Mượn Bụng Sinh Con (Cao H)

Chương 14: Bị tỷ phu thao ngay cạnh cửa

Trước Sau

break

 

Nhục bổng to lớn lấp đầy chân tâm, Tần Ninh lần nữa cảm nhận được cảm giác no bụng đáng sợ kia.

 

Nhờ tối hôm qua được tỷ phu đâm sâu vào trong, khai phá lâu dài, đêm nay khi ©ôи th!t lại tiến vào huyệt thịt của nàng rõ ràng đã bớt đi rất nhiều lực cản.

 

Quy đầu to lớn nương theo dâm thủy, trực tiếp đâm vào chỗ sâu nhất của nàng, chạm đến điểm mẫn cảm. Cả cây gậy thịt chôn vào trong cơ thể nàng, trứng dái đập vào trên mông, phát ra tiếng "bạch bạch" nhẹ.

 

Từ chỗ ngứa ngáy vừa rồi trống rỗng giờ đã bị quy đầu đâm trúng, cảm giác thỏa mãn cùng kɧoáı ©ảʍ đồng thời ập tới, khiến Tần Ninh run rẩy co chặt chân.

 

Huyệt nhỏ hẹp bị căng thành một vòng tròn để đón nhận ©ôи th!t thô to của nam nhân, hoa môi căng mọng vây ở hai bên, chặt chẽ bao lấy thân gậy, phảng phất hóa thân thành một cái miệng thịt sâu thẳm, tham lam nuốt trọn ©ôи th!t.

 

Tề Nghiêm không vội rút ra, hắn cố định người dưới thân, chậm rãi đong đưa eo, để quy đầu ma sát vào khối thịt mềm ở tận cùng bên trong, vừa xoay tròn, vừa đâm chọc.

 

"Phu quân... Không, đừng chạm chỗ đó..."

 

Sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ trong bụng khiến hai chân Tần Ninh run rẩy, ngón chân cuộn tròn, lưng khẽ căng thành một đường thẳng.

 

"Nhưng chẳng phải phu nhân đang rất thoải mái sao?"

 

Tề Nghiêm chậm rãi hôn lên khóe môi nàng, dùng đầu gối đẩy chân nàng ra, ngăn cản nàng khép lại theo phản xạ.

 

"Dâm thủy bên trong phu nhân vẫn chảy không ngừng."

 

Quy đầu vững vàng cắm sâu trong nàng, như ấn vào một cái chốt mở nào đó, huyệt thịt liên tục tiết ra dâm thủy dính nhớp, thấm ướt chân hai người.

 

Dưới sự dán chặt của ©ôи th!t, bất kỳ ma sát nhỏ nào cũng sẽ phát ra tiếng nước va chạm.

 

Ví như hiện tại, tỷ phu đang chậm rãi động eo, làm nàng run rẩy.

 

Tần Ninh phát ra tiếng rên nhỏ: "Ưm...Phu quân, quá sâu, quá sâu rồi..."

 

Sâu trong cơ thể bị tỷ phu tùy ý xâm phạm, dưới quy đầu, kɧoáı ©ảʍ không ngừng lan tràn, trong bụng là một mảnh tê dại.

 

Dù không phải lần đầu tiên bị hắn đùa bỡn như vậy, nhưng nàng vẫn không thể quen được loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt này.

 

Thân thể Tần Ninh khẽ run lên, tinh thần không khỏi hoảng hốt.

 

Nàng nhớ tới cuộc đối thoại của mẫu thân và tỷ tỷ.

 

Tỷ tỷ nói, nàng ta và tỷ phu làm cũng không nhiều, hơn nữa đều vô cùng khắc chế.

 

Nhưng...

 

Làm không nhiều lắm là như này sao...

 

Quả thật tối hôm qua lúc nàng chủ động cầu hoan, ban đầu tỷ phu cũng cự tuyệt, nhưng về sau không biết vì sao lại đổi ý.

 

Nhưng rõ ràng đêm hôm trước làm kịch liệt như vậy, đêm nay tỷ phu lại một lần nữa đè nàng dưới thân, vẫn chủ động, mạnh mẽ khai phá ŧıểυ huyệt của nàng.

 

Mà nếu bàn về khắc chế... Tỷ phu thật sự đang khắc chế sao?

 

Lúc này nam nhân đè trên người nàng tăng nhanh nhịp điệu luật động, mạnh mẽ đâm vào nơi giữa hai chân nàng, lực đạo vừa mạnh vừa hung hăng, như muốn đem ©ôи th!t đâm sâu vào trong huyệt động.

 

Môi nàng không kìm được phát ra từng tiếng thở gấp, như tiếng mèo kêu, uyển chuyển lại dễ nghe, khiến nam nhân lại càng hung hăng đâm thêm vài lần vào điểm mẫn cảm của nàng, chỉ vì muốn nàng rêи ɾỉ thêm vài tiếng.

 

"Phu nhân như vậy là không chịu nổi rồi sao?"

 

Tần Ninh nghe thấy tiếng tỷ phu cười bên tai mình, hơi thở khiến tai nàng ngứa ngáy.

 

"Phải đâm sâu một chút, mới có thể bắn tinh vào trong phu nhân."

 

"Phu nhân còn muốn sinh con cho ta không?"

 

"Muốn, muốn sinh..."

 

Tần Ninh khó nhịn kêu lên, gian nan từ trong kɧoáı ©ảʍ nhớ lại nguyên do nàng nằm hầu hạ dưới thân tỷ phu.

 

Trong miệng tỷ tỷ nàng thì tỷ phu không hề có hứng thú lại cực kỳ kiềm chế chuyện này, nhưng dáng vẻ hắn ra vào trên người nàng lại giống như sói đói lâu ngày, muốn đẩy nàng vào chỗ chết.

 

Đây chính là "khắc chế" của tỷ phu sao?

 

Có phải có chỗ nào sai hay không...

 

Tần Ninh vịn vai tỷ phu, bị hắn đâm lên đâm xuống, thân thể lắc lư.

 

Bắp đùi nàng bị kéo đến mức mở rộng nhất, ©ôи th!t thô to kia không ngừng ra vào bên trong cơ thể nàng, khiến dâm thủy bắn tung tóe.

 

©ôи th!t ma sát nhiều lần khiến hoa huyệt vốn hơi sưng dần dần nóng lên, còn có chút đau đớn.

 

ŧıểυ huyệt của nàng không khỏi co rút lại, ma sát với ©ôи th!t càng thêm kịch liệt.

 

"Phu quân, đau…"

 

Tề Nghiêm lập tức cúi đầu hôn nàng: "Đau chỗ nào, hửm?"

 

"Chỗ đó, đau..."

 

"Chỗ đó là chỗ nào?"

 

Dù biết tỷ phu đang cố ý trêu chọc nàng, nhưng Tần Ninh cũng chỉ có thể cắn môi, nói ra từ ngữ khiến nàng xấu hổ không thôi, giọng nói nhẹ như muỗi kêu.

 

"... ŧıểυ huyệt, đau."

 

Lúc này Tề Nghiêm mới nói: "Để ta xem."

 

Bàn tay to sờ soạng chỗ giao hợp của hai người, vòng quanh nhục bổng nhẹ nhàng vuốt ve ŧıểυ huyệt của nàng.

 

"So với vừa rồi đã sưng hơn một chút."

 

"Bôi chút thuốc cao tiêu sưng đi." Tề Nghiêm quyết định.

 

Tần Ninh còn chưa kịp phản ứng, thân thể nàng đã bay lên không trung, nam nhân ôm nàng xuống giường, đi thẳng về phía cửa phòng.

 

Nàng sợ hãi ôm cổ nam nhân: "Phu quân, chúng ta đi đâu?"

 

Tề Nghiêm không đáp, chỉ đi tới trước cửa, dựa lưng vào cửa, gọi: "Thu Sương."

 

Cách đó không xa vang lên tiếng bước chân, tựa hồ có người chạy tới: "Đại nhân, có gì phân phó?"

 

"Đi lấy chút thuốc cao tiêu sưng tới."

 

"Vâng."

 

Tiếng bước chân đi xa, Tần Ninh vẫn chưa dám thở phào nhẹ nhõm.

 

Nhưng vật trong cơ thể nàng lại không an phận mà động đậy.

 

Thân thể cao lớn của nam nhân phủ lên đầu gối nàng, đặt nàng lên trên cửa, lại giở trò cũ, lắc eo đâm vào chỗ sâu trong nàng.

 

Sự xâm phạm bất ngờ khiến Tần Ninh sợ hãi kêu lên, nhưng âm thanh rất nhanh bị nàng kìm nén, biến thành tiếng rêи ɾỉ đè nén.

 

"Đừng..."

 

Cùng với động tác của nam nhân, cánh cửa phía sau Tần Ninh phát ra tiếng vang nhẹ nhịp nhàng, trong đêm khuya yên tĩnh càng đặc biệt rõ ràng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần kinh của Tần Ninh.

 

Loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ này khi ở ngoài cửa lại càng thêm mãnh liệt.

 

"Phu quân, có người tới, aaa… Đừng..."

 

Tần Ninh cảm nhận được kí©ɧ ŧɧí©ɧ truyền đến từ trong cơ thể, nàng đặt tay lên vai nam nhân cầu xin hắn dừng lại.

 

Nhưng Tề Nghiêm không có ý dừng lại, vừa tiếp tục luật động, vừa cúi đầu liếʍ môi nàng: "Cho nên phu nhân phải nhỏ giọng một chút."

 

Cửa vẫn vang lên tiếng động, nhưng tiếng bước chân lại im bặt.

 

Thị nữ đứng ở ngoài cửa.

 

"Đại nhân, thuốc cao đã mang tới."

 

Tiếng thị nữ nói chuyện vô cùng rõ ràng, làm Tần Ninh ý thức được nàng và người bên ngoài chỉ cách một cánh cửa.

 

Xấu hổ khiến nàng cực lực nhẫn nại tiếng la hét đã vọt tới bên môi, ngăn tiếng rêи ɾỉ da^ʍ đãиɠ tiết ra ngoài.

 

Không thể kêu lên, không thể bị phát hiện...

 

Tề Nghiêm mở ra một cánh cửa.

 

Cửa phòng là hai cánh song song, lúc này Tần Ninh bị đẩy vào trong một cánh, đương nhiên Tề Nghiêm sẽ mở cánh còn lại ra.

 

Trong ngoài phòng liên thông với nhau thông qua khe hở này.

 

Tần Ninh ngửi thấy không khí tươi mát bên ngoài, lúc này mới giật mình nhận ra không khí trong phòng đã đục ngầu, tràn ngập mùi hương da^ʍ đãиɠ của nam nữ giao hoan.

 

Người bên ngoài sẽ nghe thấy sao? Sẽ biết chủ tử ở bên trong làm gì sao? Có thể dùng ánh mắt khác thường nhìn nàng hay không? Có cảm thấy nàng dâm loạn không?

 

Trong lúc nàng đang miên man suy nghĩ, Tề Nghiêm đã đưa tay cầm lấy hộp thuốc từ ngoài cửa.

 

Tần Ninh khẩn trương nhìn chằm chằm vào hai bàn tay giao nhau, ngay cả hô hấp cũng ngừng lại, sợ khí tức hỗn loạn khiến người ngoài cửa chú ý.

 

Bên ngoài đèn đuốc sáng trưng, là thị nữ mang theo đèn lồng.

 

Ánh sáng xuyên qua khe cửa chiếu vào, chiếu lên một mảng mờ nhạt trên bắp chân trắng nõn của nàng.

 

Tần Ninh nhìn chằm chằm vào ánh sáng không nên xuất hiện ở đó, sau đó mới nhận ra một điều.

 

Bởi vì bị hắn đùa giỡn ŧıểυ huyệt, chân của nàng còn treo trên khuỷu tay của hắn.

 

Lúc hắn đưa tay đi lấy thuốc cao, đương nhiên thuận thế kéo cả chân nàng qua.

 

Bởi vậy, xuyên qua khe cửa, người ngoài cửa có thể nhìn thấy cái chân mảnh khảnh của nàng, theo ©ôи th!t của nam nhân mà không ngừng lay động.

 

Đối với người ngoài cửa, không khó để tưởng tượng, nàng ở phía sau cánh cửa đang dùng tư thế da^ʍ đãиɠ như thế nào hầu hạ, trong phòng là một bức tranh hương diễm ra sao.

 

Cùng với cảm giác xấu hổ ập tới là kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt.

 

Vừa nghĩ tới việc đang bị người khác nhìn chăm chú, suy đoán, huyệt thịt Tần Ninh liền kịch liệt co rút lại.  Nàng ôm chặt lấy ©ôи th!t thô to trong cơ thể, bụng dưới co quắp, sau đó tiết ra một lượng lớn dâm thủy.

 

Nàng cao trào.

 

Dưới ánh mắt thị nữ, nàng bị tỷ phu ȶᏂασ ở trên cửa, đã bị đẩy lên tới cao trào.

 

©ôи th!t bỗng nhiên bị kẹp chặt, Tề Nghiêm sảng khoái tê cả da đầu, không khỏi nhẹ nhàng hít một hơi, sau đó đánh mông nàng một cái.

 

"Đừng kẹp."

 

Trong không khí yên tĩnh truyền đến một tiếng vỗ đột ngột như vậy, còn có một câu nói cực kỳ mờ ám của nam nhân, liền càng thêm chứng thực chuyện đang phát sinh trong phòng.

 

Tân Ninh càng thêm xấu hổ và giận dữ, nàng cắn vào vai nam nhân khiến nàng xấu hổ, phát tiết hết tiếng kêu của mình lên da thịt rắn chắc của hắn.

 

Tề Nghiêm sắc mặt không thay đổi, lại dặn dò: "Đi chuẩn bị thùng nước ấm, sau đó liền lui ra, không cần gác đêm nữa."

 

"Vâng."

 

Đợi Thu Sương hoàn toàn rời đi, chuyện đầu tiên Tề Nghiêm làm chính là đè lên thân thể run rẩy của Tân Ninh, mạnh mẽ đẩy vào trong hoa huyệt trơn ướt kia.

 

"Đã biết kẹp chết ta rồi?"

 

"Có người khác ở đây, phu nhân cứ hưng phấn như vậy? Mật dịch đều phun đầy đất."

 

Tân Ninh hừ một tiếng bén nhọn từ trong xoang mũi, cắn bả vai hắn run rẩy nói một câu gì đó, đại khái là mấy câu kiểu như "Chàng đáng ghét", sau đó lại đổi lấy mấy lần va chạm.

 

Mãi đến khi nàng lẩm bẩm thở dài trong lòng, Tề Nghiêm mới ôm nàng mở hộp cao trong tay ra, hai ngón tay lấy thuốc cao.

 

Cao đặc sền sệt bôi lên, mang đến cho huyệt động nóng rực từng tia lạnh lẽo.

 

©ôи th!t kia chiếm lấy hoa huyệt của nàng, nam nhân chỉ quấn quanh một tầng thuốc cao dày đặc.

 

Mùi thảo dược nhàn nhạt xông lên, hòa với mùi hương cơ thể, tạo thành một mùi hương kỳ diệu.

 

Tân Ninh mới cảm thấy thoải mái một chút, ©ôи th!t thô to trong cơ thể lại lần nữa di chuyển.

 

“Bạch.”

 

Hai quả trứng vỗ vào mông nàng, âm thanh không trong trẻo bằng cơ thể va chạm, mà có chút nặng nề khác thường.

 

Một vòng thuốc mỡ kia đã hóa giải xung lực của ©ôи th!t, cũng làm chậm lại ma sát với ŧıểυ huyệt, khiến Tân Ninh được giải thoát khỏi sự nóng rát, chỉ còn lại kɧoáı ©ảʍ của giao hợp.

 

Theo ©ôи th!t ra ra vào vào, một chút thuốc mỡ dính vào trên thân gậy, đồng loạt bị đẩy vào trong hoa huyệt, rót vào trong đường hẹp nóng rực một sự mát lạnh, lại rất nhanh hòa tan vào nhiệt độ ma sát của tính khí.

 

Cánh cửa sau lưng Tân Ninh rung mạnh.

 

Dưới sự luật động mãnh liệt của nam nhân, lưng nàng dán chặt vào đó, giống như hợp thành với cánh cửa.

 

Nàng không chịu nổi đâm sâu của nam nhân, nghiêng mạnh đầu, lại phát hiện ánh sáng chiếu lên bắp chân vẫn tồn tại như cũ.

 

Cái khe cửa kia không đóng lại.

 

"Cửa... Phu quân, cửa không, không có đóng a a."

 

"Sẽ không có ai tới."

 

Tề Nghiêm ngăn chặn môi nàng, nuốt lấy lời nàng.

 

Lưng hắn run lên càng lúc càng nhanh, đem ©ôи th!t từng chút từng chút chôn sâu vào trong hoa huyệt mềm mại kia.

 

Bởi vì tiếp xúc quá thường xuyên, lớp cao dày ở hoa huyệt đã nở không ít, bám vào nơi giao hợp của hai người, giống như phủ một lớp sương.

 

Dưới sự va chạm càng lúc càng nhanh, cửa phát ra một tiếng vang trầm đục.

 

Cặp đùi rắn chắc của nam nhân đột nhiên căng lên, phun ra một cách mãnh liệt từ sâu trong hoa huyệt, rót đầy những nơi nhỏ hẹp.

 

tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng nõn kia từ trong khe hở khó khăn chảy ra, phủ lên một tầng sương mới cho nơi giao hợp.

 

Sau khi bắn đầy miệng nhỏ của nàng, tỷ phu cũng bắn đầy ŧıểυ huyệt phía dưới nàng.

 

break
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường

Báo lỗi chương