Trên thế giới có lẽ không có một sự kiện nào đáng sợ hơn là buổi sáng tỉnh lại phát hiện chính mình đang ghé vào trên người người khác ngủ đến không hề phòng bị, đặc biệt người hai người đều là nam thời điểm.
Mô-za-a buổi sáng mở mắt ra, đã bị một hồi kinh tủng.
Sô pha không tính nhỏ, chính mình dựa vào KO, nửa thân mình cơ hồ đều ghé vào ngực KO, vừa nhấc đầu lên đã thấy ở trên áo KO xuất hiệt một vệt nước bẩn. Laptop ở trên bàn đã sớm ở trạng thái chờ.
Hắn đột nhiên cảm thấy được: thế giới này huyền huyễn .
>o< đây là nằm mơ đi này nhất định là nằm mơ hơn nữa là ác mộng. . . . . .
. . . . . . . . . . . .
Hắn tư tưởng hoàn toàn trống rỗng nâng lên mắt, hô hấp thật cẩn thận hướng lên trên xem, nhìn đến người nào đó cái cằm, lại hướng lên trên là đôi môi, cái mũi cao thẳng, sau đó. . . . . .
. . . . . . Tầm mắt giao nhau.
“K, K, KO!” Nam sinh hoảng hồn trừng lớn mắt chống lại đôi mắt trong treo nhưng lạnh lùng không hề buồn ngủ đang nhìn hắn, thất ngữ sau một lúc lâu, mới lắp bắp nói: “>o< cậu, cậu cậu chừng nào thì tỉnh? ! ! !”
“Vừa mới.” Thản nhiên trả lời, nam nhân nghiêng người, không dấu vết đứng lên.
“Chúng ta, tớ, cậu, đêm qua, ngủ, ngủ, như thế nào. . . . . .” Mô-za-a nói xong câu này liền muốn cắn đầu lưỡi của mình.
Chỉ cảm thấy trong lòng rất lung túng rất xấu hổ, đầu óc thực hỗn loạn.
Thon dài thân ảnh đứng ở trước mặt hắn, KO thần sắc không thay đổi chọn chọn mi: “Cậu muốn nói gì?”
“Ta là nói. . . . . . Khụ, cái kia, sớm a o(╯□╰)o. . . . . .” Người nào đó nói xong chính mình đều hèn mọn chính mình, này TM rốt cuộc ở xấu hổ cái gì a. . . . . . >o< trước kia ở ký túc xá cũng không phải thường cùng Ngu Công Hầu Tử Tửu bọn họ nằm cùng một giường ngủ sao! Đều là hai người đều là nam xấu hổ cái gì a. . . . . .
KO thản nhiên liếc hắn một cái, xoay người đi hướng phòng ngủ.
Người nào đó hít sâu, lại thở ra, cho mình mười giây để hạ nhiệt, làm bộ như không có việc gì theo sát, “KO, chúng ta cùng đi Kim Hoa ————”
Mô-za-a đang nói líu lo liền chỉ.
Đứng ở giữa phòng ngủ nam nhân đưa lưng về phía hắn, một tay đem quần áo cởi ra lưu loát ném tới trên giường, thân ảnh thon dài cao ngất liền như vậy xích loả trước người nào đó. (thật ra còn quần lót)
Đường cong thực hoàn mỹ, dáng người thực tiêu chuẩn, trước kia vẫn biết KO bộ dạng không tồi không nghĩ tới hắn ngay cả dáng người cũng tốt như vậy, a a a ông trời không cồng bình tại sao KO dáng người lại tốt như vậy, còn mình ……Không công bình a a a. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . >o< Người nào đó thạch hoá đứng ở trước cửa phòng.
Nghe tiếng nam nhân ngước mắt lên nhìn vẻ mặt của hắn, nhíu nhíu mày, cúi đầu hỏi: “Chuyện gì?”
Người nào đó lắp bắp mở miệng: “Cậu, cậu cậu thay quần áo như thế nào không đóng cửa. . . . . . ?”
Lại nhíu nhíu mày, KO cúi đầu mở miệng: “Vì cái gì?”
“Vì cái gì! ? >o<” này còn phải hỏi sao! ! ! Người nào đó đuối lý lại già mồm át lẽ phải hổn hển hét lớn một tiếng: “>o< tớ sẽ ngượng ngùng! ! !”