Mượn Thê

Chương 5

Trước Sau

break

Mã Duệ Thần đón họ, gương mặt anh tuấn nở nụ cười dí dỏm: "Thế nào, lần này không tạch chứ?"

Bàng Hân Di đỏ mặt, hờn dỗi nói: "Cũng tàm tạm, cuối cùng cũng không hoàn toàn dựa vào cậu."

Bùi Húc cười ôm eo cô: "Cũng nhờ vở ghi của chú em trước đó."

Mã Duệ Thần xua tay, đôi mắt sâu thẳm lóe lên vẻ ấm áp: "Tớ phải về nhà trước, thời gian họp lớp cấp ba chốt rồi tớ sẽ báo cho hai cậu. Hân Di, Bùi Húc, đến lúc đó nhất định phải tới nhé, giữ thể diện cho tớ đấy."

Bàng Hân Di ngượng ngùng gật đầu, dịu dàng nói: "Ừm, yên tâm đi, bọn tớ nhất định sẽ đi."

Bùi Húc vỗ vai Mã Duệ Thần, giọng kiên định: "Anh em, giữ lời hứa."

Ba người nhìn nhau cười, tình bạn từ năm nhất đến nay vào khoảnh khắc này trở nên ấm áp lạ thường.

Sau khi Mã Duệ Thần rời đi, Bàng Hân Di và Bùi Húc cũng mua vé tàu hỏa về nhà.

Họ yêu nhau từ thời cấp ba, gia đình hai bên sớm đã biết chuyện tình cảm của họ, lễ tết còn cười trêu chọc bao giờ thì hai người kết hôn.

Tàu hỏa từ từ dừng lại ở nhà ga quen thuộc của thành phố nhỏ, Bàng Hân Di và Bùi Húc kéo hành lý, vai kề vai đi về nhà.

Cái nóng mùa hè ập vào mặt, cây ngô đồng hai bên đường đổ bóng loang lổ dưới ánh hoàng hôn.

Đẩy cửa vào nhà, nhà Bàng Hân Di vắng tanh, mẹ cô chưa tan làm về. Gió điều hòa lặng lẽ luân chuyển trong phòng khách, mang đến một tia mát lạnh.

Hai người nhìn nhau, trong mắt bùng lên ngọn lửa quen thuộc. Hành lý vừa đặt xuống, Bùi Húc đã không thể chờ đợi mà kéo Bàng Hân Di vào lòng.

Bàng Hân Di cười duyên một tiếng, thân hình mềm mại áp sát vào ngực hắn, làn da trắng tuyết nổi da gà li ti trong gió lạnh của điều hòa.

Cô mặc chiếc áo thun trắng hơi mỏng, đường cong thấp thoáng, vòng eo thon thả bị bàn tay to của Bùi Húc siết chặt.

Hai đôi môi nhanh chóng quấn lấy nhau, hôn ướt át mà nóng bỏng, đầu lưỡi giao triền, mang theo vài phần vội vã.

Bàn tay Bùi Húc trượt đến mông cô, xoa nắn qua lớp quần jean bó sát, khiến Bàng Hân Di rên khẽ một tiếng, gò má đỏ bừng như quả anh đào chín.

Cô ngượng ngùng đáp lại nụ hôn của hắn, bàn tay mềm luồn vào trong áo sơ mi hắn, vuốt ve cơ bụng săn chắc.

"Húc... Chậm thôi..." Bàng Hân Di thở hổn hển, đôi môi ẩm ướt hé mở, mắt phủ một tầng hơi nước.

Bùi Húc cười khẽ, giọng trầm thấp mà dịu dàng: "Hân Di, nhịn mấy hôm rồi, nhớ em chết đi được."

Ngón tay hắn linh hoạt cởi nút quần jean của cô, trượt vào trong qυầи ɭóŧ, nhẹ nhàng vuốt ve môi l*и ẩm ướt của cô.

Thân thể mềm mại của Bàng Hân Di run lên, huyệt đạo bất giác co rút, mật dịch chậm rãi rỉ ra, dính nhớp trên đầu ngón tay hắn.

Đó là lần đầu tiên họ làʍ t̠ìиɦ, trên căn gác xép nhỏ nhà Bùi Húc.

Cô gái mới chạm ngưỡng 18 khi ấy xấu hổ như một chú thỏ con, mặt đỏ đến mức gần như rỉ máu, thân thể trắng tuyết cuộn tròn dưới lớp ga giường mỏng.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc