Chu Dịch trở lại khách sạn, Hứa Minh Chương chặn lại ở hành lang, khi nghe được thanh âm phía sau gọi Chu Dịch cũng không muốn quay đầu, sau đó hít một hơi thật sâu để điều chỉnh tâm trạng, quay người cười nói: “Anh Hứa, thật là trùng hợp."
Hứa Minh Chương đi tới mặt Chu Dịch nói: "Thật trùng hợp sao? Tôi đặc biệt tới đây tìm cậu."
"Ồ, trên lầu có chỗ uống rượu, sao chúng ta không lên đó nói chuyện?" Chu Dịch đoán được Hứa Minh Chương lại muốn nói những điều khó nghe, hắn muốn cự tuyệt nhưng nghĩ anh ta là một kẻ nhỏ mọn nên hắn không dám tùy ý xúc phạm.
"Được rồi, anh dẫn đường đi." Hứa Minh Chương không ở khách sạn do đoàn phim thuê. Khách sạn này không đủ tư cách để anh ta ở, cho nên anh ta không quen.
Lên đến tầng cao nhất, Chu Dịch đi tới quầy bar hỏi: "Anh Hứa, anh muốn uống gì?"
Hứa Minh Chương không thích ở bên ngoài ăn bừa bãi, thuận miệng nhìn thực đơn một cái nói: “Nước chanh.”
Chu Dịch gật đầu, gọi cho mình một chén khoai môn Bobo, lúc hắn định trả tiền thì Hứa Minh Chương giành trả, hắn cũng không thèm để ý, mỉm cười cảm ơn.
Hai người chọn chỗ ngồi trong góc, Chu Dịch uống một ngụm trà sữa, nói: "Anh Hứa, anh muốn nói gì với tôi?"
Hứa Minh Chương lại nhìn Chu Dịch, chỉ xét về nɠɵạı hình thì Chu Dịch thực sự rất tươi tắn và sạch sẽ, với đôi mắt tròn trong như nước, khó trách Hàn Vũ Thiệu lại bị hắn thu hút.
"Chu Dịch, tôi rất có hứng thú với cậu, cậu có muốn cân nhắc đi theo ta không?" Hứa Minh Chương cười hắc hắc, đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt trắng nõn của Chu Dịch.
"... Anh Hứa, ý anh nói không phải như tôi nghĩ đó chứ?" Chu Dịch giật mình, vội vàng lùi lại, dùng lòng bàn tay che lấy khuôn mặt đỏ bừng vì bị đối phương nhéo, không rõ những gì Hứa Minh Chướng nói có phải như những gì hắn nghĩ hay không?
Hứa Minh Chương thu tay lại, khuấy đá trong nước chanh nói: “Cậu đang nghĩ cái gì?”
Chu Dịch nhìn chung quanh, thấp giọng nói: “Thì là..ngủ với tôi?”
"Ừ, chính là như cậu nghĩ đó." Hứa Minh Chương không chút do dự gật đầu.
"Ahem, anh Hứa, anh có hiểu lầm gì về tôi không? Tôi nghĩ trước đây anh không thích tôi phải không?" Chu Dịch không nói nên lời. Hứa Minh Chương đang muốn chơi trò qủy quái gì, trước đây còn coi thường hắn, bây giờ đột nhiên thay đổi ý kiến muốn đυ. hắn?
“Ừ, tôi chưa bao giờ thích loại người bán mông để thăng tiến như cậu, có điều tôi thấy thân hình của cậu cũng không tệ. Dù sao thì bán một cái cũng là bán, bán hai cái cũng là bán. Đương nhiên, tôi sẽ cho cậu lợi ích rất nhiều." Hứa Minh Chương nói vô cùng thẳng thừng, anh ta xuất thân từ gia đình tốt, có chỗ dựa vững chắc, lại có tiền tài, nếu như không phải suy nghĩ nhiều người hâm mộ, anh ta sẽ không hao tổn hai năm để làm diễn viên.
Chu Dịch im lặng một lúc rồi cười khúc khích, sau đó nhìn Hứa Minh Chương nói: “Anh Hứa, không phải ai sinh ra cũng là kẻ thắng cuộc như anh. Tôi bán cái gì đều là dựa vào năng lực của bản thân. Không có gì phải xấu hổ cả."
"Chậc, cậu dựa vào năng lực bán dâm của mình ở trên giường để khoe khoang à? Hôm qua tôi nghe nói, cậu ở trên xe chơi hét lên rất da^ʍ đãиɠ!"