Đầu ngón tay thon dài của tỷ phu trêu đùa lưỡi của nàng, dịch thể treo ở trên đầu ngón tay tan ra ở trong miệng.
Mặc dù chất lỏng này không có mùi vị thực tế, nhưng Tân Ninh vừa nghĩ đến đó là do nàng tiết ra từ chỗ riêng tư, liền cảm thấy xấu hổ không thôi.
Nàng vô thức ngậm ngón tay nam nhân, Tề Nghiêm ngược lại lợi dụng điểm này, chậm rãi rút ra từ trong miệng nàng, phối hợp với vật cứng rắn đặt chặt ở giữa chân nàng, Tân Ninh không thể tránh khỏi liên hệ động tác này với sự co rút của ŧıểυ huyệt.
"A, phu quân..."
Đầu lưỡi của nàng bị tỷ phu kẹp ở giữa ngón tay đùa bỡn, nói chuyện hàm hàm hồ hồ, lại không che giấu được giọng nói cầu xin trong lời nói của nàng.
Tề Nghiêm đẩy đầu lưỡi của nàng về chỗ cũ, mở miệng của nàng ra, ngón cái chậm rãi vuốt ve môi dưới đỏ thắm của nàng, tràn ngập ám chỉ.
"Phu nhân muốn dùng cái miệng nào để ăn?"
Sau một lát, Tân Ninh đáp lại.
Mặt nàng đỏ bừng, run rẩy vươn đầu lưỡi, liếʍ ngón tay tỷ phu dưới ánh mắt chăm chú của nam nhân.
Tề Nghiêm hài lòng cong môi.
Hắn thẳng lưng lên, tiến thêm một bước lấn người, chân phải nhấc lên bên vai nàng, từ trên cao nhìn xuống người đang lộ vẻ mặt xấu hổ.
"Phu quân, tắt đèn, tắt đèn đi được không?"
Ánh mắt của tỷ phu quá mức nóng bỏng, Tân Ninh che mặt, chỉ cảm thấy nàng giống như là bị tỷ phu nhìn thấu.
Nàng không kịp chờ đợi muốn ẩn vào trong bóng tối, tìm được một chút cảm giác an toàn.
Phù.
Đèn bị thổi tắt.
Tay Tân Ninh cũng bị nắm lấy đặt dưới hông nam nhân.
Cách lớp vải, giữa đùi rắn chắc của nam nhân, cây gậy vừa thô vừa dài vừa cứng kia đang tỏa ra nhiệt độ đáng sợ thiêu đốt lòng bàn tay nàng.
Tân Ninh vô thức muốn rút ra, lại bị tỷ phu nắm mu bàn tay của nàng, dẫn nàng vào dưới quần hắn, lấy vật bị sưng kia ra.
Đây là lần đầu tiên nàng sờ vào cây gậy của nam nhân.
Hình dạng, đường nét của nó, vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, trước khi dùng đầu ngón tay cảm thụ, nàng đã dùng chỗ khác của thân thể để cảm thụ sâu sắc.
Nam nhân nắm lấy tay nàng, trầm người xuống, phối hợp đưa gậy thịt về phía miệng nàng, giống như nàng chủ động mở miệng muốn ăn cả ©ôи th!t.
Chỉ là trong bóng tối không thể xác định vị trí cụ thể, nam nhân thoáng dùng sức, cây gậy thịt lớn kia liền đập vào trên mặt của nàng.
Nó liên tục tỏa ra nhiệt độ nóng bỏng, khí tức nam nhân nồng đậm tràn ngập khoang mũi của nàng, đó là mùi của tỷ phu, thuộc về nam nhân.
Cây gậy thịt kia ở ngay bên môi nàng, chỉ cần thoáng nghiêng mặt là có thể chạm đến.
Mà Tân Ninh cũng y như vậy.
Nàng nhẹ nhàng, cẩn thận từng li từng tí dùng môi chạm lên dươиɠ ѵậŧ thô to của tỷ phu.
"A..."
Cảm nhận được xúc cảm mềm mại truyền đến từ ©ôи th!t, trong cổ họng Tề Nghiêm tràn ra một tiếng thở dốc.
"liếʍ một cái, phu nhân."
Tân Ninh nghe lời lè lưỡi, chậm rãi liếʍ ©ôи th!t của tỷ phu.
Chỉ là nhiệt độ của dươиɠ ѵậŧ lành lạnh đối với cái lưỡi của nàng có chút nóng, nàng liền cẩn thận dùng đầu lưỡi thử thăm dò, liếʍ một cái rồi nhanh chóng rút về, lại liếʍ một cái, giống như mèo con, đem ©ôи th!t liếʍ ướt từng chút một.
Tề Nghiêm buông tay ra, hưởng thụ để mặc cho nàng một mình đỡ ©ôи th!t của hắn mà thăm dò.
“Tỷ phu, thô quá…”
Tân Ninh liếʍ quy đầu của tỷ phu, dùng môi lưỡi cẩn thận phác họa hình dáng thô kệch của ©ôи th!t.
Ngay từ đầu động tác của nàng còn có chút trúc trắc, nhưng giờ lại càng ngày càng thuần thục.
Hình dạng của ©ôи th!t so với tưởng tượng của nàng càng thêm dữ tợn.
Trên ©ôи th!t có mấy đường gân xanh nổi lên, theo hô hấp của Tề Nghiêm chập trùng lên xuống, mạch đập giấu ở phía dưới đột nhiên vỗ lên môi của nàng, như là đang đáp lại nụ hôn của nàng.
Tân Ninh liếʍ láp trên dưới dươиɠ ѵậŧ, dọc theo gân xanh đi về phía gốc thăm dò, dưới sự chỉ đạo của tỷ phu hút hai quả trứng của hắn, còn dùng đầu lưỡi liếʍ mặt ngoài ướt sũng.
Cuối cùng là...
Tân Ninh hé miệng, ngậm quy đầu của tỷ phu vào.
Miệng của nàng lập tức bị quy đầu to lớn lấp đầy, trong miệng đều là mùi vị của tỷ phu.
Quy đầu mẫn cảm bị miệng của nàng hút thật chặt, Tề Nghiêm hít sâu một hơi, eo mắt từng trận tê dại, hiển nhiên là cực kỳ thoải mái.
"Miệng nhỏ của phu nhân thật biết hút..."
Hắn vuốt khuôn mặt nàng vì hút ©ôи th!t mà hơi lõm xuống, nheo mắt.
"Đầu lưỡi liếʍ liếʍ lỗ nhỏ phía trên, hừ... Chính là nơi đó."
"Ngoan, nuốt sâu hơn chút nữa, đừng cắn răng."
Tân Ninh làm theo từng cái, thậm chí còn làm càn hơn cả chỉ thị của Tề Nghiêm.
Bóng đêm đen kịt phủ thêm cho nàng một lớp vải che, mặc kệ lúc này bộ dạng của nàng da^ʍ đãиɠ như thế nào, đều không có người có thể nhìn thấy, vì vậy dưới cảm giác yên ổn này, nàng buông xuống sự rụt rè, biểu hiện càng thêm da^ʍ đãиɠ.
Nàng chậm rãi đảo quanh quy đầu, đầu lưỡi ở trong lỗ nhỏ kia nhẹ nhàng liếʍ đi tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra bên trong.
Tiếng nuốt nhớp nháp trong bóng tối vang lên, dưới nước bọt bao phủ, niêm mạc khoang miệng cùng dươиɠ ѵậŧ ma sát, nghe qua thật sự quá dâm mỹ.
Thậm chí Tân Ninh còn tự học được chiêu thức hút ©ôи th!t vào trong.
Nàng há to miệng, nghênh đón dươиɠ ѵậŧ, để quy đầu xâm nhập vào yết hầu, sau đó đột nhiên co chặt khoang miệng, trong nháy mắt dùng lực hút kia hút mạnh vào Tề Nghiêm.
Nàng như ý nguyện nghe được tiếng thở hổn hển mất khống chế của tỷ phu.