Sau khi Hạng Chấn chở hàng xóm đến đúng địa điểm, trên đường lái xe trở về nhà, anh lại vòng lại cửa hàng bán hoa, mua cho Phục Hoa một bó hoa baby trắng.
Trong lúc trả tiền, anh bỗng chú ý tới bó hoa hồng đỏ được đặt trên kệ, động tác của Hạng Chấn ngừng lại. Anh nhớ tới buổi tối ngày hôm đó, trước khi ăn cơm tối, ánh mắt Phục Hoa ôn nhu nhìn bó hoa hồng đỏ đã được tu sửa trong phòng bếp kia, sau đó cắm chúng vào bình hoa.
Chủ tiệm hỏi: "Anh muốn mua à? Dường như cô gái nào cũng thích hoa hồng đỏ đó."
"Không, không cần." Hạng Chấn chỉ vào hoa baby nói, "Vợ tôi chỉ thích loại này."
Về nhà, Hạng Huân vừa tắm rửa xong đi ra ngoài, Hạng Chấn nhìn vào phòng bếp không thấy Phục Hoa, sau khi đổi xong giày, anh mới ôm bó hoa kia vào phòng ngủ.
Phục Hoa đang nằm trên giường, còn đưa lưng về phía anh.
Hạng Chấn đem hoa đặt lên bàn, thò lại gần nhìn cô: "Bà xã? Ngủ rồi à?"
Phục Hoa nhắm mắt không đáp lại, Hạng Chấn tay chân nhẹ nhàng đi ra ngoài, anh tắt đèn, nhanh chóng đi tắm. Đến khi trở lại trên giường, anh kéo Phục Hoa vào ngực, buông tiếng thở dài trầm thấp: "Ai, vậy mà còn nói buổi tối sẽ để mình ȶᏂασ."
Phục Hoa vốn đã chột dạ không ngủ được, nghe được lời này, cô càng cảm thấy không thể không dậy.
Cô động hai cái, trong bóng đêm vươn cánh tay ôm Hạng Chấn, chủ động hôn môi anh.
"Gạt anh?" Hạng Chấn vui vẻ, lật người đè cô xuống giường, bắt lấy vυ" cô xoa nhẹ một phen.
"Đau......" Phục Hoa hô nhẹ, nam nhân đã cúi đầu liếʍ ngực cô. Anh ở Bắc Kinh đã hai ngày, râu cũng chưa cạo, cọ lên ngực cô vừa cứng vừa ngứa, nhưng cũng có cảm giác thoải mái nói không nên lời.
Hạng Chấn đem hai bên vυ" liếʍ đến ướt dầm dề, nặng nề cắn mυ"ŧ, râu nhiều lần cọ đến núm vυ" mẫn cảm, Phục Hoa bị làm cho dâm thủy tràn lan, thời điểm nam nhân duỗi tay sờ xuống dưới, anh còn cười hôn môi cô: "ŧıểυ tao hóa, hôm nay sao lại mẫn cảm như vậy?"
Hạng Chấn ôm chân cô đặt trên vai mình, duỗi đầu liếʍ huyệt, toàn bộ âʍ ɦộ Phục Hoa đều được anh ngậm trong miệng. Hạng Chấn cắn lên thịt viên đang sưng to, râu trên cằm từng chút từng chút nghiền qua hai cánh hoa run rẩy.
Bụng nhỏ Phục Hoa run run, dâm thủy trực tiếp phun lên mặt anh.
Hạng Chấn lấy khăn trải giường lau mặt, lại tiếp tục cúi đầu hôn Phục Hoa, cô vừa mới cao trào, cơ thể không khỏi mẫn cảm, chờ qua một lát, Hạng Chấn mới nắm dươиɠ ѵậŧ cắm vào.
Đường đi ướt át chặt hẹp, Hạng Chấn sung sướиɠ hít vào một hơi: "ȶᏂασ, sướиɠ quá...... Em chặt quá......"
Anh đè lại đùi cô ở hai bên sườn, hai tay nắm ngực cô xoa nắn. Hạng Chấn ngồi quỳ trên giường ȶᏂασ cô gần trăm cái, hai tay Phục Hoa gắt gao nắm lấy ga giường, cơ thể hết cong lên lại rơi xuống, trong miệng dồn dập kêu: "Ông xã...... Chậm một chút......"
"Cắn chặt như vậy, còn muốn anh chậm?" Hạng Chấn đè hai đùi cô đến trước mặt Phục Hoa, dươиɠ ѵậŧ hung hãn lại nhanh chóng cắm vào âm đa͙σ. Bởi vì khoảng cách quá gần, dâʍ ŧᏂủy̠ từ chỗ giao hợp đều phun lên mặt cô.
Tư thế này cắm vào rất sâu, bị cắm mấy chục cái, Phục Hoa liền rung đùi kêu lên: "Chậm một chút, Ông xã...... Ô...... Sắp không được rồi......"
Bụng nhỏ Phục Hoa run run, sau đó phun một luồng dâm thủy.
Hạng Chấn ôm cô vào ngực hôn hôn, hai người đổi sang một tư thế khác: "Bảo bối, ông xã ȶᏂασ em thoải mái không? Hửm?"
Phục Hoa bị ȶᏂασ đến đầu váng mắt hoa, khắp người giống như bị điện giật, âm thanh nói ra khỏi miệng không khỏi có chút mê người: "Thoải mái...... Ông xã......"
Hạng Chấn ở bên ngoài hai ngày, sau khi trở về liền muốn làm cô bù lại cho hai ngày đó. Phục Hoa bị lăn qua lộn lại, các loại tư thế đều được hai người dùng thử một lần, cô cao trào không biết bao nhiêu lần.
Cuối cùng Phục Hoa bị làm đến ý thức hỗn độn, thời điểm Hạng Chấn đè cô trên tường ȶᏂασ, Phục Hoa hoảng hốt tưởng Hạng Huân đang ȶᏂασ mình, nức nở hô lên: "Hạng Huân...... Không cần......"
Hạng Chấn ngây ngẩn cả người.
dươиɠ ѵậŧ đang trong cơ thể cô nhảy ra ngoài đánh hai cái, xoay mình bắn.