Tô Niệm bị anh xoa đến mức đau một chút, muốn kêu anh buông tay, chỉ là còn chưa kịp mở miệng, đôi môi của anh đã đi lên.
Mang theo mùi rượu nồng đượm, Tô Niệm ghét bỏ, né tránh.
Phản ứng của cô làm cho người đàn ông có chút bất mãn, bàn tay to đốt lửa khắp nơi trên người cô, ngón tay thon dài cách qυầи ɭóŧ hơi mỏng giữa hai chân cô di chuyển quanh khe huyệt, tìm được viên hạch nhỏ nhỏ, sau đó dùng sức mà ngoáy mạnh.
"A…." Tô Niệm bị đau, vừa mới thả lỏng khớp hàm, cô đã bị anh nắm lấy cằm, hung ác mà hôn lên.
Anh hôn rất sâu, lại vội vàng bá đáo cuốn lấy cái lưỡi thơm tho của cô, vừa mυ"ŧ vừa cắn, mùi rượu dày đặc toàn bộ rơi vào trong miệng của cô, say đến mức khiến cho cô cũng có chút say.
Muốn trốn, nhưng lại trốn không thoát.
Chu Trình quấn lấy cô hôn một lúc lâu, môi mỏng mới di chuyển từ môi đến gương mặt của cô, thở ra hơi thở nóng thở lên trên mặt của cô, "Niệm Niệm….. Vợ ngoan, anh muốn làʍ t̠ìиɦ với em…."
Tô Niệm còn chưa có phản ứng lại đã bị anh bế lên ngồi xuống đùi của anh, ©ôи th!t đỏ đậm trần truồng kia đang hùng hổ dựng lên ở giữa hai chân cô.
Cảm giác được giữa hai chân nóng rực, cô cúi đầu nhìn xuống dưới nước, trên mặt không nhịn được mà phát nóng, xấu hổ không thôi.
Tay căng cứng trước ngực anh, suy nghĩ đến việc kéo khoảng cách giữa hai người, thở hổn hển nhỏ giọng nói, "Đừng…. Đừng ở chỗ này…. Quay lại giường được không?"
Chỉ là hiện tại, người đàn ông đang tinh trùng lên não này làm gì còn bao dung sự từ chối của cô, khóa chặt cô đang lộn xộn ở dưới cơ thể mình, âm thanh dịu dàng dỗ dành cô, "Niệm Niệm….. Anh muốn em ở chỗ này, sẽ rất thoải mái, không cần từ chối….."
Tô Niệm lắc đầu, lời từ chối còn chưa nói ra khỏi mồm, đã bị người đàn ông hôn lên môi.
Tay to rộng của người đàn ông di chuyển xuống theo cái eo nhỏ của cô, phủ lên trên đỉnh mông nhỏ mềm của cô, nặng nề mà xoa nhẹ hai lần, sau đó đâm ©ôи th!t thô to vào giữa hai chân mềm mại của cô.
Cô bị đâm khiến cho cả người mềm nhũn, muốn kêu nhưng lại không kêu được, cơ thể run cũng không được, đành phải duỗi tay bám lấy đầu vai của anh, hô hấp trong nháy mắt bị rối loạn.
Quy đầu thô to của anh cách qυầи ɭóŧ mỏng manh liên tiếp đâm vào bên trong, ngày thường không cảm thấy mặt quần thô ráp, nhưng bị anh đâm để tiến vào, cọ xát khiến máu thịt của cô có chút ngứa ngáy.
Đã thế người nọ còn cố ý, đâm vào khiến cho vải dệt ở trước miệng huyệt của cô cọ xát không ngừng.
Tô Niệm nức nở, khó chịu đến mức sắp bị buộc phải rơi nước mắt…
Chu Trình cũng không chịu nổi, dựa vào cảm giác của ©ôи th!t mà chọc vào cô, đều có thể tìm đúng vị trí một cách rõ ràng, nhưng mà tại sao còn chưa thể vào được.
Không khỏi đổ mồ hôi, nâng chân nhỏ của cô lên dùng sức tách ra, nhắm ngay phần lõm giữa hai chân của cô, kí©ɧ ŧɧí©ɧ phần hông và eo, nảy sinh ra suy nghĩ độc ác đâm thẳng vào trong.
"A…." Tô Niệm đau kêu ra tiếng, đỉnh đầu của quy đầu thô to kia đẩy vải của qυầи ɭóŧ đi vào, căng cứng đến mức khó chịu không nói ra lời, anh còn cậy mạnh mà đâm vào trong.
Cô thở ra khí lạnh, còn chưa có mở miệng, liền nghe thấy anh mang theo nghi hoặc hỏi cô, "Vợ….. Em hôm nay làm sao vậy? Anh làm như thế nào cũng không chen vào được vậy?"
Nghe vậy, trong đầu Tô Niệm "Ong" một chút, có chút dở khóc dở cười.
Có thể cắm vào được thì thật sự sẽ gặp quỷ!
qυầи ɭóŧ của cô còn chưa có cởi đâu.
Hoá ra người này, thực sự say đến mức không rõ luôn.
Ở bên trong cô mặc qυầи ɭóŧ tơ lụa màu da, ở trong nước vốn là không nhìn thấy được, đối với người đàn ông còn tỉnh táo chỉ liếc mắt nhìn qua thì căn bản cũng không thể nhìn ra được.
Anh chỉ cảm thấy thân dưới sắp nghẹn đến phát nổ, khuôn mặt tuấn tú nhịn đến mức đỏ bừng, cầm ©ôи th!t trượt qua trượt lại bên ngoài khe của cô, đáng thương gọi cô, "Vợ…. Niệm Niệm, anh khó chịu…."