Năm ấy Chử Dịch mới vừa vào đại học đã được học tỷ chiếu cố, giới thiệu cho cậu làm người mẫu ở một studio, cậu thân cao chân dài, vai rộng eo thon, lớn lên cũng đẹp, là cái loại hình ŧıểυ caca nhà bên, gương mặt tuấn tú cho dù không cười cũng có thể cho người ta một loại cảm giác ôn nhuận.
Bề ngoài chiếm ưu thế, cậu làm người mẫu quảng cáo cho rất nhiều studio, tiền kiếm được cũng đủ sinh hoạt phí, giảm bớt không ít gánh nặng trong nhà.
Chử Dịch xuất thân từ một huyện thành nhỏ, trong nhà còn có một đứa em trai đang học cấp hai, thành tích của cậu cũng bình thường, liều sống liều chết mới thi đậu được đại học hạng hai của thành phố S, học phí trong nhà cho cậu cũng coi như đào vốn ban đầu, vì thế cậu vẫn luôn cân nhắc nên kiếm tiền như thế nào. Cho nên lúc cậu 20 tuổi bị một công ty nhìn trúng, mơ màng hồ đồ liền cấp ký hiệp ước cùng giải trí hoàn vũ, một lần kí liền ký tận 10 năm, có thể so với khế ước bán mình.
Ở giới giải trí lăn lê bò lết 5 năm, Chử Dịch vẫn như cũ là một ŧıểυ minh tinh không chút tiếng tăm gì ở tuyến 18, vài người cùng cậu xuất đa͙σ đã lên được tuyến 1, 2, vô dụng lắm cũng đang giãy giụa ở tuyến 3, 4, riêng cậu còn phải làm vai phụ của vai phụ trên các web nhỏ drama.
Người đại diện Đào Hồng Vĩ của Chử Dịch đưa mắt nhìn kịch bản mới đưa tới cười nhạo nói: “Theo tôi thấy, cậu cứ như vậy thì có thể lăn trở về quê làm ruộng được rồi.”
“Đào ca, có phải tôi thật sự không có thiên phú diễn xuất hay không?” Chử Dịch héo úa ủ rũ mà dựa vào trên bàn, cậu cũng đã 25 tuổi, đi ở trên đường vẫn bị người ta kêu là võng hồng vô danh.
“ Kỹ thuật diễn của cậu cũng không thể nói là kém hơn mấy minh tinh kia, nhưng khuyết thiếu cái gì trong lòng cậu còn không rõ sao?” Đào Hồng Vĩ liếc mắt nhìn Chử Dịch một cái, hắn mang theo vài nghệ sĩ, Chử Dịch là người kém cỏi nhất, nhưng dù sao Chử Dịch vẫn là người hắn mang theo nhiều năm nhất.
“…… Đào ca, điều trước kia anh tôi nói tôi đáp ứng rồi, chỉ là, có thể hay không cho tôi tìm một kim chủ vùa trẻ vừa đẹp trai một chút hay không?” Chử Dịch trước đó cũng có một ít ông chủ, đại đa͙σ diễn coi trọng, nhưng cậu lại là người nhan khống, sống chết không chịu lên giường với mấy người đại thúc đầu mỡ đó, hơn nữa thể chất cậu đặc thù, đối với phương diện này khó tránh khỏi có chút sợ hãi rụt rè.
“A, cậu còn chọn? Có khác gì tuyển phi đâu? Làm ơn hiểu rõ tình huống của mình chút đi, là cậu bị người khác thượng!” Đào Hồng Vĩ nói tới cậu này liền có chút nổi nóng, vì những cái đó mà hắn phải thay Chử Dịch từ chối cùng với xin lỗi các đại lão, hắn cũng hao phí khá nhiều sức lực, nếu không phải khi đó dưới hắn chỉ có một nghệ sĩ là Chử Dịch, hắn còn lâu mới ăn nói khép nép nhận lỗi như thế.
“Ai! Đừng nói khó nghe như vậy, tôi đi ôm đùi của kim chủ, không phải hai bên sẽ thỏa thuận tiền nong với nhau sao!” Chử Dịch hắc hắc hai tiếng, nhìn một bên mặt trong gương, cậu vẫn đang rất tuấn tú!
“Thôi đi, hai ngày này chuẩn bị một chút, công ty đã đổi chủ mới, muốn tổ chức một tiệc rượu thương nghiệp, đến lúc đó tôi cho cậu tìm cái đùi ôm.” Đào Hồng Vĩ đứng lên đem kịch bản vai phụ ném vào thùng rác, 30 tập phim truyền hình, lên sóng còn không đến 10 phút, hậu kỳ lại cắt cắt các thứ, có thể có 3 phút lộ mặt đã cám ơn trời đất, này nói tốt thì là vai phụ, nói khó nghe liền mẹ nó chính là là quần chúng.