Nhiệt độ môi anh không quá cao. Liên Tâm chưa kịp phản ứng, cô đã cảm thấy đầu lưỡi anh quét quanh hàm răng trên của cô, sau đó lập tức quấn lấy xung quanh, cảm giác vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
“Ừm-”, cô không nói nên lời và đánh mạnh vào ngực anh.
Liên Tâm không có sức phản kháng, chỉ có thể tùy ý để anh lf loạn, dần dần cảm thấy có chút hụt hơi.
Dường như có thể cảm nhận được nhịp tim của Liên Tâm tăng tốc, não mất đi dưỡng khí, tay thiếu niên thả lỏng ra một chút. Lúc này, chiếc khăn tắm mềm mại lỏng ra, dọc theo làn da của cô rơi xuống sàn.
Rèm cửa buông một nửa, bầu trời tối đen, thân hình cô gái thấp thoáng hiện ra trong ánh sáng. Cô có dáng người nhỏ nhắn, vòng eo thon và bộ ngực đầy đặn, mái tóc hơi khô rũ xuống, những giọt nước từ đuôi tóc trượt dọc theo vai và hướng về cánh tay.
Một khung cảnh thuần khiết nhưng vô cùng gợi tình. Anh cảm thấy một luồng du͙© vọиɠ dâng trào chạy thẳng trong lồng ngực, lan xuống phía dưới, khiến ©ôи th!t trở nên cứng ngắc vô cùng.
“Đừng nhìn…” Liên Tâm lẩm bẩm, một tay ôm ngực, tay kia che âm đa͙σ của mình.
Gió mát thổi qua cửa sổ, anh liếc nhìn, nhặt chiếc khăn tắm trên sàn đi về phía cô gái.
"Cậu đang làm gì vậy!" Liên Tâm muốn ngăn anh lại.
Anh quấn cô trong chiếc khăn tắm rồi dùng hết sức lực ôm cô thật chặt vào lòng. Trong khoảnh khắc, núm vυ" mềm mại của cô cọ vào cơ ngực anh. Anh cảm nhận được hai bộ ngực mềm mại đang chạm vào trên người mình.
Cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng của chàng trai, phần lớn khí lạnh trên người Liên Tâm đã biến mất. Miệng và mũi của cô bị ép vùi vào ngực anh, cái miệng nhỏ bé cố gắng hít vào thở ra, hơi thở mềm mại của cô phả vào da anh. Đột nhiên, cô cảm thấy một khối cứng ở bụng dưới nhưng cô không nhận ra đó là gì.
Đột nhiên, môi của thiếu niên rơi xuống đỉnh đầu cô, phía trên vang lên một giọng nói quyến rũ: “Tôi cứng rồi.”
Liên Tâm nghe vậy, mặt đỏ bừng, muốn nhanh chóng đẩy anh ra.
”Để tôi đi. Ah... Ah..."
Anh phớt lờ cô, đưa tay ở eo mình xuống dưới, xuyên qua chiếc khăn, đến mông cô, dùng một lực khác, anh ấn phần thân dưới của cô lại gần anh hơn.
Cảm thấy ©ôи th!t anh ngày càng cứng hơn và không thể đẩy mình ra, Liên Tâm lo lắng và cắn vào cánh tay anh.
“Mèo con lo lắng đến mức cắn người phải không?” Anh cười khúc khích.
"...Đồ biến thái." Liên Tâm vội vàng chửi rủa và kêu lên.
Anh nhẹ nhàng nhếch đôi môi mỏng lên, nâng đầu cô lên và hôn cô.
“Ách-” Liên Tâm bị hôn, chỉ có thể thốt ra những tiếng rêи ɾỉ.
"Ding——" Đột nhiên, tiếng chuông cửa từ tầng dưới vang lên.