Mùa Hạ Năm Ấy

Chương 61: Không Phải Bạn Gái Là Vợ Tôi

Trước Sau

break



Chiếc xe lăn bánh, một làn gió tốc nhẹ lên khiến cảnh vật xung quanh như bay nhảy, anh lái thẳng xe đến một trung tâm mua sắm lớn nhất thành phố.
Chiếc xe dừng ở nhà để xe, lúc này tôi mới có thể thắc mắc quay lại nhìn người đàn ông đang điềm tĩnh mở cửa xe hỏi.
" Chồng ơi, cúng ta đang đến đây làm gì?"
Anh vòng qua mở cửa xe rồi nhìn tôi với vẻ mặt cưng chiều, anh nói.
" Anh muốn đi mua đồ cho em "
Thấy anh nói như thế thì tôi cũng không hỏi nhiều mà bước xuống, anh đưa tay ra đỡ lấy tay tôi.
Vào trung tâm mua sắm lớn, những ánh điện của nơi đây chiếu hắt ra xuyên qua cửa kính như những thứ ánh sáng của kim cương chiếu sáng, một sự hoà quyện hoàn hảo khiến người người nhìn cũng phải cảm thán không thôi.
Anh ấy nắm lấy bàn tay tôi dắt cô vào trong, vừa bước vào là hai hàng phục vụ cúi xuống.
"Chào quý khách, quý khách muốn mua gì?"
"Đồ đẹp nhất, đắt nhất ở trong cái cửa hàng này lấy ra cho cô ấy"
Giọng nói của anh có chút uy lực khiến mọi nhân viên phục vụ ở trong cửa hàng đều răm rắp nghe theo, biết được mình đang tiếp đãi khách VIP nên gương mặt ai nấy cũng vui tươi siêng năng hơn hẳn.
Một cô phục vụ dáng người mảnh khảnh, có vẻ đang còn trẻ tuổi mặc bộ đồng phục của cửa hàng bước đến trước mặt hai người tay hành động mời rồi nói.

"Mời tiểu thư vào thử đồ ạ"
Khi không mà anh ấy lại đưa tôi đi mua đồ như vậy có hơi khó thích ứng, cánh tay nhỏ vẫn ngoắc vào cánh tay to lớn, tôi ngước lên nhìn anh thì thấy anh gật đầu nhẹ.
" Vợ đi đi, anh đợi"
Tôi cũng nghe theo anh nhanh chóng bước theo cô nhân viên kia để anh ở ngoài ngồi lại ghế chờ.
"Trang điểm!...!Đúng, phải trang điểm nữa, trang điểm cho cô ấy thật đẹp"
"Vâng"
Tôi đứng bên trong thay đồ, còn có thể nghe thấy giọng nói của anh.

Nhưng mà, tại sao đột nhiên lại muốn tôi trang điểm, lại còn mua sắm trang phục?
Tầm đâu đấy khoảng 30 phút sau, tôi cuối cùng cũng xong sau khi chịu bao nhiêu dày vò của các nhân viên phục vụ.

Công nhận họ nhiệt tình ghê.

Đọc tr????yện hay, tr????y cập ngay { T????ÙMT????U YỆN.????N }
Tôi đi một đôi giày cao gót trong suốt như những thứ thủy tinh lấp lánh, mặc trên mình chiếc váy trể vai, xẻ tà hai bên, màu xanh đậm như biển gợn sóng ngoài xa.

Chiếc váy trông đúng sang trọng mà thanh lịch.

Tóc tôi được búi cao, nhà tạo mẫu còn uốn lượn như những bông hoa nghệ thuật bóng mượt.

Tài thật.
Anh đứng nhìn tôi một hồi lâu.
" Tất cả mỹ nhân trên thế giới cũng không đẹp bằng em.

Vợ anh đúng là xinh đẹp nhất trên đời! "

" Haha, đẹp đến vậy sao? Không phải anh đang nịnh em đấy chứ? "
" Không hề, lời anh nói đều là thật, vợ anh xinh đẹp nhất "
" Nhưng sao lại đưa em đi mua váy dạ hội, lại còn trang điểm nữa? "
" Bí mật.

Nhưng em thấy có vừa ý với chiếc váy này không? "
Nói thật thì tôi đúng là rất ưng ý với chiếc váy, bởi nó đẹp như vậy mà.
"Vậy quý khách mua bộ này chứ ạ?"
Người nhân viên phục vụ hỏi.
"Tôi lấy bộ này, thanh toán đi"
Anh lấy ra một chiếc thẻ đen đưa cho người phục vụ kia không động tác thừa.
Thẻ đen, thẻ đen, là thẻ đen đó! Quan trọng là phải nhắc lại ba lần.
Lúc này trông anh ấy ngầu quá luôn ý!
Sau khi thanh toán xong anh đưa tôi ra xe.

Anh ấy cứ nhìn chằm chằm tôi mãi thôi.

Ngại chứ bộ.

Không lẽ tui đẹp đến vậy sao.
................
Đầu thu tiết trời bắt đầu se lạnh, những cơn gió man mát làm cho khí trời thêm trong lành và yên ả hơn bao giờ hết.
Hàng cây được vun vén tỉa tót gọn gàng đã rụng lá chỉ còn chiếc cành khẳng khiu, đèn lung linh vang ngập lối, hàng cây được bao bọc bởi ánh sáng rực trong vô cùng lãng mạn.
Bờ biển rộng lớn, mặt nước yên ả khiến lòng người cũng hưởng thấy sự bình yên.


Tối đến ở ngoài thành phố, nhìn ra phía xa là một chiếc du thuyền lớn với những ánh đèn sáng lại càng lên mĩ miều khi lẵng lặng trôi nhẹ trên mặt nước.
Bãi cát trắng lấp lánh hơn khi anh và tôi đi trên chúng, hôm nay là bữa tiệc dành cho những người giàu có, nhất là những người có máu mặt trong giới làm ăn như anh.
Nhìn thấy những quý ông quý bà ăn mặc thanh lịch đi qua lại trên du thuyền, tôi có hơi căng thẳng, đây là lần đầu tôi ăn mặc như thế này đến những nơi sang trọng thế này, tay tôi nắm chặt lấy tay anh.
"Không có gì phải lo lắng, có anh ở đây"
"Ưm"
Tôi gật đầu rồi hai người dắt nhau bước tới bữa tiệc đêm, có lẽ là cô đã đánh giá vội vàng khi nhìn vẻ bề ngoài, tuy chỉ là chiếc du thuyền nhưng bên trong khá rộng lớn y như một cung điện vậy.

Nhiều bàn tiệc to lớn, còn có rất nhiều phục vụ nữa.
Tôi cảm nhận được ánh mắt của tất cả mọi người đang nhìn chúng tôi.

Ngại quá.
Sau đó một người đàn ông trung niên bước đến, khuôn mặt cũng lộ rõ sự vui mừng bắt chuyện với anh.
"Xin chào, giám đốc Hạo.

Tôi là tổng giám đốc của tập đoàn ***, nghe danh đã lâu hôm nay mới có dịp được gặp mặt anh, quả nhiên là một người trẻ tuổi tài giỏi lại có khí chất như vậy!"
Anh ta không quên đưa tay ra bắt tay với anh, anh cũng mĩm cười rồi đưa tay ra bắt lại.
"Chào anh, tôi cũng rất vui được gặp mặt"
"Ồ, đây là bạn gái của anh sao? Quả nhiên là trai tài gái sắc"
Người đàn ông kia nhìn về hướng tôi rồi hỏi anh, anh quay lại nhìn tôi.
" Không phải bạn gái, cô ấy là vợ tôi! ".


break
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc