ lần này của cô cũng có thể trêu chọc anh thoải mái. Kỳ thật hẳn là muốn hợp thời uốn nắn tâm tình của cô nha!
Thật bất ngờ, anh có vẻ như là người không có việc gì khẩu khí càng giống như đem dầu đổ thêm vào lửa, làm cho con mèo nhỏ rất là nổi giận quật ngã bình dấm. (Ten: ta chỉ có thể lăn lộn ôm bụng khi edit đoạn này hahaha)
“Anh còn giúp cô ta nói chuyện! Anh không thấy được cách ăn mặc của cô ta a? Không có việc gì mặc nóng bỏng như vậy đi đưa rượu cho đàn ông uống. Rõ ràng chính là bất lương rắp tâm!” Đáng giận! Cô lại không chịu nổi loại trang phục thấp ngực!
“Mão môn chủ ăn mặc phong cách như vậy đã thành thói quen rồi, em cũng đừng nghĩ nhiều lắm.”
“Hừ! Em thấy cô ta căn bản chính là muốn tới quyến rũ anh!” Con mèo nhỏ tiếp tục kiên trì khóc lóc om sòm, “Anh nói đi! Anh rốt cuộc uống với cô ta mấy ly rượu?”
Mắt hạnh trừng, sức ghen quá đáng của cô gái bé nhỏ đã bày ra rõ ràng như bàn trà.
“Ha ha!” Anh không hiểu bật cười, ngay cả mình đều rất kinh ngạc.
“Anh còn cười?!” Cô cực kỳ tức giận, gương mặt xinh đẹp vo thành một nắm, căn bản không có chú ý tới tâm tình tốt đẹp không tầm thường của anh.
“Được, được! Anh không cười.” Anh tranh thủ thời gian thu hồi mặt cười làm càn, “Mão môn chủ tuy nhiên cũng mới đến một ngày, đưa qua hai lần rượu. Tối hôm qua anh không có uống, buổi sáng cho người hầu xử lý xong, hôm nay cũng bày ở chỗ.”
Anh dùng cằm chỉ vào ly rượu long lanh trên bàn trà óng ánh, cái đĩa tám phần chất lỏng đầy rượu hồng tại dưới ánh đèn có vẻ thập phần mê người.
“Hơ… Em làm sao biết rõ điều anh nói là thật?” Cô nói như khẩu thị tâm phi, trong nội tâm lại sớm đã tin tưởng anh. Bằng không, mắt cười từ đâu mà đến?
Diêm Tuấn chưa phát giác ra cũng cười theo.
“Chén rượu kia em sẽ uống!” Cô có ý tưởng đột phát.
“Không được! Con nít không…” Anh giật mình nói lỡ, đang muốn thu cái chén nhỏ lại đã không kịp.
Quả nhiên, lại lần nữa con mèo nhỏ phát điên nhanh chóng đánh chộp lấy ly rượu màu đỏ kia, ý đồ không cần nói cũng biết.
May mắn anh nhanh tay lẹ mắt, một tay kéo cô ngồi ngoan ngoãn trở lại trên giường, chính mình thì đem rượu trong chén uống một hơi cạn sạch, ngăn chặn hậu hoạn. (Ten: xong xong xong.. tèn tén ten *khục khục khục*)
“Đáng giận!” Cô không cam lòng trừng mắt nhìn ly rượu. Vậy chẳng phải anh muốn uống rượu của cô gái kia đưa tới?!
Diêm Tuấn cười xem khuôn mặt thở phì phì của cô, nhận thấy được thú vị. Nhưng tâm tình tốt như vậy không duy trì liên tục quá lâu, sau một khắc, anh liền phát hiện rượu mà Âu Dương Diễm đưa tới rõ ràng có… bí ẩn khác –
***
“Anh Diêm Tuấn, anh thế nào rồi?” Hướng Dương Hi nhìn thấy sắc mặt Diêm Tuấn đại biến, cơn tức vừa rồi lập tức tan thành mây khói, mà chuyển biến thành vẻ mặt lo lắng.
Không ngờ, Diêm Tuấn khác thường vươn tay ra đẩy cô, lấy thanh âm cực kỳ nhẫn nại thúc giục cô rời đi.
“Thời gian không còn sớm, em trở về ngủ trước đi!”
“Em không cần phải đi!” Hướng Dương Hi như là cố ý muốn làm trái lời anh, đặt mông xuống ngồi trên giường, chết cũng không chịu rời đi.
“Em…” Anh ngồi ở trên giường liếc nhìn cô, vội vàng bỏ ánh mắt qua một bên.
Trong ly rượu kia chẳng lẽ lại bỏ… Mão môn chủ thật đúng là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào a! Chết tiệt, hiện nay bên cạnh có cái “giải dược tốt nhất!”
Không! Không bảo cô đi là không được!
“ŧıểυ Hi, em nghe lời, mau trở lại phòng đi ngủ, anh, anh cũng muốn ngủ…” Anh đối với vách tường nói ra, cử động lần này nhắm trúng con mèo nhỏ không biết rõ tình hình, không nhanh không chậm.
“Làm gì mà không nhìn em nói chuyện?” Cô nhảy dựng lên nhìn anh quay mặt với vách tường trong lúc đó. “Có phải anh muốn lừa em trở về ngủ, chính mình lại vụng trộm đi theo cô gái kia hẹn hò hay không? Hừ!” Cô càng nghĩ càng khó chịu, vòng hai tay, ôm bên eo của anh biểu thị quyền sở hữu công khai, “Em không cho phép a!”
Cô hoàn toàn không biết mình đang đùa với lửa, người đàn ông bị cô ôm giờ phút này sớm đã bị dục hỏa đốt người. Rốt cuộc bất chấp cáu kỉnh của cô, hai tay nắm lấy, vội vàng đem cô đẩy ra.
“Em mau trở về đi!”
“Anh thật sự đẩy em?!” Cô ủy khuất kêu to, mắt thấy muốn khóc lên. “Anh không thương em, em còn chưa tính! Cần gì phải như vậy đối với em!”
“Ý anh không phải như vậy…” Anh thống khổ nhíu mày.
Hạ dược không nhẹ! Mà cô gái nhỏ rõ ràng nhằm vào lúc đó cùng anh giận dỗi, thật sự là –
“Anh là vì muốn tốt cho em! Em nghe lời, anh ngày mai… Ngày mai lại giải thích cho em nghe…” Cảm giác dưới bụng bắt đầu ngọ nguậy làm cho anh cơ hồ sắp nói không ra lời.
Lúc này, Hướng Dương Hi rốt cuộc phát hiện sắc mặt không ổn của anh. Khuôn mặt nhợt nhạt nhuộm hồng cũng không giống – giống như màu đỏ a? Dường như quá mức làm cho người muốn tránh xa ra…
Có khi cô không phải là không muốn thừa nhận anh Tuấn thật sự so với nữ nhân còn đẹp hơn! Loại vẻ đẹp có thể làm say mê lòng người! Như hiện tại, cô cảm giác mình hồn phách cũng sắp cũng bị mê hoặc đi…
Tuy nhiên, cặp mắt kia làm sao lại khan khác không như bình thường a? Nó có một chút sắc khí! Thật sự là quá kì quái…
“Anh Diêm Tuấn, anh thế nào rồi a?” Cho dù cô tự mình yêu mến, cũng sẽ không cho rằng Diêm Tuấn là vì cô mà động dục niệm, mà làm anh luống cuống như vậy hẳn chỉ có nhân tố nɠɵạı lực…
A! Rượu!
Đáng giận! Xác định chính xác là nữ ma đầu kia bỏ thêm chút ít cái quỷ gì đó trong rượu!
Cũng may đã đuổi cô ta đi, bằng không chẳng phải làm cho đại sắc nữ có thể thực hiện được…
Ô? Không đúng! Vậy bây giờ nên làm thế nào a? Chẳng lẽ cô thật sự muốn lấy thân mình ra giải quyết?!
“Em mau trở về đi!” Diêm Tuấn dùng hết mấy lý trí còn thừa thúc giục Hướng Dương Hi. Tự chủ của anh cũng sắp muốn ngăn không nổi dược tính mãnh liệt. Nha đầu ngây ngốc này làm sao còn không mau đi? Cư nhiên còn kéo lại?!
“Anh Diêm Tuấn, anh có khỏe không?” Hướng Dương Hi hỏi, hai tay không hề báo động trước xoa mặt đỏ bừng của anh.
“Mau buông ra! Em hẳn là… Hẳn là cũng biết rượu có vấn đề, vì sao còn…”
“Em biết rõ “mụ” kia nhất định hạ độc, nhưng mà anh có thể…” Mặt cô đỏ lên, lời nói còn lại biến mất trong bộ ngực của anh.
Lý trí của Diêm Tuấn có lẽ hỏng mất, anh bắt lấy hai vai của cô, khiến cho cô cùng anh bốn mắt chạm vào nhau, “Em…”
“Ôm em!” Cô can đảm lần nữa đưa người ra mời, vì muốn cho anh quyết định, hai tay không an phận trèo lên sống lưng dày rộng mẫn cảm của anh. (Ten: Ta sắp xịt máu mũi…)
Hướng Dương Hi ngượng ngùng nhìn người đàn ông đặt người ở trên người mình, thẹn thùng của cô lúc này hiển hiện thật rõ, màu hồng đỏ chậm rãi tràn lên trên gò má trắng nõn.
Lần đầu tiên nếm thử tư vị tình ái mà cô chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày như vậy, càng không nghĩ đến một thân sĩ nhã nhặn như anh Tuấn của cô sẽ có một mặt phóng đãng như vậy.
“A! Chớ có sờ vào trong này!” Cô mắc cỡ kêu to, lại không ngăn cản được anh hung ác ở trước ngực cô tàn sát bừa bãi.
Môi của anh rơi trên hạt châu nhỏ của cô, liếʍ láp, gặm cắn, cô cảm giác giống như là có ngàn vạn con kiến bò lên trên thân thể, ngứa khó có thể ngăn chặn, nhưng làm cho người ta hưng phấn không hiểu nổi.
Đây là làm sao hồi sự?
Nhưng Diêm Tuấn không cho cô thời gian nghĩ lại, cái lưỡi mềm mại ôn nhu lấy lòng phần ngực mẫn cảm của cô, ngón tay lại không chút lưu tình nào kéo lấy hạt trân châu đã đỏ bừng, giày vò lấy thân thể và tâm trí của cô.
Một ngón tay của anh thử thăm dò vào trong cơ thể chặt chẽ của cô. Ban đầu chạm vào vách tường mềm mại khô khốc, nhưng rốt cục dưới sự trêu chọc co rút đã khiến cho mật dịch tràn ra. Sau đó lại gia nhập thêm một ngón tay tiếp tục ra vào, cứ như vậy không ngừng làm dịu vùng đất cấm đầy nữ tính.
“A… A…”
Lần đầu trải nghiệm đến sự vui thích cô kìm lòng không được đem hai chân gác lên hai bên eo của anh, mắt khép hờ càng quyến rũ dục hỏa đốt người của người đàn ông hơn nữa.
“Ưm! Không cần phải vậy! Đau quá! Đau quá… Ngừng… Van cầu anh dừng lại!” Cô đau đến mức cào lên lưng anh tạo ra từng dấu vết đỏ, nhưng cũng không cách nào ngăn cản được anh cướp đoạt.
Vật nóng nam tính không kiêng dè gì va chạm vào trong cơ thể cô, xuyên xỏ qua, có khi nhẹ nhàng đi ra, tại lúc cô thoải mái lại đi vào thật mạnh, lực đa͙σ đi vào vừa nhanh vừa mãnh liệt.
Hướng Dương Hi biết rõ như vậy còn chưa đủ giải trừ dược tính trong cơ thể anh, nếu không cơ thể và thần thái của anh sẽ không như vậy, nên anh mới có thể…
Chỉ thấy cô hoàn toản khỏa thân quỳ xuống trước người anh, tuy mặt đỏ bừng, nhưng vẫn không ngăn lại được quyết tâm lấy lòng anh.
Không thể nuốt được, nướt bọt dọc theo khóe miệng Hướng Dương Hi chảy xuống, ngoài ý muốn hình thành một hình ảnh như muốn đầu độc người.
Diêm Tuấn không thể khống chế được khi nhìn thấy thái độ quyến rũ của cô, không thể không ra sức đong đưa mãnh thú trong miệng cô, bỗng nhiên lại đụng mạnh xuống dưới, cho đến khi nhiệt dịch trắng đục phóng vào cổ họng của cô, lúc này mới chịu nghỉ ngơi một chút.
“A, a! Nhẹ một chút…” Cô liên tục cầu xin tha thứ.
Tư thế như vậy làm cô cảm thấy lo lắng và xấu hổ, hơn nữa phần thân thể nóng bỏng cực đại dường như đi sâu vào trong cơ thể cô, kịch liệt đi vào như muốn áp bức cô không chịu nổi.
“Van cầu anh chậm một chút a…”
Cô không hiểu tại sao nước mắt của mình rơi, là vì anh đòi hỏi quá độ sao? Hay là vì không chịu nổi vui thích đến mức có thể dời núi lấp biển?
Diêm Tuấn không để ý đến khẩn cầu của cô, tiếp tục thúc đẩy phần thân thể cứng ngắt nóng bỏng, thậm chí lực đa͙σ chỉ tăng không giảm, mỗi một lần rút ra đi vào cũng làm cho giường phát ra hàng loạt tiếng vang.
Rốt cuộc, thân thể người đàn ông mệt nhoài vô lực áp sát vào nơi mềm mại, một lần nữa xuất ra chất lỏng nóng bỏng…
Một đêm tình mãnh liệt lưu luyến kết thúc lúc trời gần sáng, người đàn ông hoàn toàn giải được ảnh hưởng của dược nặng nề thiếp đi, nhưng lúc này cô gái một đêm thanh tỉnh đang bước ra khỏi gian phòng…