Mặc dù đã sớm quyết định, nhưng thực hiện nhanh như vậy vẫn có chút vội vàng.
Chỉ vì một câu "Mặc dù là song sinh nhưng có vẻ như lại có chút khác biệt" ở tiền sảnh của tỷ phu, khiến Tân phu nhân vốn cho rằng kế hoạch kín kẽ không một kẽ hở cảm thấy có nguy cơ.
Để tránh đêm dài lắm mộng, Tân phu nhân quyết định sắp xếp trước, để Tân Ninh lên giường tỷ phu, dùng tốc độ nhanh nhất gạo nấu thành cơm.
Cho dù sau đó bị phát hiện, nàng và tỷ phu cũng đã không trong sạch, căn bản không sợ truy cứu.
Tân Ninh lấy việc thân thể không khỏe lưu lại trong viện của mình, không cùng mọi người đi dùng bữa tối.
Nàng vội vàng ăn no bảy phần ở bàn nhỏ, liền đi vòng qua phòng tắm sát vách, nơi đó đặt thùng tắm cao bằng nửa người, bên trong có nước ấm, trên mặt nước còn có một ít cánh hoa bay bay, là nàng bảo Hồng Linh sớm giúp nàng chuẩn bị.
Tân Ninh thử nước ấm nhiệt độ thích hợp, liền cởi quần áo, bước vào trong thùng.
Nàng ngồi trên ghế tắm trong thùng, dựa lưng vào vách thùng, để cho xương quai xanh của mình trở xuống đều không có vào trong nước.
Đồ dùng tắm rửa đặt trên bàn nhỏ bên cạnh, đưa tay là có thể chạm vào, Tân Ninh cầm lấy xà bông lau qua da thịt trên người, cẩn thận chà xát đến mỗi một góc, đặc biệt là cổ, ngực, đùi, những nơi sắp bị chiếu cố.
Đợi nàng tắm rửa toàn thân một lần, lại nhìn chính mình, tựa hồ ngay cả da thịt cũng trở nên đặc biệt trắng nõn, dưới nhiệt độ nước ấm còn hiện ra phấn hồng mê người.
Tân Ninh nhìn vào cái hộp dài trên bàn, do dự một chút, vẫn đỏ mặt đưa tay lấy đồ vật bên trong ra.
Cho dù là ngọc thế màu xanh nhạt ở trong hơi nước mông lung, Tân Ninh cũng tương đối quen thuộc hình dạng dài nhỏ kia.
Trước khi đi, vẫn nên khuếch trương một chút đi?
Dù sao căn đồ đạc của nam nhân kia, cuối cùng hẳn là có chút khác biệt với thứ này, vẫn nên làm đủ chuẩn bị cho thỏa đáng…
Nàng điều chỉnh tư thế ngồi một chút, hơi trượt xuống, để cho góc chân nghiêng ra ngoài.
Dưới nước, hai cái chân trắng nõn đã mở ra, Tân Ninh hít sâu một hơi, đem vật màu xanh nhạt trong tay đặt ở trước khe huyệt hơi mở, chậm rãi đưa vào trong cơ thể.
Theo vật kia tiến vào, có chút nước ấm cũng cùng nhau tràn vào, nóng đến mức Tân Ninh run lên.
ŧıểυ huyệt của nàng ở buổi sáng mới dùng ngọc thế khai mở qua, vừa rồi bởi vì mộng xuân lại tiết một đợt, bởi vậy bên trong coi như mềm, ngọc thế thuận lợi dọc theo huyệt đạo tiến sâu vào.
Tân Ninh xoay cổ tay, lắc lắc ngọc thế chôn ở trong chân tâm, thử thăm dò nơi để cho nàng sảng khoái.
"Ừm~~"
Đỉnh mượt mà đâm vào một chỗ thịt mềm, cảm giác vừa xốp vừa tê dại ập tới, Tân Ninh không khống chế được hừ hừ ra tiếng.
Nàng cường điệu đỉnh đỉnh lên nơi đó, lập tức phát ra càng nhiều tiếng rêи ɾỉ khó nhịn.
Trong thùng tắm, thân thể trần trụi không ngừng run rẩy, mang theo kịch liệt phập phồng.
Cánh hoa bay trên mặt nước giống như từng chiếc thuyền nhỏ, lung la lung lay trong cuồng phong sóng lớn, lại bị vỗ xuống.
Tân Ninh nhanh chóng tiết ra, một lượng lớn dâm dịch lặng lẽ hòa vào trong nước, trộn lại với nhau.
Ngoại trừ chính nàng, căn bản không người nào biết nàng vừa mới làm hành vi da^ʍ đãиɠ gì, nhưng nàng vẫn xấu hổ mà thả nước trong thùng tắm xuống, lại gọi Hồng Linh đến bỏ thêm một ít cỏ vào rửa qua một lần, mới từ trong thùng tắm đi ra.
Tân Ninh giơ cánh tay lên ngửi ngửi.
Mùi thơm của cánh hoa thấm vào da thịt theo nước ấm, lúc này trên người nàng tản ra một mùi thơm dễ chịu.
Như vậy hẳn là cũng không kém nhiều lắm đi?
Tân Ninh trở lại phòng mình, chờ đợi tỷ tỷ đến.
Bọn họ đã lên kế hoạch xong, tỷ tỷ sẽ lấy danh nghĩa thăm viếng vào viện của nàng, đợi nàng trao đổi quần áo với tỷ tỷ, tỷ tỷ sẽ ở lại viện của nàng, mà nàng có thể trực tiếp lấy thân phận tỷ tỷ đi ra ngoài.
Mượn bóng đêm yểm hộ, sẽ không có người phát hiện cặp song sinh trao đổi thân phận.
Khi Tân Ninh chờ đến căng thẳng cũng đã hóa thành nôn nóng, Tân An rốt cuộc đến ŧıểυ viện của nàng.
"Muội muội, nghe nói thân thể muội không khỏe, đã khá hơn chưa?"
Tân An được thị nữ đỡ, cười không ngớt ngồi xuống.
Tân Ninh mím môi: "Tỷ tỷ, ở đây không có người ngoài."
"Sao vậy, tỷ tỷ như ta quan tâm muội muội còn phải xem có người ngoài hay không à?"
"... Thân thể tạm được, đa tạ tỷ tỷ quan tâm."
Tân An An hất cằm: "Sắc mặt muội muội như vậy, có phải là có chỗ bất mãn với ta?"
Nói xong, nàng ta liền tự mình tiếp lời: "Cũng đúng, dù sao muội muội chưa gả cho người ta, chưa lập gia đình đã có thai trước, hài tử lại còn là của tỷ phu, có bất mãn cũng là nên."
"Nhưng mà, muội muội, đây là ngươi thiếu nợ ta."
"Nếu không phải ngươi, ta cũng có một bộ thân thể tốt, sao còn phải chia sẻ phu quân với ngươi?"
Tân An sai thị nữ rót chén trà, bưng lên uống một ngụm.
"Thay quần áo đi."
Tân Ninh trầm trầm mặc mặc quần áo của Tân An, chải tóc phụ nhân.
"Muội muội."
Tân An dựa vào bình phong, ý cười dối trá trong mắt tản đi, chỉ còn lại lạnh như băng cùng không cam lòng.
"Tuy phu quân rất ưu tú, nhưng hy vọng muội muội có thể giữ tốt bổn phận, đừng có tâm tư gì không nên có đối với tỷ phu."
Bước chân bước ra cửa phòng Tân Ninh hơi dừng lại, nhưng không quay đầu lại: "Ta biết, tỷ tỷ."
...
Trên đường đến viện Tân An không gặp ai, Tân Ninh dẫn theo thị nữ vốn đi theo Tân An, thuận lợi tới phòng ở của Tân An.
Thị nữ chờ trong sân chào đón: "Phu nhân ngài đã trở lại."
Thị nữ sau lưng Tân Ninh mở miệng nói: "Thu Sương, đại nhân đang ở trong phòng sao?"
"Đại nhân đi tắm rửa, phu nhân ngài muốn chờ đại nhân hay là nghỉ ngơi trước?"
"Chờ... Phu quân một chút đi."
Tân Ninh học giọng điệu của Tân An, giọng nói và tướng mạo của các nàng vốn không khác nhau là mấy, dưới tình huống cố ý bắt chước, những người khác nghe không ra khác biệt.
Thị nữ dẫn nàng vào phòng, đóng cửa lui ra ngoài, Tân Ninh thở phào nhẹ nhõm, mới phát hiện tim mình đập nhanh như bay.
Phòng của Tân An vẫn như cũ, chỉ là có thêm vài món đồ không thuộc về nữ nhi.
Ngọc quan trên bàn trang điểm, đai lưng màu đen trên bàn, còn có đôi giày bông rộng lớn cuối giường... Đều là dấu vết nam nhân.
Lát nữa nàng sẽ cùng nam nhân này, tỷ phu của nàng làm chuyện thân mật nhất.
Vào lúc này, Tân Ninh đặc biệt nhận thức rõ ràng sự thật này.
Nàng nhớ lại tranh xuân cung nương đưa tới, người bên trong vui vẻ như thế nào, cởi quần áo trước, sau đó làm màn dạo đầu, chờ nữ tử phía dưới đủ ướt, nam tử sẽ cắm vào chỗ đó …
Tân Ninh cúi đầu nhìn quần áo mình quấn rất chặt chẽ.
Nếu đến lúc làm mới cởi, sẽ rất xấu hổ nhỉ?
Nàng cởi ra chỉ còn áo trong, cứng ngắc ngồi ở trên giường, đang tự hỏi nàng như vậy có quá mức lộ liễu hay không, chợt nghe thấy thanh âm thị nữ.
"Đại nhân, phu nhân đã trở về, đang ở trong phòng chờ ngài."
Sau đó là giọng nam mà nàng đã quen thuộc vào ban ngày.
"Ừm, ngươi lui ra đi."
Là tỷ phu.
Tân Ninh nhìn bóng dáng cao lớn ngoài cửa.
Hắn sắp đi vào.
——————