"Tìm được rồi, lỗ nhỏ da^ʍ đãиɠ của ŧıểυ da^ʍ đãиɠ! Ở đây không thoải mái sao? Hét to lên!" Hàn Vũ Thiệu không ngờ điểm nóng của Chu Dịch lại sâu như vậy, có thể để anh ta dễ dàng tìm thấy! Sau khi biết được điểm du͙© vọиɠ của ŧıểυ ngốc tử, Hàn Vũ Thiệu có thể dùng hết sức đâm vào, mặc kệ Chu Dịch vừa mới khai mở có chịu nổi hay không.
"Ahhh!!! Không, đừng tiếp tục đẩy vào đó, à! Tôi sắp chết rồi, ừ--" Chu Dịch tuyệt vọng lắc đầu, nước mắt từ khóe mắt lăn xuống, hắn vùng vẫy muốn thoát ra, nhưng eo của hắn bị véo thật chặt, hắn càng giãy giụa, anh
ta càng đυ. mạnh hơn, cuối cùng cơ thể hắn co giật, run rẩy và lên đến đỉnh điểm. ©ôи th!t đỏ của Chu Dịch phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đục, sau đó tất cả đều chảy ra và nhỏ xuống tấm ga trải giường trắng nhuốm máu trinh nữ.
"Con điếm nhỏ này cũng có thể phun nước, sexy như vậy." Hàn Vũ Thiệu rất hài lòng với thân hình gợi cảm và nhạy cảm của Chu Dịch, ngón tay của anh ta chạm vào chỗ nhỏ không ngừng rỉ nước, bên trong không ngừng rêи ɾỉ và run rẩy.
Hàn Vũ Thiệu lấy ra hai chiếc khăn giấy, lau sạch vùng bụng bẩn của Chu Dịch, dùng bàn tay to lớn vuốt ve làn da trơn trượt của đối phương, đổi tư thế nằm nghiêng, áp vào tấm lưng trần của Chu Dịch, dùng một tay nhéo nhéo cái ngực nhỏ của đối phương, một tay giữ chiếc chân trắng nõn nà giơ lên.
Cơ thể trắng nõn mềm mại của Chu Dịch không ngừng run lên vì bị đυ., trong miệng không ngừng rêи ɾỉ, âʍ ɦộ mập mạp mềm mại cắn chặt dươиɠ ѵậŧ của Hàn Vũ Thiệu như một cái miệng nhỏ tham lam, tạo ra âm thanh nhóp nhép như nước.
Tay Hàn Vũ Thiệu có chút lực, nhéo nhéo bộ ngực trắng nõn mềm mại của Chu Dịch, tạo thành dấu ngón tay, nhìn thấy vết tích mình tạo ra trên người ŧıểυ ngốc, Hàn Vũ Thiệu hưng phấn đến mức cắn vào cổ Chu Dịch.
"A! Đau quá, sao lại cắn nữa?" Chu Dịch đang thoải mái thì bỗng nhiên trên cổ có cảm giác đau nhói, khiến hắn cảm thấy kɧoáı ©ảʍ mà tỉnh lại. Kim chủ có thói quen cắn người rốt cuộc là tật xấu gì?
"Ha, ai bảo cậu trắng như vậy? Đánh dấu lên đó cho đẹp." Hàn Vũ Thiệu nhìn vào chỗ mình vừa cắn hít một hơi thật sâu, Chu Dịch bị co lại, thoải mái ước gì Hàn Vũ Thiệu có thể cắn hắn thêm vài phát nữa.
"Chà, da của tôi trắng là lỗi của tôi à? Ai cũng nói từ nhỏ tôi từ nhỏ đã không thể rám nắng? Để tôi nói cho anh biết, ahhh!! Hãy nhẹ nhàng đi, à, sâu quá!" Chu Dịch vừa định kể cho Hàn Vũ Thiệu nghe một câu chuyện dài về những điều ngu ngốc mà hắn đã làm để có được làn da rám nắng, nhưng ai biết đàn ông liền điên cuồng rút ra, cắm vào,Chu Dịch bị đẩy đến mức chỉ có thể rêи ɾỉ và cầu xin sự thương xót.