Mùa Xuân Thoáng Qua Ấy

Chương 70 - Chương 70

Trước Sau

break
Tháng sáu, cả thành phố bước vào giữa hè nắng chói chang, Cố Vũ La tốt nghiệp mời Phương Huỳnh và Tưởng Tây Trì đến tham gia.

Đại học D không trang nghiêm giống đại học A, cũng không tao nhã như đại học C, mà hiện ra sự tự nhiên giản dị riêng biệt của khoa khoa học và công nghệ. Trong sân trường có mấy con đường rộng lớn, lầu học khắp nơi đều được bố trí chỉnh tề.

Khoa y nằm ở phía nam của vườn trường, là một trong những khoa được chuyển đến khu trường mới sớm nhất, trải qua ba bốn năm phát triển, đương nhiên đã thành lão làng. Ngoài cổng trường, những học sinh tốt nghiệp mặc cổ áo màu trắng đi đi vào vào.

Lương Yến Thu đã đến, khiêng máy chụp ảnh, đảo quanh Cố Vũ La, thấy Tưởng Tây Trì và Cố Vũ La, cũng chỉ vội vàng lên tiếng chào hỏi, sau đó chụp Cố Vũ La không ngừng, trong miệng không ngừng nói, “Tiểu Cố của anh, thật sự là chụp thế nào cũng đẹp.”

“...”

Chờ nghi thức trao tặng học vị của khoa y kết thúc, Lương Yến Thu lôi kéo mấy người cùng nhau chụp ảnh.

Phương Huỳnh đã sớm bị mặt trời chói chang chiếu đến không có một xíu tinh thần, hoàn toàn không hiểu Lương Yến Thu này vui vẻ là do đâu.

“Lương Yến Thu, bộ cậu chưa tốt nghiệp sao? Sao nhìn cái gì cũng ngạc nhiên.”

“Tớ tốt nghiệp đâu có giống Tiểu Cố tốt nghiệp.”

Phương Huỳnh đã không có tâm tư phối hợp chụp ảnh với Lương Yến Thu, nóng đến đầu óc choáng váng, tránh dưới ô của Tưởng Tây Trì, tựa vào bả vai anh, luôn miệng nói “Nóng quá nóng quá.”

Cố Vũ La cũng ngượng ngùng nhường hai người đi trước đi sau, thấy thời gian không còn nhiều lắm là đến buổi trưa, liền nói, “Chúng ta tìm một chỗ ăn cơm đi.”

Cơm trưa có Lương Yến Thu mời khách, mọi người gọi món ăn cũng không chút khách sáo.

Lương Yến Thu nghe nhân viên phục vụ báo tên đồ ăn xong, hỏi: “Có đủ không, hay là thêm hai món?”

Cố Vũ La ngăn cậu lại, “Đừng gọi nữa, lãng phí.”

Lương Yến Thu cười nói: “Hôm nay em tốt nghiệp, vất vả năm năm, gọi nhiều một chút cũng không có lãng phí đâu.”

Phương Huỳnh nhìn hai người bọn họ, “Bây giờ Cố Vũ La đã tốt nghiệp, phải đi làm, cậu cả ngày chơi bời lêu lổng, không biết xấu hổ sao?”

“Xấu hổ cái gì chứ! Nếu một ngày nào đó tớ không không chơi bời lêu lổng nữa, thì làm sao thay quốc gia kéo nguồn nhu cầu trong nước lên được?”

Nói chuyện tào lao đôi câu, Cố Vũ La hỏi chuyện của Vạn Tử Lâm, “Tớ nghe nói cậu nhận vụ án của cậu ấy, muốn giúp cậu ấy khởi tố ly hôn.”

“Ừm.”

Lương Yến Thu xen mồm, “Vạn Tử Lâm là ai?”

“Là bạn học hồi cấp 2 của tụi em.” Cố Vũ La đơn giản giới thiệu cho Lương Yến Thu.

Lương Yến Thu trợn mắt há hốc mồm, “Chưa đến mười bảy tuổi đã sống chung, còn cởi mở hơn cả lão Trì đấy!”

Tưởng Tây Trì: “...”

Cố Vũ La hỏi khi nào thì mở phiên toà.

“Sắp rồi, tháng sau đấy.”

Lương Yến Thu nhất thời hứng thú, “Tụi tớ có thể đi nghe không, đây là lần đầu tiên cậu đường hoàng lên tòa án kiện tụng đấy?”

“Đừng đi.”

“Tại sao? Còn sợ người khác xem à?”

“Căng thẳng.”

Lương Yến Thu nở nụ cười, “Cậu còn có thể căng thẳng?”

Phương Huỳnh trợn trắng mắt.

“Vậy định rồi! Đến lúc đó, tớ, lão Trì còn có Tiểu Cố, chúng ta ba người cùng nhau đi nghe, cổ vũ tinh thần cho cậu.”

“Bớt lại

break
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc