Tô Niệm còn chưa hoàn hồn lại từ đợt cao trào vừa rồi, trên mặt nhuốm đầy tìиɧ ɖu͙© ướt át, ánh mắt mơ hồ, cũng không biết có nghe vào những lời nam nhân vừa nói không.
Chu Nghiên Thâm cúi đầu hôn lên trán cô, thở dốc vài hơi, đỡ lấy ©ôи th!t thô to bắt đầu hoạt động ở miệng huyệt đang run rẩy của cô. Thân gậy nhô lên gân xanh không ngừng cọ xát lên lớp thịt nhạy cảm của cô.
Rất nhanh cảm giác ngứa ngáy lại đánh úp cô, thân thể không nhịn được run lên, lấy lại tinh thần, cô vặn eo muốn trốn tránh. Tiếng nói mang theo tiếng khóc nức nở: “Cha…Ưm…Từ bỏ…Không cần bắt nạt con…”
Cô chỉ cảm thấy dưới háng đã bị nam nhân đánh đến tê dại, nghĩ đến hành động thô bạo chụp đánh vừa rồi của nam nhân, thân thể của cô co rúm lại.
Nhìn thấy phản ứng của cô, nam nhân trấn an, hôn lên đôi môi phấn nộn của cô: “Vậy con muốn cái gì? Niệm Niệm, nói cho cha biết, con muốn cha làm như thế nào? Hử?”
Đối diện với cặp mắt đen nhánh như mực của nam nhân, cô cắn nhẹ vào môi dưới, càng cảm thấy khó có thể mở miệng.
Cô không muốn nam nhân lại đổi biện pháp khác bắt nạt mình, nhưng lại không muốn nói ra những lời nói làm cô cảm thấy không có chỗ dung thân.
Chu Nghiên Thâm lại có vẻ cực kỳ kiên nhẫn, chống dươиɠ ѵậŧ nhẹ nhàng cọ xát, nghiền nát âm đế mẫn cảm của cô. Một chút lại một chút, lúc thì nhanh, lúc thì chậm, chọc đến cô không ngừng thở dốc.
Ông nhìn cần cổ ưỡn cao của cô, môi mỏng dán lên, đặt vô số nụ hôn lên lớp da thịt trắng nõn đó: “Niệm Niệm, con dâu tốt, muốn lắm đúng không? Ngoan…Nói ra cha sẽ cho con sung sướиɠ.”
Tô Niệm nức nở lắc đầu, tay nhỏ leo lên đầu vai của nam nhân, khó nhịn nắm chặt lấy, giương cái miệng nhỏ há to thở dốc: “Ưm.….Cha…..A….Không cần…..A…..”
“Không cần?” Chu Nghiên Thâm nhướng mày, động vòng eo đâm về phía trước. ©ôи th!t đột nhiên đâm xuyên qua cái miệng nhỏ đang nhắm chặt, cắm vào hơn nửa cây.
“A….” Đường đi non mịn nháy mắt bị căng ra, cảm giác no căng làm Tô Niệm mở to hai mắt ra nhìn, không chờ cô thở ra, ©ôи th!t kia lại nhanh chóng lui ra.
Không ở lại đường đi bị căng ra, mị thịt bên trong còn không kịp hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ khi bị xỏ xuyên, trong lòng cô nháy mắt nổi lên cảm giác buồn bã mất mát.
Mặc dù cô vừa phun ra, nhưng chỗ sâu bên trong trước sau vẫn không được thỏa mãn. Bây giờ bị nam nhân câu ra, càng làm cho cô cảm thấy cực nóng khó nhịn.
Nhưng giây tiếp theo, ©ôи th!t thô cứng lại hung hăng đi vào một lần nữa, cảm giác vô cùng thỏa mãn làm yếu bớt đi sự toan trướng khi bị căng ra đến mức tận cùng. Cô vừa định vặn eo dán lên, nam nhân lại một lần nữa lui ra ngoài.
Đối diện với đôi mắt nhỏ tràn đầy ai oán của cô, Chu Nghiên Thâm vẫn thản nhiên, bàn tay to ấn eo nhỏ của cô, đỡ ©ôи th!t nặng nề cắm vào rồi rút ra cả cây. Chính là không muốn cho cô được thống khoái.
Thân thể của Tô Niệm không chịu nổi run lên, mị thịt trong nộn huyệt bị căng ra cơ khát mấp máy, một chút một chút, nhưng cố tình lại không thể có được thỏa mãn, khó chịu đến mức cô muốn khóc.
Rốt cuộc tìиɧ ɖu͙© chiến thắng lý trí, cô bất chấp tất cả, thở hổn hển cầu xin nói: “Cha…Ưm…Cha mau đi vào….Khó chịu quá….Muốn…..”
“Muốn cái gì? Hử? Niệm Niệm không nói rõ ra, làm sao mà cha biết được?”
Tô Niệm chật vật che lại khuôn mặt, không quan tâm hô lên: “Muốn…..Muốn ©ôи th!t lớn của cha….A….Đi vào….Mau cắm vào…..Cha…..Không cần bắt nạt con……”
“Rất ngoan….Cha lập tức tới yêu thương con ngay đây…..”
Dứt lời, ©ôи th!t lớn đang quẩn quanh ở bên ngoài miệng huyệt đột nhiên trầm xuống, phá vỡ cái miệng nhỏ non mềm, hung hăng cắm vào, quy đầu cực lớn đâm thẳng vào hoa tâm, đâm đến khi cô thỏa mãn rêи ɾỉ ra tiếng.